Hồi nhà cháu đi bộ đội. Bức tường trong nhà ăn có ghi một câu thơ :
Khi ăn,trở đũa hai đầu .....( ý nói khi gắp thức ăn,mình phải trở đũa ở đầu mình chưa cho vào mồm)
Ăn không nói chuyện,nhắc nhau hàng ngày...( ăn nói chuyện,nước bọt bắn vào nhau,mất vệ sinh)
Nhà cháu cũng rất ngạc nhiên vì câu thơ đó! Mẹ! bộ đội có gì đâu mà phải trở đũa.. Chưa kịp trở đã hết rồi. Lại còn nói chuyện nữa...mải nói cũng hết mẹ nó thức ăn.
Chủ đề của mợ chủ là chủ đề rất văn minh. Xã hội phải no đủ. Kinh tế phải dồi dào. Khi đã đạt những tiêu chí trên,lúc đó canh mỗi người một bát,nước chấm mỗi ng một đĩa( như kiểu món lẩu một ng ở nhà hàng Phú Sỹ) còn đối với gia đình mình, ăn chung như thế thành thói quen hàng nghìn năm rồi. Để bỏ cái " phong tục" này là rất khó.