Quấn = giấy báo Nhân dân là sướng nhất, dễ quấn và pháo nổ ra vụn rất đều. Vỏ bao xi măng thì có vẻ đanh hơn nhưng tốn thuốc pháo hơn và lúc quấn cũng khó khăn hơn
Nhà cháu quấn pháo thì tả bổ xiểng các loại giấy vì do hồi đó giấy vụn nhất là giấy báo có giá thu mua khá cao. Kiếm được thanh gỗ lim tròn vừa với cỡ loại pháo to, khi quấn giấy là phải lăn thật nhiều lần, vừa tỳ lên thanh gỗ vừa lăn cho giấy ép chặt. Sau khi cuốn xong, bước đầu tiên là nhồi dây ngòi nổ. Dây ngòi nổ cháy chậm thuốc bột màu đen xì khá giống với diêm sinh, loại dây này nếu tròn đều sẽ cháy từ từ còn dây dẹt ko tròn sẽ cháy xèo xèo khá nhanh. Mỗi dây dài độ 30 cm, nếu cuốn quả to đại thì dây cháy chậm nhà cháu sẽ tết 3 dây thành 1 như tết tóc đuôi sam vậy. Sau khi lồng dây cháy chậm vào lỗ thì gập giấy đầu lại, gập vài lớp cho kín, chừa ra 1 đoạn khoảng 2 phân để đổ xi. Xi màu nâu đỏ là loại si của bưu điện hay dùng để niêm phong bưu kiện, xi là nhựa thông, thuốc nhuộm tạo màu, có thể thêm bột đá hay chất gì đó cho cứng. Đun lửa 1 lúc là xi chảy lỏng ra, đổ vào pháo rất dễ. Xi nhà cháu mua ngay ở Nguyễn Xí gần nhà.
Nhồi thuốc xong, bước tiếp theo nhồi lõi giấy, chèn và gập giấy cho kín rồi đổ xi là xong. Giờ nhớ lại nhà cháu hồi đó thiếu hiểu biết khi gập giấy ở lỗ pháo bằng chiếc tô vít 2 cạnh. Mùa đông tích điện cao, khi ma sát kim loại với xơ giấy có thể tạo ra tia lửa điện cực nhỏ có lẽ đủ gây cháy hạt thuốc nổ, dân pro chắc họ dùng que nhồi bằng tre gỗ.