Đứa đầu nhà e nguyên cấp 1 e kệ chẳng quan trọng học hành thế nào, vợ nói gì e gạt phắt bảo cấp 1 nghe nói đọc viết quan trọng gì mà những đứa viết đẹp nay mai chỉ làm nhân viên thôi. Đến đứa thứ 2 chạy vào lớp thứ 2 của trường cùng với con đứa bạn cũng đi học trước đc 1 tháng đến lúc vào lớp thì giáo viên ng ta dắt lên tận hiệu trưởng để trả lại k nhận. Lý do thì học 1 tháng nhưng k viết đc toàn kiểu tự phát từ đấy e mới thay đổi cách nghĩ. Đến đứa thứ 3 này thì dỗ với kèm nó giờ thấy nhẹ hẳn. Giờ e mệt nhất thanh niên đầu còn 2 đứa sau k phải nhắc học, tự túc hết.
em thì có đứa cháu mấy năm trước đi học lớp 1 cũng kệ, ban đầu nhà cũng tính là lớp 1,2 thì học thêm làm cái gì.
vì ko đc làm quen trc vào năm học đến khổ, 1,2 tuần đầu chưa quen đi học thỉnh thoảng cũng khóc nhè đòi về, vì nó sợ nó đang quen chơi tự dưng bắt ngồi cầm bút viết, mỏi hết cả tay
, ở lớp đông quá chả đc cô uốn nắn mấy, cho bài về nhà tập viết thêm ngày nào bố mẹ nó cũng đanh vật với nó về việc học.
e thấy thế rút kinh nghiệm ngay cho f1 nhà e, e cho làm quen từ từ mỗi hôm viết 1 tí khoảng 15,20p rồi thôi.
bây h thì bảo ngồi viết bài thì f1 nhà em ok ngay, nó quen từ hồi dịch vừa rồi em cho ở nhà luôn sáng viết tí chiều viết tí, h thành thói quen, mà ở nhà ko cho nhiệm vụ thì youtube cả ngày cũng thế.
lịch học thời bây h khác xa thời xưa rồi, ko thể áp dụng vào với nhau đc