Hic, mợ chiều với lo cho con thật đấy.Thế nên em mới băn khoăn, đặt con lên cái ghế giám đốc chỉ để ngồi thì còn ác hơn là đưa con khả năng bình thường vào lớp chuyên, lớp chọn.
Hic, mợ chiều với lo cho con thật đấy.Thế nên em mới băn khoăn, đặt con lên cái ghế giám đốc chỉ để ngồi thì còn ác hơn là đưa con khả năng bình thường vào lớp chuyên, lớp chọn.
Đúng rồi ạ, phải tuỳ từng đứa. Hic, không biết con dâu có làm chủ được không chứ em nhìn thằng kia chưa thấy có hình ảnh gì thể hiện tự thân vận động lại còn tạo công ăn việc làm cho người khác được mợ ạ.Tuỳ chí hướng của từng bạn mợ ạ. Chồng em thì nói mình có cơ hội và điều kiện thì tạo cho con cơ hội để có short cut, thay vì 10-15 năm sau nếu con chọn như thế.
Mợ nó cứ tâm tư làm bạn già nghẹn hết cả lờiĐiều này cũng làm vụ về hưu sớm ban căng phết đó em, kiểu giờ thì thấy về okie, 10 năm nhìn lại thấy mình tụt hạng quá nhiều so với XH thì cũng tâm tư phết.
Em thì xác định mình lạc hậu rồi nên giờ để người khác quản em thôi, quản người mệt lắm ạ.Em thấy hình như đang dần hết thời gọi là boss, mà chuyển sang partner hết. GenZ mà ko dám xưng là boss của bọn nó, dỗi cái nó nghỉ cả lũ là mình đau đầu
Thế ở nhà trông con được rồi , khoẻ mạnh, đẹp trai, ngoan là đc .Đúng rồi ạ, phải tuỳ từng đứa. Hic, không biết con dâu có làm chủ được không chứ em nhìn thằng kia chưa thấy có hình ảnh gì thể hiện tự thân vận động lại còn tạo công ăn việc làm cho người khác được mợ ạ.
Ôi cái này đỉnh chuẩn ạ. Thằng này thỉnh thoảng doạ em là sau này lớn lên con ghê gớm giống bố, hai đứa nhà em yêu bố mà. Nhưng mà nó chỉ làm mặt gầm gừ được tí thôi là lại tình cảm. Hôm trước hai chị em nó tự mua bánh ăn với nhau, em về thấy thằng con đang đứng rửa hộp, bảo "con rửa cho chị, chị bảo có khi mấy hôm nữa chị cần". Con kia thì nằm khểnh xem điện thoạiThế ở nhà trông con được rồi , khoẻ mạnh, đẹp trai, ngoan là đc .
Bắt nó đi làm thuê thật đấy cụ ạ. Con em chắc cũng giống em, phải đi lên từng bước một. Tự nhiên cho lên ngọn cây nó chông chênh. Em nuôi chúng nó lớn lên, em biết chúng nó như thế nào. Để tồn tại được, còn là chỗ dựa cho người khác thì dạy con tử tế, nhưng mà tử tế thôi thì chưa đủ. Chúng nó đã không học trường công, không phải xếp hàng mà nhận vé ưu tiên quá lâu rồi. Phải học cách tồn tại giữa cộng đồng rồi mới nói chuyện khác với em được.Hic, mợ chiều với lo cho con thật đấy.
Thế phải landlord, địa chủ, chúa đất . Chỉ thu tô, phí thôi, còn thời gian thưởng thức văn hoá, nghệ thuật, cảnh đẹp, người đẹp. Nhưng nhà cháu lại không có nhiều đấtLàm đến chủ thì vẫn trong vòng quay đấy, vẫn chán mợ ạ.
Haha 2 thằng nhà em em quăng như cái giẻ.Bắt nó đi làm thuê thật đấy cụ ạ. Con em chắc cũng giống em, phải đi lên từng bước một. Tự nhiên cho lên ngọn cây nó chông chênh. Em nuôi chúng nó lớn lên, em biết chúng nó như thế nào. Để tồn tại được, còn là chỗ dựa cho người khác thì dạy con tử tế, nhưng mà tử tế thôi thì chưa đủ. Chúng nó đã không học trường công, không phải xếp hàng mà nhận vé ưu tiên quá lâu rồi. Phải học cách tồn tại giữa cộng đồng rồi mới nói chuyện khác với em được.
Em nghĩ có 2 thứ, 1 là thiên hướng trình độ từng đứa, 2 là có tính chất gia truyền, ví dụ nhà nào bm kinh doanh thành công, con cái ở nhà nghe chuyện quen tai trong lòng cũng xác định lớn lên sẽ nối gót.Đúng rồi ạ, phải tuỳ từng đứa. Hic, không biết con dâu có làm chủ được không chứ em nhìn thằng kia chưa thấy có hình ảnh gì thể hiện tự thân vận động lại còn tạo công ăn việc làm cho người khác được mợ ạ.
Kinh doanh gia truyền đấy mợ ạ, phải có gien. Nhà em vẫn cứ học hành làm nền tảng, có tí gien buôn bán từ thời cụ ngoại thì pha máu loãng quá rồi. Giờ em có làm kinh doanh là 1 mảng, là phát triển cái sẵn có. Chứ còn tự làm, bé thì vất vả mình không chịu được, nó không bõ so với tiền lương; to thì đau đầu nhức óc. Riêng cái đoạn lạy khách là em tăng xông rồi. Tự làm của mình thì mình lạy khách 24/7 mợ ạ. Như nhà cụ anh BĐS, cụ TorienT hay nhà thông gia em đều có nền tảng, có bí quyết, có hệ thống quản lý của bố mẹ... khác rất nhiều so với con mình khởi nghiệp. Em thử rồi, chật vật. Nói chung có góp vốn cũng tầm gửi vài ông nữa chứ làm tất ăn cả không thể được ạ.Em nghĩ có 2 thứ, 1 là thiên hướng trình độ từng đứa, 2 là có tính chất gia truyền, ví dụ nhà nào bm kinh doanh thành công, con cái ở nhà nghe chuyện quen tai trong lòng cũng xác định lớn lên sẽ nối gót.
Em cũng hay nghĩ đến lúc sẽ muốn thử, hy vọng cho con thấy ít tinh thần của mẹ. Em nghĩ kinh doanh tinh thần quan trọng nhất nhì ấy, mình cầu tiến, kiên trì chắc sẽ có kết quả theo khả năng thôi.
Hai thằng bé nhà cụ học trường công từ bé mà vui vẻ, suôn sẻ, kết quả tốt là đã đứng trên con nhà em một bậc cao rồi đấy ạ . Nhà em chỉ có con lớn thì vứt đâu nó cũng cân, thằng bé thì không cứng được bằng chị nó.Haha 2 thằng nhà em em quăng như cái giẻ.
Em có 2 người quen, 1 bạn gái kém em 2 tuổi, cùng trường, vào ĐH (nước ngoài) 1 năm xin bảo lưu để làm country manager cho 1 cty châu Âu ở VN trong lĩnh vực nông nghiệp, cực kỳ xông xáo nhiệt tình lăn lộn, lâu rồi em không theo dõi bạn ấy nữa. Hồi đấy còn trẻ dại, mới nói em may thế, kiếm đâu được việc hay thế, em ý nói đại khái "may mắn đến với những người muốn có", nghĩ lại thấy xấu hổKinh doanh gia truyền đấy mợ ạ, phải có gien. Nhà em vẫn cứ học hành làm nền tảng, có tí gien buôn bán từ thời cụ ngoại thì pha máu loãng quá rồi. Giờ em có làm kinh doanh là 1 mảng, là phát triển cái sẵn có. Chứ còn tự làm, bé thì vất vả mình không chịu được, nó không bõ so với tiền lương; to thì đau đầu nhức óc. Riêng cái đoạn lạy khách là em tăng xông rồi. Tự làm của mình thì mình lạy khách 24/7 mợ ạ. Như nhà cụ anh BĐS, cụ TorienT hay nhà thông gia em đều có nền tảng, có bí quyết, có hệ thống quản lý của bố mẹ... khác rất nhiều so với con mình khởi nghiệp. Em thử rồi, chật vật. Nói chung có góp vốn cũng tầm gửi vài ông nữa chứ làm tất ăn cả không thể được ạ.
Người ta làm được nhưng người ta chịu được bền không mới quan trọng . Như kiểu bảo nhảy việc sang bên kia lương cao lắm, cao được lâu không thì không nói. Lương cao nó mắng cho như con, vắt chanh bỏ vỏ, hoặc không đến nỗi nhưng mình làm việc gấp 3 còn lương bằng người trong list được nó quý, chẳng hạn. Làm được trong thời gian ngắn thì vẫn cứ là không được đâu mợ ạ. Sinh ra cá không leo cây, em thì AQ kiểu đấyEm có 2 người quen, 1 bạn gái kém em 2 tuổi, cùng trường, vào ĐH (nước ngoài) 1 năm xin bảo lưu để làm country manager cho 1 cty châu Âu ở VN trong lĩnh vực nông nghiệp, cực kỳ xông xáo nhiệt tình lăn lộn, lâu rồi em không theo dõi bạn ấy nữa. Hồi đấy còn trẻ dại, mới nói em may thế, kiếm đâu được việc hay thế, em ý nói đại khái "may mắn đến với những người muốn có", nghĩ lại thấy xấu hổ
1 người là bạn cũng thân trước làm country manager cho cty mid-size giờ làm cty riêng chắc 50 nv. Tính tiền chưa chắc đã giàu lắm nhưng em thấy rất hâm mộ lòng nhiệt tình & tinh thần của bạn ấy, cũng người thường như mình thôi không xa xôi gì.
Em kể 2 bạn đấy chắc vì cùng là con gái & tính cách hay hoàn cảnh cảm thấy gần gũi, chứ bạn ĐH em làm start up đếm lâu lâu mới hết, người ta làm được thì mình cũng làm được (AQ AQ ), thận trọng là được.
Hihi làm mười mấy năm rồi mợ ơi em tự động viên mình thế vì em muốn thế, chứ tất nhiên mỗi người một chí hướng.Người ta làm được nhưng người ta chịu được bền không mới quan trọng . Như kiểu bảo nhảy việc sang bên kia lương cao lắm, cao được lâu không thì không nói. Lương cao nó mắng cho như con, vắt chanh bỏ vỏ, hoặc không đến nỗi nhưng mình làm việc gấp 3 còn lương bằng người trong list được nó quý, chẳng hạn. Làm được trong thời gian ngắn thì vẫn cứ là không được đâu mợ ạ. Sinh ra cá không leo cây, em thì AQ kiểu đấy
À không, bạn mợ thì làm được rồi. Ý em là khi mợ nói người ta làm được thì mình làm được, thận trọng là được í . Người ta nhìn bên ngoài không giỏi hơn mình, có khi còn có vẻ kem kém, nhìn chầm chậm, thế mà người ta làm được, em thì nuốt vào lại phải nhả ra nên em có kinh nghiệm vụ không trôi này.Hihi làm mười mấy năm rồi mợ ơi em tự động viên mình thế vì em muốn thế, chứ tất nhiên mỗi người một chí hướng.
Em không nghĩ ai kém cả, cũng không nghĩ có gì dễ nên mới nói cần kiên trì & tinh thần. Bạn em cũng chật vật một hồi chứ không thuận lợi từ đầu.À không, bạn mợ thì làm được rồi. Ý em là khi mợ nói người ta làm được thì mình làm được, thận trọng là được í . Người ta nhìn bên ngoài không giỏi hơn mình, có khi còn có vẻ kem kém, nhìn chầm chậm, thế mà người ta làm được, em thì nuốt vào lại phải nhả ra nên em có kinh nghiệm vụ không trôi này.
Hồi xưa ấy, hồi các ngân hàng còn tuyển dụng dè dặt, đào tạo bài bản mất thời gian. Họ đào tạo nhân viên tín dụng thẩm định doanh nghiệp, trong đó chỉ rõ mục đích vay nào thì nguồn thu trả nợ từ đâu. Có cái ví dụ về doanh nghiệp sản xuất vải sợi, có lãi, làm ăn rất tốt. Giám đốc quyết định mở rộng thêm mảng kinh doanh và dây chuyền sản xuất khăn mặt. Người ta không chỉ nhìn vào dự án mới mà còn soi rất kỹ hoạt động kinh doanh hiện tại, nhiều chủ doanh nghiệp cứ thắc mắc vì sao, tôi vay làm khăn mặt thì ông nhìn vào số liệu và hỏi khăn mặt thôi chứ? Bởi vì kinh doanh vải sợi đang lãi, nhưng thêm cái khăn mặt có thể lãi đâu không thấy cắn hết cả kết quả kinh doanh đang có. Khởi nghiệp còn không có cả hoạt động kinh doanh hiện tại làm nền tảng, mà có hoạt động nền tảng rồi mở rộng cái mới cũng chưa chắc được ăn hay là mất. Người kinh doanh đối mặt với vô vàn biến số mợ ạ, lúc nào cũng như thuyền lênh đênh trên biển. Không sử dụng vốn vay thì không tăng được quy mô, không tối đa hiệu quả. Sử dụng vốn vay thì có khi chỉ nuôi ngân hàng, lại còn tiềm ẩn rủi ro thanh toán. Đó là kinh doanh hợp pháp, thuần túy, nếu như có chỗ nào khuất tất thì chỗ đó đều như quả bom hẹn giờ. Chật vật không phải một hồi đâu mợ, chật vật cả đời, chật vật cho đến khi nào buông tay. Có thể khả năng mình có, nhưng sức chịu đựng có nổi không. Ngoài ra còn chi phí cơ hội, mợ kinh doanh là bỏ cơ hội làm việc khác. Nếu mợ có thể làm công việc phù hợp hơn, vừa kiếm tiền vừa thư giãn, thì tại sao lại phải cố, phải kiên trì, phải xốc tinh thần để kinh doanh cho bằng được?Em không nghĩ ai kém cả, cũng không nghĩ có gì dễ nên mới nói cần kiên trì & tinh thần. Bạn em cũng chật vật một hồi chứ không thuận lợi từ đầu.
Đúng thế đấy mợ ơi, em cũng chỉ muốn làm khi con đã lớn chứ không muốn hàng ngày vừa start up vừa lo thiếu tiền đóng học. Cũng lượng sức thôi không cần to tát gì lắm.Hồi xưa ấy, hồi các ngân hàng còn tuyển dụng dè dặt, đào tạo bài bản mất thời gian. Họ đào tạo nhân viên tín dụng thẩm định doanh nghiệp, trong đó chỉ rõ mục đích vay nào thì nguồn thu trả nợ từ đâu. Có cái ví dụ về doanh nghiệp sản xuất vải sợi, có lãi, làm ăn rất tốt. Giám đốc quyết định mở rộng thêm mảng kinh doanh và dây chuyền sản xuất khăn mặt. Người ta không chỉ nhìn vào dự án mới mà còn soi rất kỹ hoạt động kinh doanh hiện tại, nhiều chủ doanh nghiệp cứ thắc mắc vì sao, tôi vay làm khăn mặt thì ông nhìn vào số liệu và hỏi khăn mặt thôi chứ? Bởi vì kinh doanh vải sợi đang lãi, nhưng thêm cái khăn mặt có thể lãi đâu không thấy cắn hết cả kết quả kinh doanh đang có. Khởi nghiệp còn không có cả hoạt động kinh doanh hiện tại làm nền tảng, mà có hoạt động nền tảng rồi mở rộng cái mới cũng chưa chắc được ăn hay là mất. Người kinh doanh đối mặt với vô vàn biến số mợ ạ, lúc nào cũng như thuyền lênh đênh trên biển. Không sử dụng vốn vay thì không tăng được quy mô, không tối đa hiệu quả. Sử dụng vốn vay thì có khi chỉ nuôi ngân hàng, lại còn tiềm ẩn rủi ro thanh toán. Đó là kinh doanh hợp pháp, thuần túy, nếu như có chỗ nào khuất tất thì chỗ đó đều như quả bom hẹn giờ. Chật vật không phải một hồi đâu mợ, chật vật cả đời, chật vật cho đến khi nào buông tay. Có thể khả năng mình có, nhưng sức chịu đựng có nổi không. Ngoài ra còn chi phí cơ hội, mợ kinh doanh là bỏ cơ hội làm việc khác. Nếu mợ có thể làm công việc phù hợp hơn, vừa kiếm tiền vừa thư giãn, thì tại sao lại phải cố, phải kiên trì, phải xốc tinh thần để kinh doanh cho bằng được?
Là chia sẻ của cá nhân em thôi. Nếu mợ quyết tâm, em rất ủng hộ và cổ vũ luôn ấy, còn có cả khâm phục nữa.
con e thì hơi bị tự kỷKinh doanh gia truyền đấy mợ ạ, phải có gien. Nhà em vẫn cứ học hành làm nền tảng, có tí gien buôn bán từ thời cụ ngoại thì pha máu loãng quá rồi. Giờ em có làm kinh doanh là 1 mảng, là phát triển cái sẵn có. Chứ còn tự làm, bé thì vất vả mình không chịu được, nó không bõ so với tiền lương; to thì đau đầu nhức óc. Riêng cái đoạn lạy khách là em tăng xông rồi. Tự làm của mình thì mình lạy khách 24/7 mợ ạ. Như nhà cụ anh BĐS, cụ TorienT hay nhà thông gia em đều có nền tảng, có bí quyết, có hệ thống quản lý của bố mẹ... khác rất nhiều so với con mình khởi nghiệp. Em thử rồi, chật vật. Nói chung có góp vốn cũng tầm gửi vài ông nữa chứ làm tất ăn cả không thể được ạ.