Chính xác cụ ạcác cụ cứ vào viện Nhi 1 ngày thì về thấy con mình khỏe mạnh, chơi hòa đồng với bạn bè là oki rồi cụ nhỉ?
Thực tế là, chỉ cần con khỏe mạnh bình thường thì cũng là may mắn của cha mẹ rồi cụ ạ
Chính xác cụ ạcác cụ cứ vào viện Nhi 1 ngày thì về thấy con mình khỏe mạnh, chơi hòa đồng với bạn bè là oki rồi cụ nhỉ?
Thực tế là, chỉ cần con khỏe mạnh bình thường thì cũng là may mắn của cha mẹ rồi cụ ạ
2 nhóc nhà em thì em cho lựa chọn sớm hơn, bắt đầu lên lớp 5 là có một buổi nói chuyện nghiêm túc về chặng đường tiếp theo. Em vạch ra chuyện theo đường học hoặc sẽ giảm bớt việc học đi hướng vào nghề nghiệp phù hợp với mình trong tương lai nếu không theo đường học. Con chị thì quyết định nhanh hơn (tính cũng thuần), còn thằng em thì mất 3 ngày suy nghĩ trăn trở mới chốt đượcF1 nhà em hồi năm lớp 7 học hành cũng chểnh mảng, bị cô giáo nhắn cho phụ huynh suốt. Em gọi nó ra rồi đưa ra 2 phương án lựa chọn:
1. Học cứ bình thường như hiện tại, đi tập gym cho người to cao, sau này kiếm vợ giàu để lấy mà có người bao bọc cho bản thân khi bố mẹ già không đi làm được nữa.
2. Học hành chăm chỉ, để đỗ đại học top đầu, rồi có việc làm đủ để nuôi bản thân.
Và F1 sau 1 hồi suy nghĩ đã chọn Phương án 2. Năm nay đã sinh viên năm thứ 4 rồi.
Thiển ý của em thì học hành không đến nơi đến chốn vẫn có thể giàu nhưng học hành đến nơi đến chốn chắc chắn sẽ không đói ăn ạ. Tỷ lệ các bạn học không tốt và trở thành những con người bình thường trong xã hội nhiều hơn tỷ lệ các bạn học tốt.
Nếu là ông ku con nhà em nó sẽ chọn phương án 1 á, cũng đang lớp 7F1 nhà em hồi năm lớp 7 học hành cũng chểnh mảng, bị cô giáo nhắn cho phụ huynh suốt. Em gọi nó ra rồi đưa ra 2 phương án lựa chọn:
1. Học cứ bình thường như hiện tại, đi tập gym cho người to cao, sau này kiếm vợ giàu để lấy mà có người bao bọc cho bản thân khi bố mẹ già không đi làm được nữa.
2. Học hành chăm chỉ, để đỗ đại học top đầu, rồi có việc làm đủ để nuôi bản thân.
Và F1 sau 1 hồi suy nghĩ đã chọn Phương án 2. Năm nay đã sinh viên năm thứ 4 rồi.
Thiển ý của em thì học hành không đến nơi đến chốn vẫn có thể giàu nhưng học hành đến nơi đến chốn chắc chắn sẽ không đói ăn ạ. Tỷ lệ các bạn học không tốt và trở thành những con người bình thường trong xã hội nhiều hơn tỷ lệ các bạn học tốt.
Còn cả chuyện học thế nào để vào ngành nào nữa cơ ạ. F1 đầu nhà em sau 1 thời gian chiến tranh căng thẳng về định hướng nghề nghiệp thì em đành buông bỏ và chiều theo ý thích của nó. Rút kinh nghiệm nên em sẽ không cãi cự với đứa thứ hai nữa và sẽ theo ý nguyện của nó về nghề nghiệp.2 nhóc nhà em thì em cho lựa chọn sớm hơn, bắt đầu lên lớp 5 là có một buổi nói chuyện nghiêm túc về chặng đường tiếp theo. Em vạch ra chuyện theo đường học hoặc sẽ giảm bớt việc học đi hướng vào nghề nghiệp phù hợp với mình trong tương lai nếu không theo đường học. Con chị thì quyết định nhanh hơn (tính cũng thuần), còn thằng em thì mất 3 ngày suy nghĩ trăn trở mới chốt được
Cháu đã rất nỗ lực để có thể đến với thế giới này, để được sống và vui chơi. Chúc cuộc phẫu tới của cháu thành công, và 2 vk ck cụ cố gắng ạ.F1 nhà em siêu giỏi luôn. Mang thai mấy tháng phát hiện nang phổi bẩm sinh. 6 tháng dư ối, dọa sinh non, nhập viện cấp cứu, nằm viện mấy tuần thì tim thai bất thường, phải mổ cấp cứu, từ lúc chốt mổ cấp cứu đến lúc mổ xong chỉ tầm 20 phút. Lúc sinh ra chỉ 1.6kg. Sáng hôm sau x-quang, tổn thương đông đặc full 1 bên phổi, bên còn lại cũng bị 2/3. Hôm sau, hệ hô hấp suy nặng, hít vào thở ra là nhờ máy. Hôm sau nữa thì sốt. Sáng tiếp theo chuyển cấp cứu vội sang Nhi tw. Lúc sang đến Nhi tw, cân lại còn có 1.4kg, trong khi lúc đấy là cơ thể còn đang bị phù nề toàn thân rồi (biến chứng cực kì nguy hiểm của bệnh nang phổi bẩm sinh, tỉ lệ qua khỏi khi xuất hiện biến chứng này rất thấp). Mấy hôm sau kiểm tra thêm thì ra một loạt thứ khác: xuất huyết não độ 4, giãn não thất, suy đa tạng, suy gan, suy thận, suy hô hấp, nhiễm trùng máu, hoại tử đại tràng, tim bị đẩy lệch sang một bên... Mỗi ngày chỉ 1 người trong gia đình được vào thăm tầm 10-15 phút, lần nào vào bác sĩ chăm sóc cũng mở đầu bằng tình hình của cháu rất nặng, gia đình nên chuẩn bị tinh thần, nếu có qua khỏi thì nuôi cũng rất khó. Một ngày truyền 2-3 loại kháng sinh, mỗi loại truyền 3 lần/ngày. Có loại siêu nặng, em từng dùng qua, người lớn uống mà còn mệt rõ rệt, mặc dù thể trạng em trước giờ dùng các loại kháng sinh khác chưa bao giờ cảm thấy mệt. Từ lúc sinh đến tầm 2 tháng sau mới được về nhà. Đều đặn tầm 2 tuần lại đến Nhi TW kiểm tra một loạt thứ. Hơn nửa năm thì phẫu thuật cắt nang phổi. Đầu tuần ra viện, vô tình cuối tuần lại sốt, khả năng là vô tình sốt mọc răng đúng lúc đấy, lại lóc cóc vào viện ở thêm 1 tuần.
Đến giờ hơn 1 tuổi, vẫn còn 1 cái hẹn phẫu thuật trước 2 tuổi, một số thứ vẫn phải theo dõi, nhưng vượt qua được quá trình vừa qua là em đã thấy F1 nhà em siêu giỏi rồi.
Không. F1 gái nhà em lớp 7, lười học, hay bị cô nhắc nhở, chát chit với bạn với ngôn từ rất bậy bạ, thích trang điểm.Em thấy các cụ cơ quan em kể các F1 nhà các cụ ấy toàn đứa học giỏi, thi giải này giải kia, đỗ trường chuyên này, lớp chuyên nọ.
Em nhìn lại dàn F1 nhà em, em thấy chúng nó chả có năng khiếu gì đặc biệt, học hành cũng dạng trung bình, tức là ko thuộc nhóm đầu lớp, nhưng cũng chưa phải nhóm cuối lớp, tức là cứ chung chiêng ở giữa. Vì ko phải nhóm đầu lớp nên cũng chẳng được đi thi cái gì, chẳng có giải gì bao giờ.
Em nghĩ cứ như thế này, sau này thì chúng nó cũng lại chỉ thuộc dạng có bằng cấp trung bình khá, ra đời lại phải vật lộn với mưu sinh, tìm việc, áp lực mua nhà, áp lực thành công...vv
Lo nhỉ.
Chẳng biết thế nào đc cụ ạ, suy từ gia đình e. E hồi xưa đi học cũng top của lớp, thi đại học cũng 2x điểm ( những năm 200x ). Vợ e học thì kém, ở tỉnh học cao đẳng kế toán mà còn chẳng buồn ra trường lấy bằng. Ấy thế mà bây giờ vợ e kiếm tiền còn gấp 3 lần e, tư duy thì nhanh nhẹn, nhạy bén.Em thấy các cụ cơ quan em kể các F1 nhà các cụ ấy toàn đứa học giỏi, thi giải này giải kia, đỗ trường chuyên này, lớp chuyên nọ.
Em nhìn lại dàn F1 nhà em, em thấy chúng nó chả có năng khiếu gì đặc biệt, học hành cũng dạng trung bình, tức là ko thuộc nhóm đầu lớp, nhưng cũng chưa phải nhóm cuối lớp, tức là cứ chung chiêng ở giữa. Vì ko phải nhóm đầu lớp nên cũng chẳng được đi thi cái gì, chẳng có giải gì bao giờ.
Em nghĩ cứ như thế này, sau này thì chúng nó cũng lại chỉ thuộc dạng có bằng cấp trung bình khá, ra đời lại phải vật lộn với mưu sinh, tìm việc, áp lực mua nhà, áp lực thành công...vv
Lo nhỉ.
Thực ra con người ai cũng mong muốn những thứ tốt đẹp hơn cái mình đang có. Nhu cầu, tham vọng, ước muốn của con người là vô hạn cụ nhể?Thực ra thì phải có cố gắng thì mới thúc đẩy bản thân và cả xã hội phát triển được cụ ạ
Ở vị trí khác nhau thì mục tiêu của mỗi người khác nhau thôi cụ: Như những gia đình con bị bệnh thì chỉ mong con khỏe mạnh, những gia đình con khỏe mạnh lại mong con ngoan ngoãn, những gia đình con ngoan lại mong con chăm chỉ, hoạt bát, giỏi giang,.. Hài lòng với những gì mình có cũng tốt, nhưng cố gắng để có những thứ tốt hơn thì cũng là điều nên làm.
vấn đề ở đây là ko hoàn thành ấy. đó là ý thức. Nên em đánh giá cao những đứa đóChăm hay k k quan trọng bằng cách chúng nó xử lý vấn đề như thế nào. Có những đứa chăm nhưng k đem lại hiệu quả bằng những đứa thoáng qua nó đã có phương án rồi. Nên cặm cụi về cơ bản là thoả mãn hình ảnh thôi, còn đo đếm kết quả thì cứ phải là con số. Và xu hướng thì rất ít đứa tự giác chăm, vừa giỏi vừa chăm thì nó lại là con nhà người ta
Học làng nhàng thì lại cho vào ngành Sư Phạm, sau này thành các Thầy/Cô đi dạy bọn học sinh/sinh viên...Lo giề cụ.Em thấy các cụ cơ quan em kể các F1 nhà các cụ ấy toàn đứa học giỏi, thi giải này giải kia, đỗ trường chuyên này, lớp chuyên nọ.
Em nhìn lại dàn F1 nhà em, em thấy chúng nó chả có năng khiếu gì đặc biệt, học hành cũng dạng trung bình, tức là ko thuộc nhóm đầu lớp, nhưng cũng chưa phải nhóm cuối lớp, tức là cứ chung chiêng ở giữa. Vì ko phải nhóm đầu lớp nên cũng chẳng được đi thi cái gì, chẳng có giải gì bao giờ.
Em nghĩ cứ như thế này, sau này thì chúng nó cũng lại chỉ thuộc dạng có bằng cấp trung bình khá, ra đời lại phải vật lộn với mưu sinh, tìm việc, áp lực mua nhà, áp lực thành công...vv
Lo nhỉ.
con nhà em ko thông minh cũng được, hay thông mình mà lười cũng được nhưng vấn đề em rèn là đã làm gì thì làm đến nơi đến chốn. Đã lười thì phải thông mình để hoàn thành nhanh, còn ko thông mình thì phải chăm chỉ và tìm cách học hỏi để hoàn thành. Trừ những đứa suát xắc hơn người còn lại đều do nỗ lực mà thành hơn nữa rèn tạo dần ý thức, làm gì là làm đến nơi đến chốnEm thuộc tuýp lười nên em thích những đứa lười lắm, con e e cấm chăm.
Ngược điểm của cháu là gì ???- Ưu điểm của cháu là gì ????
+ Nhà cháu giầu
Em hạnh phúc với phiên bản của con em hiện tại cụ ah. Thấy con cao lớn, mạnh khỏe, yêu đời, ngoan ngoãn và bình thường như bao bạn bình thường khác cụ bảo em còn mong muốn gì hơn nữa.Nếu cho chọn lựa giữa học giỏi nhưng không biết chơi (kém toàn tập) tất cả cầm, kỳ, thi, hoạ và như cu con nhà mình thì mợ sẽ thích con mình giống theo trường hợp nào?
Giờ học làng nhàng ko vào đc SP đâu ạ. Điểm cao chót vótHọc làng nhàng thì lại cho vào ngành Sư Phạm, sau này thành các Thầy/Cô đi dạy bọn học sinh/sinh viên...Lo giề cụ.
em cũng đang đau hết cả đầu vụ giống cụ đâyKhông. F1 gái nhà em lớp 7, lười học, hay bị cô nhắc nhở, chát chit với bạn với ngôn từ rất bậy bạ, thích trang điểm.
Cơ mà cái tuổi ẩm ương này nó thế. Mềm nắn, rắn buông với tụi nó thôi. Rắn quá lại hỏng.
Thì vào ngành Cô nuôi dạy Hổ, giáo viên Thể dục...hehe...Giờ học làng nhàng ko vào đc SP đâu ạ. Điểm cao chót vót