Bệnh của trai VN là gia trưởng. 10 ông thì 9 ông rưỡi đều như vậy. Cho các bố sang trời Âu thì biết mình là ai ngay.
Đức Phật ngài ấy cũng bỏ vợ...Em lượm lặt được câu chuyện này có lẽ hợp với cụ ở hoàn cảnh này.
Tối nọ, có một người đàn ông tìm tới một ngôi chùa để nhờ Đức Phật chỉ dạy cho anh về
chuyện tình yêu.
- Thưa Đức Phật anh minh, con là một người đã có vợ, con đang yêu say đắm một người đàn bà khác, con thật không biết nên làm thế nào?
- Con có thể xác định người đàn bà con đang yêu hiện nay là người đàn bà cuối cùng và duy nhất trong cuộc đời con không? - Đức Phật đáp lại.
- Thưa vâng.
- Con ly hôn, sau đó lấy cô ấy?
- Nhưng vợ con hiện nay dịu dàng, lương thiện, thảo hiền. Con bỏ cô ấy liệu có phần tàn nhẫn không, có mất đạo đức không, thưa Đức Phật?
- Trong hôn nhân không có tình yêu mới là tàn nhẫn và mất đạo đức. Con hiện giờ đã yêu người khác, không yêu vợ nữa. Con làm như thế là đúng.
- Nhưng vợ con vẫn rất yêu con, quả thật yêu con lắm, thưa Đức Phật.
- Vậy thì vợ con hạnh phúc.
- Sau khi con chia tay vợ để lấy người khác, vợ con sẽ rất đau khổ, tại sao lại hạnh phúc, thưa Đức Phật?
- Trong hôn nhân, vợ con vẫn có tình yêu đối với con, còn con đã mất đi một tình yêu đối với vợ con. Bởi vì con đã yêu người khác, chính vì có hạnh phúc, mất đi mới đau khổ, cho nên người đau khổ là con.
- Nhưng con cắt đứt vợ, sau đó cưới người khác, vậy là cô ấy đã mất con, cô ấy mãi là người đau khổ.
- Con nhầm rồi, con chỉ là người vợ con yêu thật sự trong hôn nhân. Khi một người như con không tồn tại, thì tình yêu thật sự của vợ con sẽ tiếp nối sang một người khác. Bởi tình yêu thực sự của vợ con trong hôn nhân xưa nay chưa từng mất, cho nên vợ con mới là người hạnh phúc, con mới là người đau khổ.
- Vợ con từng nói kiếp này chỉ yêu mình con thôi. Cô ấy sẽ không yêu ai khác.
- Con cũng từng nói thế phải không?
- Con…con…con…
- Bây giờ con nhìn ba ngọn nến trong lư hương trước mặt, xem ngọn nào sáng nhất?
- Quả thật con không biết, hình như đều sáng giống nhau.
- Ba ngọn nến ví như ba người đàn bà. Một ngọn trong đó là người đàn bà hiện giờ con đang yêu. Đông đảo chúng sinh, đàn bà đâu chỉ là mười triệu trăm triệu… Ngay đến một trong ba ngọn nến, ngọn nào sáng nhất con cũng không biết, cũng không tìm được người con hiện đang yêu, thì làm sao con xác định được người đàn bà hiện nay là người đàn bà cuối cùng và duy nhất trong cuộc đời con?
- Con…con…con…
- Bây giờ con cầm một cây nến đặt trước mắt để tâm nhìn xem ngọn nào sáng nhất?
- Đương nhiên ngọn trước mặt sáng nhất.
- Bây giờ con đặt nó vào chỗ cũ, lại xem xem ngọn nào sáng nhất.
- Quả thật con vẫn không nhìn ra ngọn nào sáng nhất.
- Thật ra cây nến con vừa cầm giống như người đàn bà cuối cùng con đang yêu hiện nay, tình yêu nảy sinh từ trái tim, khi con cảm thấy yêu nó, để tâm ngắm nghía, con sẽ thấy nó sáng nhất. Khi con để nó vào chỗ cũ, con lại không tìm được một chút cảm giác sáng nhất. Thứ gọi là tình yêu cuối cùng và duy nhất của con chỉ là "hoa trong gương, trăng dưới nước", suy cho cùng chỉ là con số không, một cuộc tình trống rỗng.
- Con hiểu rồi, không phải Đức phật bảo con phải ly hôn vội vã, Đức Phật đang niệm chú làm cho con ngộ đạo.
- Nhìn thấu sẽ không nói trắng ra, con đi đi!
- Bây giờ con đã biết thật sự con yêu ai, người đó chính là vợ con hiện nay, thưa Đức Phật.
Hị hị thật vậy sao
Kg điêu mà kg thật thôi, rả vờChả e lại nói điêu đến vậy?
Cám cho nhợn, ơn cho đ. ảng cụ nhá. Xong xuôi về thì ra quán, thích nói giề thì nóiEm đã tỉnh táo suy nghĩ thấu đáo. Và cuối cùng, Em đã quyết định bỏ hết.Thôi cứ cô đơn 1 thời gian xem sao vậy, Em đang chờ bạn cảm ơn CCCM... đặc biệt Cụ pain, chút nữa Em đóng thớt!
Từ..từ..cụ ơi..yêu đã rùi tính tiếpEm đã tỉnh táo suy nghĩ thấu đáo. Và cuối cùng, Em đã quyết định bỏ hết.Thôi cứ cô đơn 1 thời gian xem sao vậy, Em đang chờ bạn cảm ơn CCCM... đặc biệt Cụ pain, chút nữa Em đóng thớt!
Cám cho nhợn, ơn cho đ. ảng cụ nhá. Xong xuôi về thì ra quán, thích nói giề thì nói
Kg điêu mà kg thật thôi, rả vờ
Vậy mới thật là zyn zyn chứ, nào mình cùng...Thực ra thì ngoài những lúc điêu, e toàn nói thật.
Vậy mới thật là zyn zyn chứ, nào mình cùng...
Có vẻ cái tôi của cụ lớn quá và cũng như của nhiều người đàn ông.Em thấy quá khó xử, giờ có tuổi rồi. Em đi nhiều, nói thật nhậu cũng nhiều... lúc uống xong về ai cũng nóng tính, và Em cũng ko phải trường hợp cá biệt.
- Em 2 Ông Tướng con rồi, nhưng lúc nóng nảy Vợ có dọa viết đơn ra tòa, thế là Em cầm đơn lên viết thêm 1 lá và nhờ Chánh án làm quyết định luôn. Trước tết nhận quyết định nhưng Em vẫn làm đủ các việc để các con ko buồn. Em đưa đi Nội, Ngoại chơi tết đủ lễ nghĩa... Nhưng Ông lớn vẫn nói: Ba ơi sao Ba ko về ngủ với Con?
- Chuyện không đáng bàn, Em đầu tiên quyết ko bao giờ lấy Vợ nữa, nhưng mấy ngày nay nhân viên của Em được tặng quà liên miên. Đầu tiên Em cũng bình thường và còn ghép đôi, nhưng mấy hôm nay ngủ Em toàn mơ thấy Đ/C này và 2 đứa có 1 số việc riêng. Em nó quá ít tuổi, Em chả hiểu thế nào mà vừa nãy đang đêm Em lại ra tìm chỉ vì cái nháy mắt lúc chiều và 1 câu hỏi: Anh có dám bỏ tất vì Em ko?
- song song đó Ông Cu lại luôn hỏi: Sao Ba không về với Con?
Em nhiều lúc muốn điên ạ, Vợ Em cũng cán bộ, rất đẹp nhưng hết duyên. Con thì Em sợ nó hư, nhưng Ông/Bà lại cứ giục Em đừng để quá Bố/Mẹ ko đi đón dâu đâu, chưa kể Em lại vướng vào kiểu yêu trẻ ranh này... Nên vào WEP TRẺ RANH để hỏi, nhưng Em là OFER chân phụ nên Em vào đây hỏi các Cụ cho đúng nghĩa, Em hoang mang và nói thật Em nhớ bạn nhân viên thật, chiều nay nay vẫn còn đùa nhau nhưng nói thật tình cảm con người thì ai cũng biết, chỉ nhìn mắt là nhận ra đây lại là rủ nhau đi xa... Em định mai đi mà lại là ngày nghỉ của trẻ con, lại muốn đưa chúng nó đi chơi. Thật sự Em cũng có tuổi rồi mà mắc vào cái thế khó quá, vừa gõ đt vừa nghe bài của người yêu cũ nữa. Em mắc nhiều bệnh chữa ko hết bệnh này lại ra bệnh khác ạ...!
Đúng là cái số, ai cũng có nỗi khổ nhưng mỗi người khổ 1 kiểu, muốn tháo gỡ mà như tơ vò. Em thấy số Em khổ thật, cố gắng mọi thứ mà không được thành công. Được cái nọ mất cái kia, được cái mới chả biết có tốt hơn cái cũ không, chỉ chắc rằng mình sẽ mất vĩnh viễn 1 cái gì đó mà do mình ko biết giữ, nhưng cái mới đến có đáp ứng được, có chấp nhận được không hay lại chia lìa. Nhưng, 1 gia đình là phải có... Có nên làm mới hay thôi kệ...?
Sống lâu mà chẳng lớn.Em thấy quá khó xử, giờ có tuổi rồi. Em đi nhiều, nói thật nhậu cũng nhiều... lúc uống xong về ai cũng nóng tính, và Em cũng ko phải trường hợp cá biệt.
- Em 2 Ông Tướng con rồi, nhưng lúc nóng nảy Vợ có dọa viết đơn ra tòa, thế là Em cầm đơn lên viết thêm 1 lá và nhờ Chánh án làm quyết định luôn. Trước tết nhận quyết định nhưng Em vẫn làm đủ các việc để các con ko buồn. Em đưa đi Nội, Ngoại chơi tết đủ lễ nghĩa... Nhưng Ông lớn vẫn nói: Ba ơi sao Ba ko về ngủ với Con?
- Chuyện không đáng bàn, Em đầu tiên quyết ko bao giờ lấy Vợ nữa, nhưng mấy ngày nay nhân viên của Em được tặng quà liên miên. Đầu tiên Em cũng bình thường và còn ghép đôi, nhưng mấy hôm nay ngủ Em toàn mơ thấy Đ/C này và 2 đứa có 1 số việc riêng. Em nó quá ít tuổi, Em chả hiểu thế nào mà vừa nãy đang đêm Em lại ra tìm chỉ vì cái nháy mắt lúc chiều và 1 câu hỏi: Anh có dám bỏ tất vì Em ko?
- song song đó Ông Cu lại luôn hỏi: Sao Ba không về với Con?
Em nhiều lúc muốn điên ạ, Vợ Em cũng cán bộ, rất đẹp nhưng hết duyên. Con thì Em sợ nó hư, nhưng Ông/Bà lại cứ giục Em đừng để quá Bố/Mẹ ko đi đón dâu đâu, chưa kể Em lại vướng vào kiểu yêu trẻ ranh này... Nên vào WEP TRẺ RANH để hỏi, nhưng Em là OFER chân phụ nên Em vào đây hỏi các Cụ cho đúng nghĩa, Em hoang mang và nói thật Em nhớ bạn nhân viên thật, chiều nay nay vẫn còn đùa nhau nhưng nói thật tình cảm con người thì ai cũng biết, chỉ nhìn mắt là nhận ra đây lại là rủ nhau đi xa... Em định mai đi mà lại là ngày nghỉ của trẻ con, lại muốn đưa chúng nó đi chơi. Thật sự Em cũng có tuổi rồi mà mắc vào cái thế khó quá, vừa gõ đt vừa nghe bài của người yêu cũ nữa. Em mắc nhiều bệnh chữa ko hết bệnh này lại ra bệnh khác ạ...!
Đúng là cái số, ai cũng có nỗi khổ nhưng mỗi người khổ 1 kiểu, muốn tháo gỡ mà như tơ vò. Em thấy số Em khổ thật, cố gắng mọi thứ mà không được thành công. Được cái nọ mất cái kia, được cái mới chả biết có tốt hơn cái cũ không, chỉ chắc rằng mình sẽ mất vĩnh viễn 1 cái gì đó mà do mình ko biết giữ, nhưng cái mới đến có đáp ứng được, có chấp nhận được không hay lại chia lìa. Nhưng, 1 gia đình là phải có... Có nên làm mới hay thôi kệ...?