Chào các cụ các mợ.
Em được trục hàn vào tối thứ 7 vừa rồi. Em biết cơ thể em có vấn đề, đau mỏi lung tung beng. Đặc biệt từ ngày sinh F1.1 em đã dễ bị nhiễm lạnh, em không sợ lạnh nhưng dễ bị nhiễm, kiểu lạnh tí là bị lạnh sâu rồi người run cầm cập như cầy sấy, phải trùm các loại chăn xong cuộn tròn mà run giống sắp chết rét tới nơi.
Đến khi em Thảo giở ra thì phán luôn: chị ơi chị bị nhiễm hàn nặng lắm, nhiễm xuống tận khu vực bàn tọa, da tái tái mai mái đi rồi! Rồi công cuộc cảm thụ đôi bàn tay của em ấy bắt đầu, cứ chỗ nào bị xơ cứng do nhiễm hàn thì chao ôi nó đau buốt, đau buốt. Cũng vẫn lực tay đấy, càng làm thì sự đau lại càng giảm, là vì giãn được chút ích gân cơ mao mạch rồi đấy.
Tới lúc đắp thuốc trục hàn, em nhiều khi chìm vào giấc ngủ. Nhưng em vẫn cảm nhận rõ, lượt đầu, Thảo bảo thấy nóng thì báo em nhé - không một lời báo Thảo luôn. Dần dần, hàn được trục bớt, các lượt sau là ới Thảo liên tục.
Một cảm nhận nữa, hơi mất vệ sinh chút
Em uống riềng mật ong + tập dí thường xuyên, việc thả bom cũng thường xuyên. Lúc trục hàn, hơi ra tới gần "cửa" thì không thấy nữa, như không còn gì để xả, vì nó được trục ra theo đường khác rồi
Tới phần của Thái y thì em không nhớ gì cả do ngủ mất tiêu rồi!
Trục xong, về tới nhà, em lăn quay ngủ liền, ngủ không vẫy tai. Sáng dậy soi gương, thấy mặt mình sáng láng hẳn lên.
Em may mắn là chưa được bắt mạch chẩn bệnh, nên còn được xếp lịch tới gặp Thái y nữa các cụ các mợ ạ