Lương trăm củ, lo cho vk con, nội ngoại, cơ quan hai bên đều quý. Chắc chắn cụ bị cắm sừng vì ysl không làm cho mợ nhà vui . Cố cải thiệnđi cụ
giỏi mà nó chén mãi một cái , trong đầu nóa lại nảy ra ý nghĩ ngoài đời khối thằng giỏi hơn thì sao , phải thử mới biết cái nó đang sài ở level nàoE thấy đây như kiểu chuyện sáng tác thôi. Giả như cụ nhiều thới hư tật xấu đã đành. Toàn thấy điểm tốt + với lương 9 con số. Và khả năng làm tình cũng giỏi như cụ kể thì chả có lý do gì mà nó lại đi tìm thằng khác
Con em đang tuổi đi học cụ ạ. Tìm hiểu chỉ là cái bản tính tò mò của con người thôi cụ. Nếu đã quyết định tha thứ thì thà biết ít hơn 1 chút lại tốt hơn.Vkck cụ bao nhiêu tuổi? Con cái lớn chưa? Suy nghĩ của cụ là đúng, lần đầu có thể tha thứ. Tuy nhiên, cần tìm hiểu rõ nguyên nhân vk cụ ngoại tình.
Cụ nên hỏi chính vợ cụ xem vì sao lại hành động như vậy ?Em vừa phát hiện ra bị vợ cắm sừng cách đây 1 thời gian. Cảm giác lúc đầu rất tức giận và muốn đạp đi tất cả vì từ trước đến nay em tuyệt đối tin tưởng vợ và cũng không nghĩ với tính cách của vợ thì có thể phản bội em. Cảm giác như mọi thứ sụp đổ.
Tuy nhiên sau mấy tiếng trấn tĩnh thì em nghĩ mình có làm ầm lên cũng chỉ vì sự ích kỷ cá nhân của mình sẽ làm khổ con, làm khổ tất cả người xung quanh. Em cũng không hiểu mình nữa, lúc đấy em nghĩ đến viễn cảnh chia tay thì con em sẽ thế nào, vợ em sẽ thế nào (theo em suy luận thì gần như chắc chắn không có chuyện vợ em đi bước nữa, vợ em sẽ rất đau khổ vì việc này), bố mẹ vợ sẽ ra sao (em nghĩ đến bố mẹ vợ vì ông bà rất tuyệt vời). Với những phân tích như vậy nên em đã chủ động tha thứ cho vợ. Chắc các cụ nói em bạc nhược, cứ cho là vậy đi, tính cách em luôn nghĩ về người khác trước khi nghĩ cho cá nhân mình.
Tuy nhiên em luôn luôn đặt câu hỏi trong đầu tại sao mình đã làm mọi thứ vì gia đình mà lại nhận 1 kết quả như vậy? Nhiều lúc em thấy mình thật khổ khi phấn đấu để lo cho cho vợ cho con (em tiêu xài rất giản dị, có gì cũng nghĩ đến vợ con đầu tiên) mà nhận lại kết quả thật tệ. Em đang có 1 công việc thuận lợi nhưng nhiều lúc em muốn buông xuôi vì không hiểu mình làm vì cái gì nữa. Cái viễn cảnh em tự vẽ ra để phấn đấu, vươn tới bị sụp đổ hoàn toàn.
Rất mong các cụ giúp em có thêm năng lượng để em bước tiếp trên cuộc đời này. Liệu em phải làm gì để thoát ra khỏi tình cảnh hiện tại?
Cụ có 1 điểm yếu là: chưa quan tâm cảm xúc của vợNói bình thường hoàn toàn thì không phải nhưng em nghĩ em bỏ qua được. Em chỉ muốn tìm lại động lực để làm việc thôi. Khi mình nghĩ ra 1 viễn cảnh tươi sáng (hình ảnh hóa nó) thì mình sẽ có động lực để phấn đấu.
Nhưng sau chuyện này em đang bị mất động lực vì không vẽ ra được viễn cảnh đó nữa
Bỏ cả chứng khoán để hóngcứ có vụ tay 3 tay 4 cái đông ngay gần 200 cụ ngòi hóng
Cụ ơi, hãy nghĩ đến những giờ phút tươi đẹp đã từng có, thay vì bị ám ảnh bởi chuyện không may đã xảy ra.Nói bình thường hoàn toàn thì không phải nhưng em nghĩ em bỏ qua được. Em chỉ muốn tìm lại động lực để làm việc thôi. Khi mình nghĩ ra 1 viễn cảnh tươi sáng (hình ảnh hóa nó) thì mình sẽ có động lực để phấn đấu.
Nhưng sau chuyện này em đang bị mất động lực vì không vẽ ra được viễn cảnh đó nữa
Cụ "nổ lực" để có mức lương hơn 100tr mỗi tháng thì không có thời gian quan tâm đến gđ là cái chắc, đừng nói có thời gian lên đây viết ba lăng nhăng như này.Con em đang tuổi đi học cụ ạ. Tìm hiểu chỉ là cái bản tính tò mò của con người thôi cụ. Nếu đã quyết định tha thứ thì thà biết ít hơn 1 chút lại tốt hơn.
Có nhiều cụ comment theo kiểu này nọ thì em nói thêm:
- vợ chồng em đến với nhau từ thủa rất nghèo nên cũng không ai lợi dụng ai.
- Để được lương 9 con số thì các cụ cũng hiểu phải chuẩn chỉ và nổ lực rất nhiều (lương sáng nhé, không phải lậu) chứ không phải ất ơ được.
- Vợ em ngoại trừ việc em phát hiện thì cũng chăm lo cho gia đình, vun vén cho gia đình về mặt tiền bạc (dù không kiếm bằng em nhưng cũng không ăn bám)
Đọc bài cụ e áp thử thì gần như những gì cụ nói ra rất giống e, những ưu điểm của cụ e có hết, vợ e cũng có ưu điểm, thậm chí còn hơn thế, e chỉ hơn cụ chút là e vẫn quan tâm vợ, tối nào vc vẫn rủ nhau ra hồ gần nhà ngồi trá đá hạt dưa nói chuyện, e cho đến giờ vẫn hoàn toàn tin tưởng vợ, tuyệt đối ( e vừa mua cái nhà gần 10đ cho vợ đứng tên 1 mình, ) và e nghĩ cụ trước đây cũng vậy, nhưng e chỉ không hiểu nếu 1 người vợ như của cụ, mà lại có thể quan hệ với người khác trong khi cụ như thế, và chính cái chỗ mà e không hiểu, e bôi đậm và gạch chân có vẻ mâu thuẫn, người phụ nữ mẫu mực, họ k dễ bị lung lay ngoài chồng như thế, và khi đã có việc đó thì đúng là khó bỏ, không như đàn ông đâu, cụ suy sét cho kỹ vấn đề lại, nếu thu nhập, món kia đều ổn thì vợ cụ cần cái gì mà lại sẵn sàng làm điều đó với cụEm vừa phát hiện ra bị vợ cắm sừng cách đây 1 thời gian. Cảm giác lúc đầu rất tức giận và muốn đạp đi tất cả vì từ trước đến nay em tuyệt đối tin tưởng vợ và cũng không nghĩ với tính cách của vợ thì có thể phản bội em. Cảm giác như mọi thứ sụp đổ.
Tuy nhiên sau mấy tiếng trấn tĩnh thì em nghĩ mình có làm ầm lên cũng chỉ vì sự ích kỷ cá nhân của mình sẽ làm khổ con, làm khổ tất cả người xung quanh. Em cũng không hiểu mình nữa, lúc đấy em nghĩ đến viễn cảnh chia tay thì con em sẽ thế nào, vợ em sẽ thế nào (theo em suy luận thì gần như chắc chắn không có chuyện vợ em đi bước nữa, vợ em sẽ rất đau khổ vì việc này), bố mẹ vợ sẽ ra sao (em nghĩ đến bố mẹ vợ vì ông bà rất tuyệt vời). Với những phân tích như vậy nên em đã chủ động tha thứ cho vợ. Chắc các cụ nói em bạc nhược, cứ cho là vậy đi, tính cách em luôn nghĩ về người khác trước khi nghĩ cho cá nhân mình.
Em sơ qua về bản thân để các cụ đỡ bảo em kém hay thế này thế nọ nên không dám quyết định:
- Em không cờ bạc, rượu chè, gái gú (nói chung là sống chuẩn mực)
- Sức khỏe bình thường, thậm chí là tốt (cả về khả năng đàn ông)
- Thu nhập của em không dám nói là cao nhưng cũng ổn so với mặt bằng chung (lương tháng 9 chữ số)
- Về tính cách:
+ Với các con em là người bố biết quan tâm dù thỉnh thoảng hơi nóng tính
+ Với bố mẹ và anh/em: Là người biết vươn lên trong cuộc sống. Quan tâm đến moi người, là trụ cột cho cả gia đình
+ Với bố mẹ và họ hàng bên vợ: Là chàng rể chỉn chu, biết quan tâm mọi người
+ Với cơ quan vợ: Là người thành công
+ Với cơ quan nơi làm việc: Là người hòa đồng, dễ gần, hết lòng vì công việc
+ Với vợ: Là người hết lòng vì gia đình nhưng chưa quan tâm cảm xúc của vợ (vợ em nói thế), việc nhà chồng cái gì cũng đến tay
Về vợ em:
- Nếu không có chuyện em vừa phát hiện thì vợ em là người biết chăm lo cho chồng con, ở cơ quan được mọi người yêu quý
- Đối xử tốt với gia đình nhà chồng (dù không quá khéo léo)
Vấn đề hiện tại của em:
- Vợ em đã nhận ra sai lầm và quan tâm em nhiều hơn. Em nghĩ vợ không còn dính dáng đến mối kia nữa.
- Thực tình trong lòng thì em không giận vợ, thậm chí thấy thương vì chắc chắn vợ em cũng đang rất day dứt
Tuy nhiên em luôn luôn đặt câu hỏi trong đầu tại sao mình đã làm mọi thứ vì gia đình mà lại nhận 1 kết quả như vậy? Nhiều lúc em thấy mình thật khổ khi phấn đấu để lo cho cho vợ cho con (em tiêu xài rất giản dị, có gì cũng nghĩ đến vợ con đầu tiên) mà nhận lại kết quả thật tệ. Em đang có 1 công việc thuận lợi nhưng nhiều lúc em muốn buông xuôi vì không hiểu mình làm vì cái gì nữa. Cái viễn cảnh em tự vẽ ra để phấn đấu, vươn tới bị sụp đổ hoàn toàn.
Rất mong các cụ giúp em có thêm năng lượng để em bước tiếp trên cuộc đời này. Liệu em phải làm gì để thoát ra khỏi tình cảnh hiện tại?
Em có mấy còm trong thớt này và e không khuyên cụ thớt giải tán hay không giải tán, nhưng em thích cài còm của cụ.Năm 2015 em cũng phát hiện mọc sừng như cụ nhưng sau 1 hồi cân nhắc em quyết định giải tán luôn, F1 ở với em từ đó đến giờ, giải tán 2 năm sau chơi ván mới đến bây giờ nhìn lại chẳng thấy có gì phải tiếc nuối. Cuộc sống tạo cơ hội cho mình được lấy thêm 1 vợ mới tội gì mà phải tiếc
Cụ đã quyết thì giờ nên canh thật kỹ. Nhưng đã phải canh thì sống không dễ chịu gì. Em chỉ nói thế thôiEm vừa phát hiện ra bị vợ cắm sừng cách đây 1 thời gian. Cảm giác lúc đầu rất tức giận và muốn đạp đi tất cả vì từ trước đến nay em tuyệt đối tin tưởng vợ và cũng không nghĩ với tính cách của vợ thì có thể phản bội em. Cảm giác như mọi thứ sụp đổ.
Tuy nhiên sau mấy tiếng trấn tĩnh thì em nghĩ mình có làm ầm lên cũng chỉ vì sự ích kỷ cá nhân của mình sẽ làm khổ con, làm khổ tất cả người xung quanh. Em cũng không hiểu mình nữa, lúc đấy em nghĩ đến viễn cảnh chia tay thì con em sẽ thế nào, vợ em sẽ thế nào (theo em suy luận thì gần như chắc chắn không có chuyện vợ em đi bước nữa, vợ em sẽ rất đau khổ vì việc này), bố mẹ vợ sẽ ra sao (em nghĩ đến bố mẹ vợ vì ông bà rất tuyệt vời). Với những phân tích như vậy nên em đã chủ động tha thứ cho vợ. Chắc các cụ nói em bạc nhược, cứ cho là vậy đi, tính cách em luôn nghĩ về người khác trước khi nghĩ cho cá nhân mình.
Em sơ qua về bản thân để các cụ đỡ bảo em kém hay thế này thế nọ nên không dám quyết định:
- Em không cờ bạc, rượu chè, gái gú (nói chung là sống chuẩn mực)
- Sức khỏe bình thường, thậm chí là tốt (cả về khả năng đàn ông)
- Thu nhập của em không dám nói là cao nhưng cũng ổn so với mặt bằng chung (lương tháng 9 chữ số)
- Về tính cách:
+ Với các con em là người bố biết quan tâm dù thỉnh thoảng hơi nóng tính
+ Với bố mẹ và anh/em: Là người biết vươn lên trong cuộc sống. Quan tâm đến moi người, là trụ cột cho cả gia đình
+ Với bố mẹ và họ hàng bên vợ: Là chàng rể chỉn chu, biết quan tâm mọi người
+ Với cơ quan vợ: Là người thành công
+ Với cơ quan nơi làm việc: Là người hòa đồng, dễ gần, hết lòng vì công việc
+ Với vợ: Là người hết lòng vì gia đình nhưng chưa quan tâm cảm xúc của vợ (vợ em nói thế), việc nhà chồng cái gì cũng đến tay
Về vợ em:
- Nếu không có chuyện em vừa phát hiện thì vợ em là người biết chăm lo cho chồng con, ở cơ quan được mọi người yêu quý
- Đối xử tốt với gia đình nhà chồng (dù không quá khéo léo)
Vấn đề hiện tại của em:
- Vợ em đã nhận ra sai lầm và quan tâm em nhiều hơn. Em nghĩ vợ không còn dính dáng đến mối kia nữa.
- Thực tình trong lòng thì em không giận vợ, thậm chí thấy thương vì chắc chắn vợ em cũng đang rất day dứt
Tuy nhiên em luôn luôn đặt câu hỏi trong đầu tại sao mình đã làm mọi thứ vì gia đình mà lại nhận 1 kết quả như vậy? Nhiều lúc em thấy mình thật khổ khi phấn đấu để lo cho cho vợ cho con (em tiêu xài rất giản dị, có gì cũng nghĩ đến vợ con đầu tiên) mà nhận lại kết quả thật tệ. Em đang có 1 công việc thuận lợi nhưng nhiều lúc em muốn buông xuôi vì không hiểu mình làm vì cái gì nữa. Cái viễn cảnh em tự vẽ ra để phấn đấu, vươn tới bị sụp đổ hoàn toàn.
Rất mong các cụ giúp em có thêm năng lượng để em bước tiếp trên cuộc đời này. Liệu em phải làm gì để thoát ra khỏi tình cảnh hiện tại?