Hoà chung trong không khí chung của diễn đàn. Em có cái thắc mắc cần xin tư vấn của các cụ mợ ạ.
Em năm nay 27 tuổi, có quen và yêu một em 25 tuổi, được 3 năm rồi. Em ý đang trọ ở xóm 1 Định Công và đi làm gần đấy. Trong 3 năm công việc của em khá trầm, tình cảm hai đứa cũng có nhiều thăng trầm, nhưng em xác định là cưới em ý rồi, gia đình 2 bên cũng gặp mặt rồi. Đợt này tình cả 2 đứa có khá nhiều sứt mẻ nên có kha khá cuộc cãi vã. Tháng trước em sang chơi buổi tối, chả nhớ đầu cua tai nheo thế nào, 2 đứa lại cãi nhau, em tức quá dắt xe về, đi đến Cầu Giấy thì bình tâm, nghĩ lại thương em ý nên quay xe lại. Lúc quay lại thì thấy nó đang khóc, và có một thằng lạ hoắc em chưa gặp bao giờ, ôm và vuốt ve. Lúc ấy em tăng xông, vớ ngay nửa viên gạch đập (nhẹ thôi) vào đầu thằng đấy, nó ú ớ xong chạy ngay đi. Lúc bình tâm trở lại hỏi cho ra nhẽ, mới biết thằng đấy gặp bạn gái em ở một đám cưới dưới quê, và đang tấn công miếu của em. Em giận lắm các cụ ạ, lúc ấy em mới biết chuyện, và cũng chẳng biết thực tế trước đấy nó thế nào. Em đôi co với nó một lúc thì thằng kia kéo thêm 2 thằng đến đánh em. Lúc ấy cơn giận của em ngập trời, em vớ cái điều cầy của ông chủ nhà trọ phang cho mỗi thằng vài điếu, lăn quay ra ngay ngã tư xóm 1 Định Công. Lúc em dựng thằng kia lên định phải trái với nó thì bạn gái em ôm lấy nó và mắng em, rồi thì ... abc, đại ý là chia tay ... em cũng "chia tay thì chia tay". Em vừa khóc vừa phi xe về nhà các cụ ạ. Nhưng chuyện đêm ấy chưa dừng lại.
Về đến nhà, em bớt giận, nghĩ đi nghĩ lại thấy rõ là em với nó có tình cảm với nhau bao lâu rồi, không vứt đi dễ thế được, thế là 1h 30' sáng em phi xe lên chợ hoa Nghi Tàm mua lô được 100 bông hồng, phi đến Định Công định xin lỗi nó. Em phi con xe vec3 cổ, lại bơm ít nhớt nên phi đến cầu vựt dịch vọng thì bị bó máy, kéo lê bánh xe từ đấy về đến Định Công thì 3h sáng mẹ nó rồi. Tại cổng nhà trọ em gọi mãi mà éo đứa nào ra mở cửa. Em gọi mãi, ông chủ nhà trọ xót ruột ra bảo nguyên văn "tao mở cửa cho mày vào nhé", em bảo là em đợi người yêu. Thế là em tiếp tục gọi ở cửa nhà trọ ... mãi vẫn *** thấy ai, em đành trèo tường vào, mịa bị ngay con chó của ông chủ trọ đợp cho một phát vào bắp chân, nhưng lúc này em kệ mẹ nó, em vào đến phòng trọ của bạn gái em, thấy nó ... đang ngủ các cụ ợ. Em dựng nó lên xin lỗi các kiểu, tặng hoa, xong đêm sáng đấy em vẫn còn được abc với nó. Sáng ra em tưởng êm rồi, đi làm, chiều quay về thấy 100 bông hoa của em đã ra thùng rác, và nó (bạn gái cũ của em) nhất quyết đòi chia tay. Em mất vài hôm định thần và nghĩ cho ra vấn đề, đồng ý chia tay. Em với nó chia tay nhau vào chiều thứ 6, nó về quê và em đi xe máy cùng nó tiễn nó một đoạn. Chiều hôm ấy em đứng úp mặt vào gốc cây khóc mãi trên đường Phạm Hùng đấy. Cũng xuôi, đến gần đây nghĩ đến việc được đi tán tỉnh rồi chịch các em gái mới cũng thấy hơi phấn khởi rồi.
Thế mà thế mẹ nào, hôm trước nó (bạn gái cũ của em) lại a lô, nói loanh quanh một hồi, nhưng đại ý là đừng bỏ em, tiếp tục tán em tiếp đi ...
Em giờ éo biết nghĩ thế nào, đang bắt đầu thả thính với các em gái khác rồi, nhưng nghĩ lại thương nó, biết thừa em là người tốt nhất trong khả năng của nó rồi, cũng không muốn nó khổ. Các cụ mợ cho em ý kiến là có nên quay lại canh miếu và chốt cho nó xong không, hay là đi tán em mới cho nó thích?