Vừa rồi em có bán 1 căn nhà còi còi dc hơn củ, chủ mới có quen biết sơ sơ với vợ em nên khi giao nhà và giấy tờ ký bán công chứng xong xuôi nó còn nợ em mấy trăm tr hẹn tháng sau trả, có viết giấy nợ xiền và hạn trả, đến hạn rồi gọi điện đòi thì không nghe nó chỉ sms lại cho em bảo ko có xiền trả đâu, và có ý trả dần mỗi tháng mấy tr, nếu em đồng ý như thế thì nó trả trong 3 năm mới hết, mà số đó em phải đi vay chỗ khác để bù vào làm việc khác, vì cũng nghĩ đến hạn nó trả, giờ phải làm sao các cụ/mợ, nó làm công chức quèn quèn thôi, hoặc cụ nào giúp em vụ này thì tốt quá, pm em để ta bóng bàn nhé
thanks các cụ/mợ
có cách cho cụ:
1. Dịch vụ thu hồi nợ Thiên Uy
2. em xin trích lại lời cụ Rừng Lá Thấp
"Muốn đòi được nợ, trước tiên phải từ quan niệm rằng thiếu nợ phải trả, có nợ phải đòi. Trả nợ và đòi nợ là việc thiên kinh địa nghĩa, giữ luật công bằng của tạo hóa, thực thi luân lí chính nghĩa, bảo vệ sự công bằng. Đó là lí tưởng cao đẹp của cái sự đòi nợ, phải xác tín nó, phải tuyệt đối tin tưởng rằng người ta không có quyền cướp đi mồ hôi, công sức lao động của mình, và mình có quyền đường đường chính chính để đòi lại công bằng, nói 1 cách thậm xưng là sẳng sàng chết cho lẻ công bằng đó!
Có xác lập được cái đức tin cao cả của chân lý đòi nợ thì mới có thể hành động quyết liệt để đòi. 90% nợ không đòi được là do chủ nợ bỏ luôn vì con nợ chây ỳ, do chủ nợ nghĩ rằng con nợ không có khả năng trả, do chủ nợ nghĩ rằng mình có thể huề vốn ở các đơn hàng sau, do con nợ nghĩ rằng chủ nợ không quyết liệt với mình nên mình dây dưa được, do con nợ cho rằng số tiền đó đối với chủ nợ là không nhiều nên mình có quyền thiếu vô biên.
Một câu hỏi nhe! Tai sao biết bao nhiêu đứa cù bất cù bơ, nghèo kiết xác, bạn bè cho nó mượn tiền thì coi như mất luôn, không cách nào đòi được, trong khi đó mấy mẹ tiền góp, cho vay nặng lãi tới nhà nó là không biết xoay xở kiểu gì nó cũng có tiền để trả. Hỏi tức là đáp, sự quyết liệt của mình ở đâu, có thể hiện ra thành thái độ hay không. Cái quyết liệt đó không nhất thiết là dữ dằn mà kiên trì đều đặn không bao giờ buông tha, hằng ngày gọi điện đều đều, mỗi tuần đến tận nhà 1 ngày. Nó bán cơm thì ăn cơm trừ nợ, nó bán xăng thì đổ xăng trừ nợ, nó bán tạp hóa thì mua đồ trừ nợ, để nó nhớ rằng nó còn thiếu nợ mình và số tiền đó ghi vô ký ức của nó. Vì dân chây ỳ nợ, vua thiếu nợ, sẽ không có ký ức sâu về các khoản nợ đâu, phải khắc được tên david Bon vô trong đầu, trong giấc mơ, trong buổi ăn của nó. Được như vậy là thành công bước đầu để nó biết rằng món nợ đó không thể xù được.
Còn gãy bước này thì thua, không bàn gì nữa được.
Bước 2 là cách thức
Mỗi người 1 phong cách, với thằng cha này cáo già, đừng có tin nó, làm quyết liệt là nó ói tiền ra hết à. Bạn không cứng rắn nên áp dụng cách nó đứng thì mình rạp, nó rạp thì mình cúi, nó cúi thì mình quỳ, nó quỳ thì lạy, nó lạy thì mình nằm xuống, nó cũng nằm xuống sát đất thì mình nhảy lên lưng nó ngồi hahaha. Nói giỡn chơi chứ nguyên lí là vậy, đòi nợ trường hợp này phải mềm mỏng lịch sự nhưng quyết liệt và không buông tha.
Nhưng để cho thiếu nợ rồi mình mất công đi đòi, mất ăn mất ngủ cũng không hay ho gì. Tốt hơn hết vẫn là đánh giá credit khách hàng trước. Thấy người này đòi nợ dây dưa là "kính nhi viễn chi" từ đầu luôn"