- Biển số
- OF-70569
- Ngày cấp bằng
- 13/8/10
- Số km
- 390
- Động cơ
- 431,237 Mã lực
Thợ nó báo giá đàng hoàng cụ Ok thì biết làm thế nào.mẹ bọn Apple nó bán đắt thì cứ tranh nhau mua
Chia buồn với cụ, phòng khám tư nhân thì thằng nào chả vậyCâu chuyện của cụ chủ khá giống 1 trường hợp của nhà cháu khi đưa gấu đi khám bệnh,tất cả các mục đều có bảng giá niêm yết và mình ko có 1 lựa chọn nào khác ngoài nhờ cậy vào họ.
Cách đây gần 2 chục năm,1 lần gấu bị choáng váng xa xẩm mày mặt,1 dấu hiệu của rối loạn tiền đình,1 bệnh rất phổ biến với pn sau sinh.
Đưa G đến Trung tâm khám theo yêu cầu ở 28 Điện Biên Phủ,mặc dù có ng quen giới thiệu đến,nhưng tay bs phụ trách phòng khám này lần lượt đưa G nhà cháu đi xét nghiệm,nó chẳng khác gì 1 xét nghiệm tổng thể,có chăng là chỉ khác,thiếu mục xét nghiệm mứt mà thôi.
Sau khi ra 1 loạt kết quả,cầm trên tay những phim X quang,bản chụp siêu âm,các chỉ số test máu,nước tiểu cùng cái tờ giấy to tướng dài dằng dặc những biểu đồ lên xuống của điện tâm đồ.....làm nhà cháu như nhìn vào bức tường. Nét mặt khá quan trọng của tay bs làm nhà cháu lòng nặng trĩu lo sợ. Với lời tư vấn ân cần,tỏ ra đặc biệt quan tâm đến ng bệnh,tay bác sỹ đã khuyên nhà cháu cần phải cho G gặp vị GS-TS chuyên ngành về thần kinh. Thôi thì....ai lại đi tiếc tiền cho sức khoẻ,nhất là đối với ng là mẹ đứa con của mình,cho dù để gặp vị GS-TS kia là mất thêm 1 khoản khơ khớ.
Hôm đó nhà mình đang diễn ra giải Tigercup 98 tổ chức tại HN,TT có treo cái tivi cho khứa tiện theo dõi. Là 1 fan cuồng của BĐ nhưng nhà cháu ko khỏi bồn chồn sốt ruột chờ đợi vị GS đến làm thêm,chả hề hóng hớt BĐ nữa. Mãi tầm 19h30 vị GS mới đến. Vừa thấy G nhà cháu vào phòng,chưa kịp theo dõi diễn biến của trận đấu dư nào thì đã thấy tiếng kẹt cửa đẩy ra,gấu cầm trên tay tờ đơn thuốc.
Sau khi cầm tờ đơn thuốc ra cho tay bs ban chiều,ô ta vội dẫn ra quầy thuốc của TT. Cảnh cô dược sỹ lấy thuốc làm cho nhà cháu gợi nhớ tới thời bao cấp,cũng cái khay nhôm y chang,cùng bàn tay cầm cái que gỗ gạt gạt đếm số lượng viên thuốc vừa dẻo vừa nhanh rồi cô ý dốc thuốc vào cái bao giấy nhỏ. Bao bì ko hề có tên thuốc,chỉ có dòng chữ nguệch ngoạc ghi liều lượng sử dụng hàng ngày.
Về sau sắp hết thuốc mà G vẫn thỉnh thoảng có triệu trứng của bệnh,nhà cháu cầm viên thuốc ra quầy thuốc ngoài thì ko ai dám bán cho nhà cháu,họ chỉ đoán già đoán non tên thuốc. Nhưng họ tư vấn nhà cháu nên tiêm loại thuốc bổ về thần kinh thực vật H5000,nhà cháu nghe theo và gấu khỏi luôn sau khi tiêm.
Bây giờ đơn thuốc phải viết rõ ràng rồi cụ,ko như ngày xưa TT mà nhà cháu đến,họ bóc thuốc từ vỉ ra để nếu mình mua thuốc thêm,buộc phải đến TT của họ.Chia buồn với cụ, phòng khám tư nhân thì thằng nào chả vậy
Vẫn còn rẻ chán gặp em hơn củ
Vẫn còn nhá cụ.Tin tốt giờ ít quá
Vẫn đầy trường hợp chia theo lần uống, hoặc cho đơn thuốc nhưng cụ tìm nhà thuốc ở ngoài không có - chỉ có loại có thành phần tương tựBây giờ đơn thuốc phải viết rõ ràng rồi cụ,ko như ngày xưa TT mà nhà cháu đến,họ bóc thuốc từ vỉ ra để nếu mình mua thuốc thêm,buộc phải đến TT của họ.
Ầy, con này mà gí vào bơm thì tưng bừng lắmE ko học điện nhưng chọc ngoáy thành thần, cái tụ máy bơm citaritor của cụ to bằng cái này ko mà đắt kinh ng thế ah? 100k hết vị, thằng thợ bố láo ăn cắp thật
Cụ đánh giá thấp thợ điện nước rồi. Họ còn nhìn xem bà chủ nhà còn ngon ko? Có dấu hiệu chồng công tác xa lâu ngày ko?...tâm lý thợ khi vào nhà thì đầu tiên là nhà có giàu ko? chủ nhà dễ tính ko? Coa hiểu biết ko? có chịu chi ko? Chắc cụ đáp ứng đc các điều kiện tốt nên bị chém thôi