Hiện em đang ở bệnh viện Mạo Khê chờ đến mai xem bác bị tai nạn với em có việc gì không rồi lại tính tiếp. Tranh thủ viết cái sự việc của em để mong các cụ, mợ hãy coi AN TOAN GT là việc rất nghiêm túc.
Còn về vụ của em thế này đang chạy 60km/h trên đoạn cho phép chạy 80. Đùng phát có 2 vợ chồng một bác chạy xe máy từ ngõ xuyên qua đường, em chỉ kịp đạp phanh và đánh hết lái về bên trái nhằm tránh đâm trực diện. Phanh được xe nhảy xuống đỡ được bác chồng lên thì người vợ cũng đứng được, hú hồn. Quá may mắn cho chúng em, thế là không có tính mạng nào ra đi cả. Bập dập, xây xước một ít. Lại rất may dân địa phương ủng hộ em nên mọi chuyện không quá phức tạp. Em đưa vợ chồng bác xe máy vào viện... chụp được cái gì là chụp hết và kết quả là không có vấn đề gì... May quá... chụp và thuốc hết 2,5tr. bác sỹ cho về
Rồi một cuộc điện thoại từ xa của họ hàng nhà bác xe máy đề nghị em ở lại bệnh viện trực cho vợ chồng bác xe máy một đêm cho an toàn tuyệt đối... em phát cáu vì cảm giác bị hành... nhưng rồi nghĩ tính mạng con người là quan trọng, không thể đem cái tiện của mình ra được nên em vui vẻ ngủ lại viện và bây giờ ngồi viết tâm sự với các cụ. Em ngồi với con trai bác xe máy, em ấy cứ thanh minh gia đình em không có ý ăn vạ, ông già em mắt kém, phản xạ chậm... thôi để cho an toàn... em cũng thở phào, cứ nghĩ nếu nghiêm trọng hơn thì sao... thế lại tự an ủi mình
Việc của em quá may mắn, nếu có sự cố gì thì...
Em kính mong các cụ, mợ thật sự cẩn trọng khi tham gia giao thông, em 9 năm cầm lái rồi, bây giờ là phát đầu tiên. Chả ai nói trước được hay về ATGT này
Phần bổ sung và kết thúc:
Hôm qua bác sỹ cho 2 vợ chồng về và bảo đảm là an toàn từ kết quả chụp chiếu rồi. Lại cú điện thoại từ chỉ đạo cho vợ bác 2B về còn bác 2B cứ nằm lại chờ đến sáng sẽ có nhân vật ở xa về xử lý. Em đã xác định ở lại, nên vui vẻ đi lo chỗ ở cho bác 2B, nhường bác cả cái chăn của em để gối đầu cho êm, còn em thì ra xe ngồi OF và ngủ, cứ lơ mơ mãi gần sáng thì ngủ được tý. 7h sáng em dậy xem bác 2B thế nào thì đã thấy bác đang ngoài sân hút thuốc, hỏi han nhau vài câu rồi em với bác đi làm bát phở... về tới viện lại chờ nhân vật từ xa... càng chờ máu điên của em càng tăng, lại thêm mấy bác sỹ đêm qua chụp và xử lý giúp em bơm vá là "kẹ mẹ bọn ăn vạ..." lại càng làm em cay mũi ... em tức quá đi vào hỏi số điện thoại của nhân vật từ xa và bảo quá 9h mà không có mặt thì em lên đường... cái gì cũng có giới hạn.
May quá 3 phút sau thì 2 vợ chồng 1 bác xuất hiện, vợ đứng ra xử lý giới thiệu là giám đốc bệnh viện ý tế dự phòng QN. Nói với em là vợ chống bác 2B là nhà quê, chậm chạp, mắt kém... nên sợ có chuyện gì nên phải hành xử như thế. Mợ ấy xem xong phim bảo ok, rút quân... Em định buột mồm bảo mợ ấy là mang tinh thần này chăm sóc bệnh nhân thì ít nhất mợ lên được thứ trưởng bộ y tế. Nhưng rồi nhìn mặt ngao ngán của của cả vợ và chồng thì em dịu lại. Đi 70km từ Hòn Gai về cũng chỉ là xem đứa em mình ra sao? Ít nhiều họ có trách nhiệm với nhau, cũng giống cảnh em đi đánh nhau hộ anh trai mình... nghĩ thế lại chào hỏi vui vẻ và bảo họ yên tâm đi về việc còn lại em giải quyết.
Em đưa cụ hai bánh về nhà, hỏi thăm luôn vợ cụ ấy... Cụ chồng hơn em 15t, mợ vợ thì hơn em 6t... gia đình cũng chả khá giả gì...em lại chui vào xe làm cái phong bì 5tr. Có nói đây là tiền chia sẻ chứ không phải tiền đền, cụ ấy mới phải đền em... rồi nhờ hai con cụ ấy chăm sóc bố mẹ chu đáo và em ra về...
Đi được 1km tạt vào làm li cafe cho tỉnh rồi về Hà Nội.
Vụ tai nạn của em là vậy, cũng rất may mắn rồi, hôm qua em mà không bẻ hết lái được thì... Em thấy hơi buồn tý nhưng thanh thản.
Chúc các cụ các mợ có một ngày làm việc vui và hãy thật chú ý TNGT nhé.
Em lại nhờ thêm các cụ
Xe em đã mang về gara, nhưng quả đèn bên phụ (tay phải xe) không thể tìm ra. Phương án là đặt mà chưa có thông tin chính xác.
Vậy cụ nào biết chỗ nào bán đèn nissan-xtrail 2009.2010 thì hú em một tiếng với
Còn về vụ của em thế này đang chạy 60km/h trên đoạn cho phép chạy 80. Đùng phát có 2 vợ chồng một bác chạy xe máy từ ngõ xuyên qua đường, em chỉ kịp đạp phanh và đánh hết lái về bên trái nhằm tránh đâm trực diện. Phanh được xe nhảy xuống đỡ được bác chồng lên thì người vợ cũng đứng được, hú hồn. Quá may mắn cho chúng em, thế là không có tính mạng nào ra đi cả. Bập dập, xây xước một ít. Lại rất may dân địa phương ủng hộ em nên mọi chuyện không quá phức tạp. Em đưa vợ chồng bác xe máy vào viện... chụp được cái gì là chụp hết và kết quả là không có vấn đề gì... May quá... chụp và thuốc hết 2,5tr. bác sỹ cho về
Rồi một cuộc điện thoại từ xa của họ hàng nhà bác xe máy đề nghị em ở lại bệnh viện trực cho vợ chồng bác xe máy một đêm cho an toàn tuyệt đối... em phát cáu vì cảm giác bị hành... nhưng rồi nghĩ tính mạng con người là quan trọng, không thể đem cái tiện của mình ra được nên em vui vẻ ngủ lại viện và bây giờ ngồi viết tâm sự với các cụ. Em ngồi với con trai bác xe máy, em ấy cứ thanh minh gia đình em không có ý ăn vạ, ông già em mắt kém, phản xạ chậm... thôi để cho an toàn... em cũng thở phào, cứ nghĩ nếu nghiêm trọng hơn thì sao... thế lại tự an ủi mình
Việc của em quá may mắn, nếu có sự cố gì thì...
Em kính mong các cụ, mợ thật sự cẩn trọng khi tham gia giao thông, em 9 năm cầm lái rồi, bây giờ là phát đầu tiên. Chả ai nói trước được hay về ATGT này
Phần bổ sung và kết thúc:
Hôm qua bác sỹ cho 2 vợ chồng về và bảo đảm là an toàn từ kết quả chụp chiếu rồi. Lại cú điện thoại từ chỉ đạo cho vợ bác 2B về còn bác 2B cứ nằm lại chờ đến sáng sẽ có nhân vật ở xa về xử lý. Em đã xác định ở lại, nên vui vẻ đi lo chỗ ở cho bác 2B, nhường bác cả cái chăn của em để gối đầu cho êm, còn em thì ra xe ngồi OF và ngủ, cứ lơ mơ mãi gần sáng thì ngủ được tý. 7h sáng em dậy xem bác 2B thế nào thì đã thấy bác đang ngoài sân hút thuốc, hỏi han nhau vài câu rồi em với bác đi làm bát phở... về tới viện lại chờ nhân vật từ xa... càng chờ máu điên của em càng tăng, lại thêm mấy bác sỹ đêm qua chụp và xử lý giúp em bơm vá là "kẹ mẹ bọn ăn vạ..." lại càng làm em cay mũi ... em tức quá đi vào hỏi số điện thoại của nhân vật từ xa và bảo quá 9h mà không có mặt thì em lên đường... cái gì cũng có giới hạn.
May quá 3 phút sau thì 2 vợ chồng 1 bác xuất hiện, vợ đứng ra xử lý giới thiệu là giám đốc bệnh viện ý tế dự phòng QN. Nói với em là vợ chống bác 2B là nhà quê, chậm chạp, mắt kém... nên sợ có chuyện gì nên phải hành xử như thế. Mợ ấy xem xong phim bảo ok, rút quân... Em định buột mồm bảo mợ ấy là mang tinh thần này chăm sóc bệnh nhân thì ít nhất mợ lên được thứ trưởng bộ y tế. Nhưng rồi nhìn mặt ngao ngán của của cả vợ và chồng thì em dịu lại. Đi 70km từ Hòn Gai về cũng chỉ là xem đứa em mình ra sao? Ít nhiều họ có trách nhiệm với nhau, cũng giống cảnh em đi đánh nhau hộ anh trai mình... nghĩ thế lại chào hỏi vui vẻ và bảo họ yên tâm đi về việc còn lại em giải quyết.
Em đưa cụ hai bánh về nhà, hỏi thăm luôn vợ cụ ấy... Cụ chồng hơn em 15t, mợ vợ thì hơn em 6t... gia đình cũng chả khá giả gì...em lại chui vào xe làm cái phong bì 5tr. Có nói đây là tiền chia sẻ chứ không phải tiền đền, cụ ấy mới phải đền em... rồi nhờ hai con cụ ấy chăm sóc bố mẹ chu đáo và em ra về...
Đi được 1km tạt vào làm li cafe cho tỉnh rồi về Hà Nội.
Vụ tai nạn của em là vậy, cũng rất may mắn rồi, hôm qua em mà không bẻ hết lái được thì... Em thấy hơi buồn tý nhưng thanh thản.
Chúc các cụ các mợ có một ngày làm việc vui và hãy thật chú ý TNGT nhé.
Em lại nhờ thêm các cụ
Xe em đã mang về gara, nhưng quả đèn bên phụ (tay phải xe) không thể tìm ra. Phương án là đặt mà chưa có thông tin chính xác.
Vậy cụ nào biết chỗ nào bán đèn nissan-xtrail 2009.2010 thì hú em một tiếng với
Chỉnh sửa cuối: