Đang bước chân trên các phiến đá cổ. Mà cả cái thị trấn này chắc là chỉ còn mỗi đá là cổ. Em lại lải nhải một tý về "ông bạn vàng" của chúng ta
Nói gì thì nói, Trung quốc là một trong những cái nôi của nền văn minh thế giới. Từ thời Xuân Thu trở đi, các vua chúa đều lấy Khổng Nho làm nền tảng cho sự phát triển. Ngoài những mặt tích cực ra thì chính tư tưởng Không Giáo nó làm cho con người ta đi theo lối mòn, ỷ lại luời cải cách và bảo thủ.
Từ thời thượng cổ người TQ đã có "Tứ đại phát minh" nhưng ứng dụng những phát minh đó vào cuộc sống thì người TQ rất kém. Họ tìm ra thuốc súng nhưng chỉ làm pháo thăng thiên đốt chơi. Tìm ra la bàn nhưng không biết đi biển dẫn đến không có một phát kiến địa lý nào. Tìm ra giấy và cách in dập bản, nhưng chỉ để in những bí kíp gia truyền và giấu kín.
Trong khi những phát minh đó truyền sang phương tây thì họ ứng dụng rất nhanh. Ho chế ra súng, họ dùng la bàn đi phát kiến địa lý, tìm ra vùng đất mới. Giấy và máy in họ in kiến thức rộng rãi truyền bá cho người dân. Chứ mấy cái bí kíp của ông TQ vẫn tôn thờ. Không có phản biện nên ngày càng lạc hậu để cuối cùng thành tờ giấy lộn
Nếu bác nào từng đọc cuốn Marco Polo du ký thì thấy thời Nguyên đó TQ phát triển hơn hẳn châu Âu. Nhưng khi thoát ra khỏi Trung cổ thì người châu Âu phát triển khá nhanh. Đầu óc họ cởi mở, biết tiếp nhận những cái mới ứng dụng vào và cải tiến cho nó ưu việt hơn. Trong khi người Trung Quốc vẫn tự coi mình là trung tâm của tinh hoa nhân loại (Trung Hoa). Họ coi người châu Âu là lũ Tây dương mọi rợ. Nhưng cho đến khi bị người phương tây đánh. Những nhà trí thức như Khang Hữu Vi, Lương Khải Siêu, Đàm Tự Đồng..... mới giật mình và giục vua Quang Tự cải cách. Nhưng bản tính ham muốn quyền lực tuyệt đối của Từ Hy Thái Hậu đã làm cho cuộc duy tân thất bại. Đến tận lúc đó đứng trước cảnh quốc gia bị xâm lăng, bị người châu Âu xâu xé, mà Từ Hy vẫn khăng khăng ôm trọn quyền lực bất chấp vận mệnh quốc gia bị đe doạ thì đúng là có lỗi với dân tộc nhiều lắm.
Người Trung quốc khá chăm chỉ, chịu thương chịu khó và khá thông minh. Nhưng như em đã nói, chính cái tư tưởng Khổng giáo nó làm cho họ cùn đi không còn phản biện, không còn sáng kiến... và cái tai hại nhất của Khổng Khâu là phân loại các nghề nghiệp theo thứ tự "Sĩ, nông, công thương" làm cho xã hội không thể phát triển được
Chúng ta thấy đứng cao nhất là giai cấp Sĩ. Tức là kẻ sĩ, là những người có hiểu biết, thi cử đỗ đạt, quan lại..... Tiếp theo là đến các ông bà nông dân, những người chỉ cắm mặt xuống đất, bán lưbg cho trời. Giai cấp thợ thủ công được xếp thứ 3. Nhưng tệ nhất là giai cấp thương nhân bị đẩy xuống dưới cùng. Những người này dù có giầu có đến mấy, con cái cũng không được đi học, đi thi....ngoài ra họ bị coi thường, coi khinh. Những người thuộc giai cấp trên cùng không thèm chơi, gả con cho những người này. Thử hỏi một xã hội như thế thì làm sao mà phát triển được.
Ngoài ra về nghệ thuật người TQ cũng chỉ coi là nghề tay trái, chơi cho vui, cho biết thì ok. Chứ những ngừoi theo chuyên nghiệp lại bị kỳ thị "xướng ca vô loài...." dẫn đến cả một cái nôi văn minh rực rỡ mà nghệ thuật của họ không xứng tầm.
Nếu như Trung Quốc không có hai người là Doanh Chính và Khổng Khâu thì rất có thể TQ bây giờ và Việt Nam chúng ta đã khác. Nhưng lịch sử không có chữ "nếu" phải không các bác?