[Funland] Được sống bình thường,không bất thường trong cuộc đời đã là một may mắn lắm rồi

Baby_shark

Xe đạp
Biển số
OF-620731
Ngày cấp bằng
5/3/19
Số km
16
Động cơ
117,918 Mã lực
Tuổi
36
THẾ NÀO LÀ ĐỦ?..

1. Hồi mới tốt nghiệp đại học, đi làm và phải vào tăng cường miền Trung - Tây Nguyên, bạn là "hạt giống đỏ" chói sáng nhất. Cái gì cũng nhất, từ quân hàm, vị trí công việc, chức danh chức vụ, mảng miếng phụ trách... Mấy chục năm trôi qua, thi thoảng ra Bắc gặp nhau, bạn vẫn chỉn chu, nghiêm túc, tác phong và mới đây, thì thào cho biết sắp nhận chức phó cục trưởng của Bộ.

Nhoằng phát, bạn bè xi xao "Nó tự vẫn". Nghe xong, chả ai tin. Chỉ đến khi báo ngành đăng cáo phó, mới biết đó là sự thật.

2. Bạn vào lập nghiệp Sài Gòn trước mình rất lâu. Xưa ở xa thì thân. Giờ vào gần lại xa. Thi thoảng lắm mới có tin nhắn qua zalo hỏi thăm nhau. Ngày qua ngày, nghĩ lòng người, thân thương mấy, rồi cũng khác.

Hôm rồi, xuống 1 trường trẻ em khuyết tật, sững sờ khi thấy bạn trong ban phụ huynh. Ngồi góc sân trường, bạn kể: Sinh đứa thứ 2 bị tật nguyền, đưa khắp trong nam ngoài bắc, nước ngoài nước trong chữa trị, bán cả nhà cửa xe cộ chữa trị và giờ vẫn quay quắt với con 12 tuổi nhưng vẫn phải đút cơm, ngày xé quần áo ít nhất 2 lần... "Tớ chỉ ước con mình lành lặn bình thường, để có được 1 ngày bình thường được ngủ 8 tiếng và yên tâm xem hình ảnh cậu chụp ở khắp biên giới hải đảo tỉnh thành Tổ quốc" - Bạn bảo.

3. Trong đám chơi với nhau mấy chục năm nay, bạn được coi là thành đạt nhất. Thay xe như thay áo. Lên truyền hình suốt ngày. Hết doanh nhân thành đạt đến sao này sao kia... Nhoằng phát, bạn dính vòng lao lý. Tài sản bị thu hồi. Vợ xinh như mộng, đâm đơn ly dị và bỏ đi đâu. 2 đứa con về quê nhờ ông bà nuôi.

Thi thoảng vào trại thăm, bạn cứ lẩn thẩn: "Tao thèm 1 cốc bia hơi vỉa hè Huỳnh Thúc Kháng ngày xưa chúng mình hay ngồi", "Ước ngồi sau cái xe máy cọc cạch của mày đi ngắm phố đêm", "Bao giờ mới được đi hát karaoke tay vịn ôm gái như ngày xưa"...

4. Dạo này, nhiều người bảo mình ham chơi, chả bồi dưỡng - rèn giũa lý tưởng gì cả. Nghe xong mình chỉ cười, bụng nghĩ: "Cuộc sống của tôi, suy nghĩ của tôi, mắc mớ chi phải nghe ai dạy dỗ cách sống cách đi"...

Cuộc sống, chả biết thế nào là đủ. Được sống bình thường, không bất thường, là may mắn lắm rồi. Sống, mà cứ mải mê thèm khát cuộc sống của người khác, không trân trọng những may mắn của chính mình, thì cuộc sống ấy, chắc sẽ rất vô vị lờ nhờ.

Người có xe đạp thì ước có xe máy, người có xe máy thì ước xe hơi, người có xe hơi lại ước du thuyền... Thế nhưng ít những người ước ấy biết: Ước mơ của một người ngồi xe lăn, rất đơn giản, họ chỉ mong có đôi chân khoẻ mạnh để tự mình, được bước đi...
-MTH-
96283434-15BB-4E59-A855-BD29F8D71618.jpeg
 

Gionam72

Xe lăn
Biển số
OF-814644
Ngày cấp bằng
22/6/22
Số km
10,241
Động cơ
109,347 Mã lực
Tuổi
40
Hạnh phúc với những gì mình có. Biết là vậy đấy. Nhưng ở đời lòng tham của con người là vô đáy. Với mình có thể thế là đủ rồi. Nhưng thấy vợ con không bằng người ta thì lại chạnh lòng. Rồi cuộc sống nó lại kéo đi. Rồi cuối cùng chẳng ai trả lời được "tiền nhiều để làm gì"
 

BDS68

Xe ngựa
Người OF
Biển số
OF-7171
Ngày cấp bằng
17/7/07
Số km
26,717
Động cơ
5,176,928 Mã lực
Đúng là được sống cuộc đời bình thường là đủ hạnh phúc rồi cụ ạ
Đúng thật cụ nhỉ. Mải mê kiếm tiền đến lúc dường như có tất cả thì thứ quan trọng nhất là sức khỏe lại đếch còn. Hoặc giả đang nhà cao cửa rộng, vợ đẹp con ngoan, tiền tài có đủ bỗng dưng một ngày phát hiện đầu mọc sừng thì chân trời như sụp đổ, chỉ mong giá như cuộc sống bình thường, bình yên trong căn nhà nhỏ (tại em đọc bên thớt vk ngoại tình thấy hoang mang thống kê mồm của một số cụ ộp phơ quá) ~o)
 

windy1

Xe điện
Biển số
OF-735184
Ngày cấp bằng
7/7/20
Số km
2,495
Động cơ
97,421 Mã lực
Khó nhất là làm sao biết đủ là đủ đây.
Có người, đã có được mấy chục tỷ trong tay rồi vẫn thấy chưa đủ, muốn kiếm thêm, kết quả thì mất hết. Mọi việc phát sinh từ lòng tham của mình mà ra cả thôi. Đâu thể nào trách được ai khác. Có bị mất hết mọi thứ, lúc đó, mới nhận ra được nguyên nhân và có thể biết thế nào là đủ.
 
Chỉnh sửa cuối:

Honghen2008

Xe container
Biển số
OF-423435
Ngày cấp bằng
19/5/16
Số km
9,564
Động cơ
462,736 Mã lực
Chủ thớt đã đủ chưa?
 

vkthang

Xe container
Biển số
OF-198129
Ngày cấp bằng
11/6/13
Số km
6,591
Động cơ
745,991 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Không bao giờ là đủ nên mình phải biết tận hưởng những gì mình đang có. Giống như đi trên một con đường dài bất tận thì mình nên thưởng thức cảnh đẹp hai bên đường :P .
 

Quê bầm

Xe container
Biển số
OF-740060
Ngày cấp bằng
20/8/20
Số km
5,370
Động cơ
101,605 Mã lực
Mười mấy năm trước khi lớp em có một ông nhập kho, lúc đó bọn em cũng ko bất ngờ mà chỉ tiếc vì nó đẹp trai phong nhã sát gái, tiêu tiền không suy nghĩ do kiếm dễ rồi sau đó trượt dài vài năm đến lúc mấy đứa bảo phải vận động mạnh thì mới may ra thoát dựa cột nhưng lúc đó gia đình chắc cũng ko làm gì được nên buông.

Một buổi sáng đầu thu hội lớp em nhắn nhau đến nhà tang lễ 198 viếng nó, hôm đó nó trả án, hội con trai lớp em đến gần đủ nhìn vợ con nó ngơ ngác mà lòng buồn mênh mang, mấy đứa quay sang dặn đứa bé sắp vào lớp 1 bảo con cố gắng ngoan nghe lời mẹ con nhé, tiếc cho một kiếp người.
 

NguyenChum1219

Xe tăng
Biển số
OF-610409
Ngày cấp bằng
18/1/19
Số km
1,586
Động cơ
149,065 Mã lực
Tuổi
38
Đọc xong lại thấy nhiều suy nghĩ, thấy cần mạnh dạn lựa chọn sống khác, nhưng rồi được vài hôm lại đâu vào đây.
 

pooka

Xe container
Biển số
OF-207662
Ngày cấp bằng
26/8/13
Số km
6,904
Động cơ
1,966,650 Mã lực
Em thấy bài này có lý đấy. Mình có cái gì thì tranh thủ tận hưởng cái đó, nhòm ngó cuộc sống của người khác rồi so sánh làm gì.
 
Chỉnh sửa cuối:

Lucky

Xe tăng
Biển số
OF-4009
Ngày cấp bằng
25/3/07
Số km
1,881
Động cơ
567,189 Mã lực
Ko mới nhưng thực hiện được lại vô cùng khó.
 

NayruLove

Xe buýt
Biển số
OF-799546
Ngày cấp bằng
7/12/21
Số km
939
Động cơ
-393,455 Mã lực
Nơi ở
Kokiri Forest
THẾ NÀO LÀ ĐỦ?..

1. Hồi mới tốt nghiệp đại học, đi làm và phải vào tăng cường miền Trung - Tây Nguyên, bạn là "hạt giống đỏ" chói sáng nhất. Cái gì cũng nhất, từ quân hàm, vị trí công việc, chức danh chức vụ, mảng miếng phụ trách... Mấy chục năm trôi qua, thi thoảng ra Bắc gặp nhau, bạn vẫn chỉn chu, nghiêm túc, tác phong và mới đây, thì thào cho biết sắp nhận chức phó cục trưởng của Bộ.

Nhoằng phát, bạn bè xi xao "Nó tự vẫn". Nghe xong, chả ai tin. Chỉ đến khi báo ngành đăng cáo phó, mới biết đó là sự thật.

2. Bạn vào lập nghiệp Sài Gòn trước mình rất lâu. Xưa ở xa thì thân. Giờ vào gần lại xa. Thi thoảng lắm mới có tin nhắn qua zalo hỏi thăm nhau. Ngày qua ngày, nghĩ lòng người, thân thương mấy, rồi cũng khác.

Hôm rồi, xuống 1 trường trẻ em khuyết tật, sững sờ khi thấy bạn trong ban phụ huynh. Ngồi góc sân trường, bạn kể: Sinh đứa thứ 2 bị tật nguyền, đưa khắp trong nam ngoài bắc, nước ngoài nước trong chữa trị, bán cả nhà cửa xe cộ chữa trị và giờ vẫn quay quắt với con 12 tuổi nhưng vẫn phải đút cơm, ngày xé quần áo ít nhất 2 lần... "Tớ chỉ ước con mình lành lặn bình thường, để có được 1 ngày bình thường được ngủ 8 tiếng và yên tâm xem hình ảnh cậu chụp ở khắp biên giới hải đảo tỉnh thành Tổ quốc" - Bạn bảo.

3. Trong đám chơi với nhau mấy chục năm nay, bạn được coi là thành đạt nhất. Thay xe như thay áo. Lên truyền hình suốt ngày. Hết doanh nhân thành đạt đến sao này sao kia... Nhoằng phát, bạn dính vòng lao lý. Tài sản bị thu hồi. Vợ xinh như mộng, đâm đơn ly dị và bỏ đi đâu. 2 đứa con về quê nhờ ông bà nuôi.

Thi thoảng vào trại thăm, bạn cứ lẩn thẩn: "Tao thèm 1 cốc bia hơi vỉa hè Huỳnh Thúc Kháng ngày xưa chúng mình hay ngồi", "Ước ngồi sau cái xe máy cọc cạch của mày đi ngắm phố đêm", "Bao giờ mới được đi hát karaoke tay vịn ôm gái như ngày xưa"...

4. Dạo này, nhiều người bảo mình ham chơi, chả bồi dưỡng - rèn giũa lý tưởng gì cả. Nghe xong mình chỉ cười, bụng nghĩ: "Cuộc sống của tôi, suy nghĩ của tôi, mắc mớ chi phải nghe ai dạy dỗ cách sống cách đi"...

Cuộc sống, chả biết thế nào là đủ. Được sống bình thường, không bất thường, là may mắn lắm rồi. Sống, mà cứ mải mê thèm khát cuộc sống của người khác, không trân trọng những may mắn của chính mình, thì cuộc sống ấy, chắc sẽ rất vô vị lờ nhờ.

Người có xe đạp thì ước có xe máy, người có xe máy thì ước xe hơi, người có xe hơi lại ước du thuyền... Thế nhưng ít những người ước ấy biết: Ước mơ của một người ngồi xe lăn, rất đơn giản, họ chỉ mong có đôi chân khoẻ mạnh để tự mình, được bước đi...
-MTH-
96283434-15BB-4E59-A855-BD29F8D71618.jpeg
Nhưng, ông ngồi xe lăn nếu có đôi chân khỏe mạnh để tự mình, được bước đi, thì biết đâu ông ý lại ước mình có xe đạp :-??
Mà nói thế cho vui chứ đợi tầm 50 năm nữa ông xe lăn muốn có chân đi chắc phải đủ tiền mua máy bay mới mua được đôi chân cyborg ốp da nhân tạo full cảm ứng, phản hồi thần kinh hỗ trợ AI, tự tái tạo bảo dưỡng ... :(
 

Xmind202X

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-806954
Ngày cấp bằng
5/3/22
Số km
489
Động cơ
17,262 Mã lực
Nói như cụ thì hòa vốn.
Con người luôn phải ước vọng vươn lên, hài lòng tự sướng thì xã hội loài người đã ở yên trong hang núi từ triệu năm trước, bay lên sao hỏa làm giề cho mệt :))
 

Nha Trang@

Xe điện
Biển số
OF-294372
Ngày cấp bằng
30/9/13
Số km
3,856
Động cơ
431,165 Mã lực
Hôm qua ngồi nhậu với ông chú láng giềng đối diện nhà ông già vợ, ổng cũng ngồi xe lăn, chỉ có một đứa con nuôi mà bị ngáo. Tâm sự thì ổng bảo là em họ vua Bảo Đại dòng Vĩnh Thuỵ. Tự dưng ổng bảo cháu thấy chú ngồi xe lăn thế này chứ chú không buồn vì chú biết số phận thế này hơn 60 năm rồi. Tự dưng em buộc miệng nói “tri túc, tri túc” thế là ổng hồ hởi bắt tay và uống luôn 7 lon bia... rồi hẹn hôm sau uống tiếp.
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top