[Funland] Dừng lại - Cúi xuống - Nhặt lấy yêu thương !!!

Trạng thái
Thớt đang đóng

Dims

Xe điện
Biển số
OF-2264
Ngày cấp bằng
4/11/06
Số km
2,224
Động cơ
588,320 Mã lực
Nơi ở
Lung tung linh tinh
Website
glaptop.com
Tháng mười một... Phố đếm gót phiếm du



Trả lại những điều hư vô

Ngày mười ba tháng 11



Chiều về ngang phố

Ngóng

Tháng 11 khẽ đếm gót phiếm du trên nền lá khô xơ xác

Xộc xệch mùa

Đan tay kéo...

Về góc nhỏ những ánh nhìn lạ lẫm



Giầy rêu

Áo sơ mi trắng

Cả những điều bỏ quên bao mùa

Quen

Đưa tay gõ nhịp đều đều theo bản nhạc

Em như thế này đã bao mùa rồi

Hở?



Lẻ tẻ

Là tháng mười một

Em níu tay với..."Xin đừng là muộn phiền"

Để mọi thứ rỗng

Đừng lấp vào nỗi đau



Là ngày

Là gió

Là muộn

Là chơi vơi

Là tháng năm bạc

Là thổn thức...M-u-ố-n q-u-a-y v-ề



Là chỉ biết ngước mắt nhìn

Tri kỉ....

Có không đời ạ?



Là phố chán rong chơi, cà phê nhạt những đoản khúc gãy

Còn em là bụi đỏ tháng mười một rơi ra từ một ngõ Phố



Là giấc mơ

Tìm về trong vô định

Là tháng mười một

Nắng chiều vướn lại trên mi ai đầy



Là em

Thì thầm mãi một nỗi buồn hanh hao
 

Huyền Trang

Xe tăng
Biển số
OF-727
Ngày cấp bằng
11/7/06
Số km
1,553
Động cơ
592,576 Mã lực
Nơi ở
Nơi nào có Bình An:x
Chúng ta có khuynh hướng nghĩ tới chuyện buồn đau, chú ý tới mặt buồn đau. Làm như vậy là mời những hạt giống buồn đau lên, tưới tẩm những hạt giống buồn đau, thất vọng và gieo thêm những hạt giống buồn đau mới.

Tại sao ta không thực tập tiếp xúc với những gì tươi mát, tốt lành trong ta và ngoài ta? Những cái đẹp, lành và tươi mát lúc nào cũng có mặt khắp nơi, nhưng vì ta cứ hay giam mình trong cái nhà tù buồn bã của ta nên ta không có cơ hội tiếp xúc với những mầu nhiệm đó.

Cuộc sống chung quanh ta đầy những mầu nhiệm, bầu trời xanh, ánh nắng trong và nụ cười hồn nhiên của em bé có thể cho ta biết bao niềm vui. Hơi thở của ta cũng rất tuyệt diệu, nó cho ta sự sống mỗi ngày. Thế mà có người đợi khi bị suyễn hay bị nghẹt mũi rồi mới thấy hơi thở là quý. Sống có chánh niệm là biết trân quý từng phút giây của hạnh phúc.

Hạnh phúc lúc nào cũng có mặt trong ta và ngoài ta, chỉ cần có chánh niệm là ta nhận diện được nó dễ dàng. Và khi ta nhận diện được nó thì những hạt giống an vui, tươi mát, lành mạnh càng phát triển mạnh mẽ trong ta. Dù ở đâu, bất cứ nơi nào, ta cũng có thể thưởng thức được một tia nắng ấm, một hơi thở ngọt ngào hay sự hiện diện của một người thương. Ta đâu cần phải đi đâu xa, ta chỉ cần có chánh niệm là hạnh phúc có thể có mặt trong tầm tay.

(An lạc từng bước chân, Thích Nhất Hạnh)
...............
Không hẳn là chánh niệm, chánh niệm chỉ là 1 phần nhỏ làm nên hạnh phúc. Biết trân quý từng giây từng phút của hạnh phúc hay nói đúng hơn là của cuộc đời mình đang sống đã bao hàm chánh niệm rồi.
 

Dims

Xe điện
Biển số
OF-2264
Ngày cấp bằng
4/11/06
Số km
2,224
Động cơ
588,320 Mã lực
Nơi ở
Lung tung linh tinh
Website
glaptop.com


Ta đếm mấy mươi mùa qua kẽ tay, lập lại và gõ nhịp đều đều

đã từng đi qua những mùa nghiêng nắng, đi qua những mùa khô khốc đến hoang dại

Đôi khi là trống rỗng như cơn gió đi hoang, lạc...

Chưa từng có ý định sẽ dựa vào ai đó 1 quãng đường cả...

Ta vẫn cười bằng nụ cười của mỗi sớm mai thức dậy...chẳng có gì lạ cả,

một ngày và những nốt nhạc lúc thăng lúc trầm, nhìu lúc réo rắc những bản tình ca nghe đến nao lòng

Ngoài kia vẫn là im lặng của đêm, vẫn chẳng có gì khác lạ so với ta của ngày hôm qua cả...

Chỉ viết bằng vô thức...cũng không hiểu mình đang muốn nói gì
 

chuot08

Xe lăn
Biển số
OF-113030
Ngày cấp bằng
16/9/11
Số km
11,292
Động cơ
477,773 Mã lực
chị Trang dạo này tâm trạng thế!:D
 

Huyền Trang

Xe tăng
Biển số
OF-727
Ngày cấp bằng
11/7/06
Số km
1,553
Động cơ
592,576 Mã lực
Nơi ở
Nơi nào có Bình An:x
"Tháng 11 có nắng vàng như mật, có không khí se sẽ lạnh, vương chút heo may của mùa Thu còn lưu luyến chưa muốn ra đi, một vài lá bàng bắt đầu đỏ quạch, và rơi rụng nhiều hơn, những đêm thoang thoảng hương hoa sữa cuối mùa. Không còn những cơn mưa rào lênh láng nước, chưa có những ngày mưa dầm dề dài lê thê buồn nản.

Tháng 11 dịu dàng, sâu lắng, mặt trời vẫn lấp ló đâu đó trên cao, điểm tím những mái nhà thành phố. Tháng này, chắc hẳn trong lòng mỗi chúng ta cũng không khỏi rung lên tìm về cội nguồn ký ức, nơi cho ta trí thức thành người, nơi có những người thầy, người cô, những người bạn thuở nào với bàn, với lớp, với trang vở cũ, góc ghế đá sân trường, là lòng ngân nga giai điệu về bụi phấn rơi rơi... Người ta vẫn yêu biết bao nhiêu tháng 11. Yêu nét đẹp mộc mạc, dịu dàng.

Tháng 11, những người lo xa đã bắt đầu nghĩ đến việc mua sắm cho ngày Tết, cũng chỉ còn hơn hai tháng nữa là đã tết Nguyên Đán rồi. Mùa này, hoa và các loại trái cây đã bắt đầu nhiều hơn, trên các nẻo đường, những hàng thủ công mỹ nghệ bằng đồ gốm, những hàng rong với đủ loại cây cảnh, cây xương rồng, rồi đến chậu cá cảnh, những đồ vật trang trí trong nhà như tranh ảnh, giấy màu... cũng nhiều hơn trước.

Tháng 11, khởi đầu cho rất nhiều thứ, trên những vỉa hè về đêm đã bắt đầu nhiều hơn những hàng ngô nướng, chỉ cần thoáng đi qua thôi cũng không sao cưỡng lại được mùi thơm nức của những bắp ngô tươi. Rồi hàng khoai lang, hàng sắn, hay có cả mía nướng nữa nhé. Này là ốc nóng mùa Đông, này là nem chua, này là bắp rang bơ, này là các món ăn đêm nữa.... rất nhiều, rất nhiều các món ăn nghi ngút khói trong tiết trời co ro dưới ánh điện, kèm thêm những tiếng cười giòn tan, lời nói tự nhiên bay vào không khí, hoà tan hơi lạnh, thấy ấm lòng!

Tháng 11, khi lá lìa cành dù chưa kịp vàng hươm nắng, sau mỗi trận gió đưa những chiếc lá lẻ loi trên mặt đất xích lại gần nhau hơn, tạo nên một tổng thể màu sắc đẹp không lẫn vào đâu được. Đi trên đường buổi trưa, chợt bắt gặp mùa Thu gần quá đỗi, như thể vẫn bên ta, như thể vẫn chưa xa, như thể mùa Thu là người tình của mùa Đông vậy. Chợt thấy mùa sâu lắng, mùa cũng có tình cảm và mùa biết yêu thương, biết sát cánh, biết e ấp đau đáu trong nhau. Cũng chợt như mong chờ, như chẳng muốn xa thêm....Chợt thấy lòng ta mềm như cỏ ướt, mềm hết những hanh hao, chợt lạ chợt quen cho cuộc sống ý nghĩa, cho đời tươi đẹp hơn, cho ta biết yêu thương thêm nhiều nữa....

Tháng 11, là mùa Đông, mùa lạnh lẽo, mùa cũng có lá rụng, nhưng sắc lá không còn vàng như Thu mà vẫn thắm được sắc xanh ủ trong nắng, cho lá rơi khi sắc nắng chưa kịp ấp trọn màu xanh, để mùa Đông trầm ẩn, cô liêu trong lòng mỗi con người, để nhớ mãi từng góc phố thân thương, cây hoàng lan nhà ai toả hương thơm ngát. Ta đi qua chiều bắt gặp sợi khói mơ, ta đi qua chiều bắt gặp ánh mắt thơ, ta đi qua chiều, chiều Đông nắng nhạt, chiều Đông thoáng lạnh làn da, không tịnh chút giọt mồ hôi, chiều của ngày hôm nao cũ kỹ bỗng bừng lên mới mẻ hơn, nhưng yên ắng lắm. Đó là một chiều của tháng 11.

Tháng 11 với những hôm trời trong vắt, nắng kho cong, da kho cong, đôi môi khô cong, hơi thở khô cong, cảm xúc khô cong và tình cảm cũng bắt đầu khô cong. Là khi bắt gặp sự tâm lý đến bất ngờ xúc động của mùa, là trời chuyển gió, mây âm u, ta cỏ ướt khát mưa tưới mát lòng, những giọt nước kịp rơi, con người co ro trong lớp áo ấm, mới biết tháng thật đáng yêu, những tình tự được xếp một cách lộn xộn trong mỗi tâm tư. Có đôi khi thấy lòng mình như đống rơm bị đàn gà đông thi nhau đào bới kiếm tìm hạt thóc. Chỉ để ta nhận ra rằng ta cần sự bình yên, bình yên như đôi mắt của tháng. Và để ta biết ngăn nắp hơn.

Mùa nhân từ lắm! Mùa ơi...

Tháng 11, cho những ai khao khát mong chờ mùa Đông được thoả thích dạo một mình trong đêm vắng, cho nỗi cô đơn đi lang thang đâu đó, mải chơi quên đường về! Lòng sẽ lại nhẹ tênh. Nỗi buồn có thể khó để biến thành đau khổ khi trái tim chỉ còn như cuống lá héo. Nhưng nỗi đau khổ có thể biến thành hạnh phúc nếu ta biết mong chờ, biết hy vọng và có niềm tin vào tình yêu. Dành cho tất cả....Tháng 11 mến thương...

Cho những tháng 11 đã qua trong đời dài...
..."
 

chuot08

Xe lăn
Biển số
OF-113030
Ngày cấp bằng
16/9/11
Số km
11,292
Động cơ
477,773 Mã lực
Gần tháng ko thấy mợ chủ vào, nhớ quá!:D
 

LeoMessi

Tháo bánh
Biển số
OF-124947
Ngày cấp bằng
20/12/11
Số km
318
Động cơ
379,696 Mã lực
Nơi ở
World Cup
Đọc những tâm sự mà em thấy lòng mình nặng thêm! hic, cứ buồn buồn làm sao ý!
 

Huyền Trang

Xe tăng
Biển số
OF-727
Ngày cấp bằng
11/7/06
Số km
1,553
Động cơ
592,576 Mã lực
Nơi ở
Nơi nào có Bình An:x
Em à!
Mong phố ngoan và mùa em còn xinh mãi
Để loài hoa rong chơi biết tìm về nơi chốn hẹn
Và sự chờ đợi rồi cũng sẽ đến
Bởi yêu thương có cạn hết bao giờ :x

Chúc tất cả những ai đang yêu, sẽ yêu và đã từng đau khổ vì yêu có 1 ngày Valentine ấm áp và ngọt ngào !!!!
Mong cho những thương yêu sẽ đến với tất cả
 
Chỉnh sửa cuối:

Huyền Trang

Xe tăng
Biển số
OF-727
Ngày cấp bằng
11/7/06
Số km
1,553
Động cơ
592,576 Mã lực
Nơi ở
Nơi nào có Bình An:x

Photo by Cún
"1. happiness:
đời cho mình cuộc sống, đi kèm với những hỉ nộ ái ố của nó. bất kỳ chuyện gì cũng có lý do của nó hết em ạ. có thể lý do đấy chính mình tạo ra để hài lòng một ước muốn vô thức nào đấy mình chưa nhận ra. nhưng chị tin tất cả những gì xảy ra, đều do quyết định của chính mình.
vì thế, chịu trách nhiệm về hành động của mình là điều tất yếu không thể tránh được.
phàm làm người, hơn nhau chỉ ở chỗ người ta đối diện với sự thật và chịu trách nhiệm về nó như thế nào mà thôi.
em không cần phải giải thích với ai cả.
em không cần phải so sánh đời của mình với đời người khác.
em không cần phải có những gì [ hay những người ] mà người khác có, vì rất buồn cười là, phần lớn, họ đang muốn những gì em đang có.

quan trọng nhất chỉ là lúc em đối diện với chính em, và cảm thấy ok. sự dày vò của chính mình mới là to lớn nhất.

người ta thường bảo " không ai có thể làm mình happy bằng chính mình "
nhưng happiness là gì chứ ? người ta chỉ nói thế thôi, chứ mấy ai biết được ? và không biết happiness là gì thì làm sao chính mình có thể làm cho mình happy ?
có thể chị cũng không định nghĩa được happiness là gì. nhưng chị biết khi nào mình không happy và biết cách để tránh những khoảnh khắc đó.

với chị, happiness bây giờ không nằm trong số nhiều. cái gì nhiều cũng sẽ bị vơi đi. cái gì duy nhất thì bao giờ cũng tồn tại lâu hơn vì mình không cần [ hay không có ] sự lựa chọn.
happiness là biết mình đang có [ hay không có ] những gì , và chấp nhận nó. chấp nhận không có nghĩa là hài lòng, vì sự tham muốn của con người như cái giếng không đáy, biết thế nào là đủ và đầy. chỉ cần chấp nhận thôi.

chỉ cần chấp nhận, đây là số phận của mình và sống cho tròn cái số phận đấy một cách hết lòng. đấy chẳng phải là mục đích sống của mỗi con người hay sao ? người ta chỉ đi ngang qua cuộc đời nếu họ luôn tìm cách cãi lại hay chống lại số phận [ mà không hề biết là họ đang làm điều đấy ]..cũng giống như mình đang ăn bát cơm mà luôn nghĩ đến chuyện ngày hôm qua vào giờ này mình đang ăn bát phở, và ước ao rằng ngày mai vào giờ này mình sẽ ăn bát cháo...và rồi bát cơm đang ăn sẽ trở thành một món ăn tạm bợ qua ngày mà thôi, nó không thể trở thành hôm qua, cũng không phải là ngày mai.
cho đến khi mình chết. và bối rối không nhớ là cơm, đã có vị như thế nào.

2. nỗi buồn:
nỗi buồn cũng quan trọng chứ. nó làm mình quý những lúc mình không buồn. và làm mình cười vui những khi mình happy. người ta hay nói, "phải quẳng nỗi buồn sang một bên để vui sống ". nói giống như nỗi buồn đang nằm trên hai gióng gánh và mình có thể tự do quẳng nó đi.
nhưng quẳng nỗi buồn đi, có chắc là mình sẽ gánh được niềm vui ? vì đã là niềm vui, thì tại sao phải gánh ?

chị em mình biết nhau từ rất lâu. lâu có khi không phải là số năm mình biết nhau, mà là cái cô đọng của sự thật thà và cái rõ ràng chi tiết mình biết về nhau. và chấp nhận nhau.

chấp nhận nhau nên mới yêu thương nhau thật lòng được. chị biết về em như thế. em biết về chị như thế. có biết về nhau hàng vạn ngày như thế nào đi chăng nữa, cũng không qua được cái gốc gác căn bản sống của một con người. người ta gặp nhau, yêu thương nhau và sống được với nhau đều phải dựa trên một điều cơ bản là họ gặp nhau được trong căn bản sống.

đôi khi [ rất thường xuyên] chị nhớ về em. và nghĩ về em. vui khi biết rằng em đang vui. dù chị biết niềm vui đấy cũng sẽ có ngày chấm hết. và chị biết chắc rằng em sẽ sống trọn vẹn với niềm vui, trọn vẹn với nỗi buồn, trọn vẹn với cuộc sống.

3. sống và chết :
em nói đúng, dù cuộc sống của mình như thế nào đi nữa, chị vẫn luôn hiểu và yêu thương em. yêu thương một người đàn bà cho cuộc sống một sự hết lòng, dù không phải lúc nào cũng nhân được hạnh phúc từ cuộc sống.

người ta hay nói " đời ngắn lắm, sống sao cho ra sống"
đôi khi chị thấy đời dài lắm, nhất là những đêm không ngủ được một mình. biết sống thế nào là cho ra sống ? người ta đến chết rồi, cũng còn có khi chưa biết rằng mình đã sống, hay là đã chỉ bay lờ phờ trên bề mặt của cuộc sống và trượt chân rơi vào vũng chết. sau đấy biến thành một hồn ma ngác ngơ.

nhưng cũng không phải chờ đến chết rồi mới có những hồn ma ngác ngơ. chính trong cuộc sống hằng ngày mình vẫn nhìn thấy và nhận ra những con người đang không biết mình đang làm gì ngoài cái việc bị xô đẩy theo đám đông và ậm ừ nhấn nút " like this". con người ta chết đứng từ lâu mà còn không biết. cái đấy mới là đáng sợ. ma trà trộn với người nên đời này dần dần biến dạng, không thể gọi là đời sống được nữa. người ta mở mắt dậy và xem coi đám đông hôm nay nói gì, ăn gì, đọc gì, mua gì, like gì, rồi cuống quýt nói, ăn, đọc, mua, like ..cho giống với đám đông.

như thế, thì sống và chết khác nhau ở điểm nào ?
sống như thế thì quả là phí phạm niềm vui và nỗi buồn quá em nhỉ. mình đâu cần một đám đông để chứng tỏ là mình đã chết ?

4. bản lĩnh:

người ta thường nói về qua bản lĩnh và sự chịu đựng của một con người, đánh giá được sự thành công của người đấy trong cuộc sống.

nếu như thế thì không có ai thất bại cả. cứ thử nhìn xem hằng ngày bao nhiêu người sẽ phải chịu đựng những gì.
những gì một người có, hơn rất nhiều người và kém vô vàn người. những gì một người chịu đựng, thua rất nhiều người và cũng nhẹ nhàng hơn vô số người.

bản lĩnh, chị nghĩ, nằm ở chỗ người ta biết sự giới hạn của chính bản thân, chứ không phải biết [ họ nghĩ thế ] được sự bao quát to lớn của họ.
biết được giới hạn của mình rất dễ.
biết mình làm được gì lại rất khó, vì có sống hết đời cũng chưa chắc biết mình có thể làm được gì.

mình chỉ biết mình không làm được gì mà thôi.

và bản lĩnh là khi mình biết giới hạn của mình rồi, thì mình biết buông ra, bỏ đi và không cần phải thắc mắc gì nữa cả.
giống như mình không thể trở thành người nội trợ giỏi, thì tốt hơn hết là đi ăn nhà hàng. mình không thể là một nhạc sĩ, thì hay hơn hết là mình mua CD về và nghe nhạc của người khác viết.
mình không thể có một gia đình đầm ấm, chồng con đề huề, thì tốt hơn hết là mình làm người tình tuyệt vời của một ai đấy, và không trở thành một kẻ đi phá hoại một gia đình đầm ấm của người khác.

đấy là bản lĩnh.
bản lĩnh là có một sức chịu đựng và chấp nhận những gì cuộc sống đưa cho mình một cách đúng đắn.

người ta hay nói " hãy nhìn cuộc đời như một cái ly cafe đầy một nửa, thay vì ly cafe bị vơi một nửa "
chị chẳng cần nhìn thấy nó đầy hay vơi, chị chỉ cần có cafe trong ly và chị uống nó thôi.

5. hẹn hò đi :
em cũng chỉ cần uống nó thôi. có khi nó sẽ đắng hay quá ngọt. vì đời đâu có khả năng biết được ý mình thế nào. mình tự cho đường vào ly cafe của mình và điều chỉnh cái vị của nó thôi em ạ.

chỉ cần còn cafe trong ly, là mình sẽ có cái để uống.
và em ạ,
cafe, ở khắp nơi."

 

Huyền Trang

Xe tăng
Biển số
OF-727
Ngày cấp bằng
11/7/06
Số km
1,553
Động cơ
592,576 Mã lực
Nơi ở
Nơi nào có Bình An:x
"17-02-2012 12:09
Sau mỗi cánh cửa là một không gian mới, nếu cố gắng bạn sẽ tận hưởng nhiều hơn là mình có thể! Tặng em câu này của anh nhé!"
Đọc thấy thấm
Cám ơn anh ... Trong cuộc sống này em luôn cố gắng không ngừng và e cũng tin rằng nhất định mình sẽ có 1 không gian thực sự dành cho mình
Em biết a cũng đang gặp nhiều vấn đề và cũng đang cố gắng!!! E mong rằng những điều tốt đẹp sẽ đến với anh. Ng anh mà em dành sự tôn trọng và yêu quý
 

Huyền Trang

Xe tăng
Biển số
OF-727
Ngày cấp bằng
11/7/06
Số km
1,553
Động cơ
592,576 Mã lực
Nơi ở
Nơi nào có Bình An:x
Lòng tôi có đôi lần khép cửa ,rồi bên vết thương tôi quỳ
[video=youtube;09TDik73wvA]http://www.youtube.com/watch?v=09TDik73wvA&feature=youtu.be[/video]
 
Biển số
OF-128
Ngày cấp bằng
8/6/06
Số km
85,799
Động cơ
4,661,004 Mã lực
Nơi ở
Trạm sạc xe đạp điện
Lòng tôi có đôi lần khép cửa ,rồi bên vết thương tôi quỳ
[video=youtube;09TDik73wvA]http://www.youtube.com/watch?v=09TDik73wvA&feature=youtu.be[/video]
Nghe em hát hay lắm :x
Lần sau khi hát em bắt mấy lão xung quanh trật tự nhá:)
 

Huyền Trang

Xe tăng
Biển số
OF-727
Ngày cấp bằng
11/7/06
Số km
1,553
Động cơ
592,576 Mã lực
Nơi ở
Nơi nào có Bình An:x

Em ngốc nghếch tự buộc cho mình một sợi dây
Sợi dây đó mon men theo buồn vui anh có
Em tự cho mình cái quyền được sẻ nửa
Cảm xúc riêng chung cứ xáo trộn em mỗi ngày

Chúng mình có liên quan gì với nhau
Sao em cứ miệt mài gom từng câu chữ
Đêm sao cứ dài và chìm trong mộng mị
Anh thì cứ thản nhiên chạy trong giấc mơ em liên tục

Em ngốc nghếch tự buộc cho mình 1 sợi dây
Buộc vào những vô hình anh làm sao biết được
Em cứ để cảm xúc trôi theo mà mình chẳng lường được
Bởi rõ ràng chúng mình đâu có liên quan gì đến nhau

Rồi thư thoảng có những ân cần len lén đến với em
Sợi dây níu buộc đôi lần rung rinh vì những niềm vui mang tên tử tế
Bằng những yêu thương không để đong đếm bằng những ngày lịch thiệp
Khi rời ra nó rồi em nhận ra rằng
Chúng mình đâu có liên quan gì đến nhau


Em cứ cố huyễn hoặc bằng một sợi dây
Sợi dây đó chẳng liên quan gì đến hai người nắm giữ

p/s: Tặng B..... , bạn yêu của tôi :x

Một dại khờ - Một tôi




-----------------------------------
Nghe em hát hay lắm :x
Lần sau khi hát em bắt mấy lão xung quanh trật tự nhá:)
Cám ơn anh vì đã chia sẻ ... Em sẽ chú ý lần sau nhắc chúng nó, cái này thu qua di dộng nên thế ạ
Quan trọng là cảm xúc của mình thôi

"Lòng tôi có đôi lần khép cửa, rồi bên vết thương tôi quỳ"
 
Chỉnh sửa cuối:

Bomnocham

Xe máy
Biển số
OF-118256
Ngày cấp bằng
26/10/11
Số km
61
Động cơ
384,900 Mã lực
Nơi ở
HT
Cảm ơn bạn iu... cảm xúc của bạn rất thật ... thật đến nhói lòng...
Ừ nhỉ? Một dại khờ - một Tôi ...
 
Chỉnh sửa cuối:

kdrongviet

Xe buýt
Biển số
OF-18661
Ngày cấp bằng
16/7/08
Số km
985
Động cơ
513,540 Mã lực
Nơi ở
Khương Đình - Thanh Xuân - Hà Nội
Website
thuymocgroup.com

Bomnocham

Xe máy
Biển số
OF-118256
Ngày cấp bằng
26/10/11
Số km
61
Động cơ
384,900 Mã lực
Nơi ở
HT
Mềnh mượn bạn iu một góc nhỏ bạn nhé - mình dựa lưng vào một góc nhỏ bình yên.

Gió và Anh

Em trả lại anh con đường màu xanh ấy
Lá me xanh trong ánh mắt em buồn
Gió vô tình thổi bay làn tóc rối
Tóc em dài xao xuyến một bờ vai

Gió và anh...ừ nhỉ gió và anh
Vẫn vô tình thổi qua em buốt lạnh
Giữ gió ư...em biết mình không bao giờ làm được
Còn anh lướt qua em như cơn gió vô tình.


P/s: lần đầu tiên mềnh thử cái phần mềm làm thơ của mềnh :))
 

Huyền Trang

Xe tăng
Biển số
OF-727
Ngày cấp bằng
11/7/06
Số km
1,553
Động cơ
592,576 Mã lực
Nơi ở
Nơi nào có Bình An:x
Xung quanh tôi đang sống có rất nhiều người không biết là chính diện hay phản diện, khi thì rất đáng yêu, lúc thì quá đáng sợ. Con người ta quá tinh ranh, che kín suy nghĩ trong đầu của mình bằng nét mặt cười tươi, chân thật và rất thân thiện

Tôi đã từng rất đau khổ, thắc mắc hỏi vì sao con người ta có thể lúc khốn khó bên nhau, đồng cam cộng khổ, khóc cười có nhau...lại có thể quay ngay lưng lại phúi tay và làm những chuyện tổn thương nhau đến như vậy.

Tình người quả thật không thể đo bằng năm tháng mà nó đo bằng bản chất của con người

Tôi vẫn nghĩ nếu con người ta bản chất xem trọng tình nghĩa quen nhau chỉ 2,3 ngày thôi cũng đủ để người ta sống vì nhau. Còn nếu bản chất luôn xem nhẹ tình cảm thì dù có quen bao năm cũng sẵn sàng đá nhau khi có dịp hoặc tạo ra dịp để dìm người ta mang lợi cho mình.

Nói như vậy cũng không có nghĩa tôi nói rằng người ta không tốt

Tôi vẫn nhớ ở một phim có câu:” Người không vì mình thì trời tru đất diệt”, nếu vì sự sống của bản thân mà bắt buộc phải làm điều bất lợi cho người khác, xét cho cùng cũng nên cảm thông .

Và tôi cũng chẳng có quyền bảo họ không tốt, hay người xấu bởi có lẽ chúng ta trong sự lựa chọn đó cũng chưa chắc sẽ làm khác họ

Lúc này tôi tự nghĩ phản diện, hay là người quân tử chẳng còn quan trọng nữa. Dù sao cũng nên cho nó qua và nhớ những điều tốt đẹp đã có dành cho nhau, giữ cho tâm hồn mình thoải mái, nhẹ lòng hơn là nghĩ người ta rút dao đâm sau lưng mình ..Bởi hận thù, hay oán ghét chỉ làm cho mình càng tổn thương và mệt mỏi hơn thôi ..Vậy quên đi cho nhẹ lòng ..Cứ hững hờ mà sống

Tôi hay hát Nhạc Trịnh, tôi nhớ tới một câu hát: “Cuộc đời đó có bao lâu mà hững hờ” những tôi thấy cuộc đời này nhiều thứ phải hững hờ, phải vậy mới sống dễ dàng và thoải mái trong cái ‘cuộc đời có bao lâu” ấy

Cuối cùng cũng luôn nhận ra. Chỉ mỗi mình thương mình nhất và chỉ mình sẵn sàng vực chính mình dậy nhanh nhất thôi!!!!!!!!!!!!!


---------------------------------------------------

Cám ơn các bạn đã chia sẻ
Cuộc đời này cần lắm những sự yêu thương
 
Trạng thái
Thớt đang đóng
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top