[Funland] Đừng dạy người có tiền cách tiêu tiền.

AT76

Xe điện
Biển số
OF-54148
Ngày cấp bằng
3/1/10
Số km
2,814
Động cơ
472,648 Mã lực
Người giàu hay người nghèo đều có thể có sai lầm khi tiêu tiền. Cái quan trọng là sai lầm của họ không làm họ ...hết giàu thì chả vấn đề gì?

Cái chính là nên bỏ cái thói chọc mũi vào chuyện người khác khi người ta không cần mình tham gia, dù người ta giàu hay nghèo.

Vâng, như tiêu đề. Đây là câu nói kinh điển mà khi chúng ta bàn đến việc tiêu tiền nhiều người nói.
Theo quan điểm đó thì, chúng ta:
- Không phải tiền của mình, tiêu theo cách nào là quyền của họ.
- Họ kiếm được nhiều tiền, chứng tỏ, đầu họ có sạn, họ giỏi hơn chúng ta.
- Họ tiêu tiền, không ảnh hưởng đến chúng ta.
Và có vô số lý do khác nữa.
Nhưng em thấy có 1 thực trạng như thế này, người có tiền, thường chi tiêu không thật sự khôn khéo.
Em đơn cử ví dụ:
- Mua chung cư: Hành lang 1m4, và gần đây nhất là Skylake.
- Mua ô tô: dịch vụ hậu mãi kém, hãng xe từ chối bảo hành. Bị đòi mua lạc.
- Mua đồ gia dụng: hàng nhật bãi =)))))). Cái này em xin lỗi, em buồn cười quá. À còn vụ mua điều hòa sắp tới, nào thì Pana, Daikin, inverter, hai chiều =)))))
- Mua điện thoại: this is Iphone, Iphone, just Iphone!!!
Còn rất nhiều cái nữa, thể hiện sự thông thái của người có tiền trong xã hội.
Em vẫn nhớ sếp em bảo em 1 câu: Trong công ty, cái thằng kế toán là cái thằng làm giàu cho công ty. Chứ ko phải thằng kinh doanh. (Cty em thuộc công ty phổ biến những năm 2010 nhé).
 

Tonkin Nguyen

Xe điện
Biển số
OF-386471
Ngày cấp bằng
10/10/15
Số km
3,481
Động cơ
268,970 Mã lực
Nơi ở
P204 - 18 Yên Ninh - HN.
Website
shopyeuthuong.vn
Em chỉ muốn biết người giàu làm thế nào để có tiền, đặng em còn theo học thôi. Hơi đâu quan tâm tới việc họ tiêu tiền làm gì, trừ khi họ mua hàng của em ;))
 

lum..zzz

Xe điện
Biển số
OF-49224
Ngày cấp bằng
22/10/09
Số km
4,012
Động cơ
491,531 Mã lực
Em n
Vâng, như tiêu đề. Đây là câu nói kinh điển mà khi chúng ta bàn đến việc tiêu tiền nhiều người nói.
Theo quan điểm đó thì, chúng ta:
- Không phải tiền của mình, tiêu theo cách nào là quyền của họ.
- Họ kiếm được nhiều tiền, chứng tỏ, đầu họ có sạn, họ giỏi hơn chúng ta.
- Họ tiêu tiền, không ảnh hưởng đến chúng ta.
Và có vô số lý do khác nữa.
Nhưng em thấy có 1 thực trạng như thế này, người có tiền, thường chi tiêu không thật sự khôn khéo.
Em đơn cử ví dụ:
- Mua chung cư: Hành lang 1m4, và gần đây nhất là Skylake.
- Mua ô tô: dịch vụ hậu mãi kém, hãng xe từ chối bảo hành. Bị đòi mua lạc.
- Mua đồ gia dụng: hàng nhật bãi =)))))). Cái này em xin lỗi, em buồn cười quá. À còn vụ mua điều hòa sắp tới, nào thì Pana, Daikin, inverter, hai chiều =)))))
- Mua điện thoại: this is Iphone, Iphone, just Iphone!!!
Còn rất nhiều cái nữa, thể hiện sự thông thái của người có tiền trong xã hội.
Em vẫn nhớ sếp em bảo em 1 câu: Trong công ty, cái thằng kế toán là cái thằng làm giàu cho công ty. Chứ ko phải thằng kinh doanh. (Cty em thuộc công ty phổ biến những năm 2010 nhé).
những thằng ko có tiền lại hay tỏ ra bt nhiều. Như kiểu việc éo gì cho con học quốc tế tháng 40-50tr, cho học trường công như bố chúng nó mà vẫn nên ngưòi. Ô hay con tôi đi học tiền tôi bỏ mà.
 

vuahe77

Xe điện
Biển số
OF-64569
Ngày cấp bằng
20/5/10
Số km
4,282
Động cơ
434,444 Mã lực
Nơi ở
Ở Quê
Điều dở nhất của đại đa số dân Việt là tích cóp xây cái nhà, ngôi mộ ( lúc bố mẹ còn sống thì éo cho ăn của ngon ở đàng hoàng, chết rồi cỗ bàn linh đình rình rang :D) rõ to thường là chả có mấy đồ tiện dụng để lại cho đời sau không dám hưởng thụ và khi đời sau trưởng thành lại thay đổi rồi lại tích cóp và để lại cứ như vậy muôn đời khó mà đi đây đi đó hưởng thụ những điều mới mẻ tốt đẹp của thế giới xung quanh.
 

--Lamborghini--

Xe cút kít
Biển số
OF-110827
Ngày cấp bằng
29/8/11
Số km
17,808
Động cơ
563,633 Mã lực
Đơn giản là có nhiều người kiếm được tiền mà ko cần phải tư duy nhiều :)
 

selfer

Xe buýt
Biển số
OF-36755
Ngày cấp bằng
1/6/09
Số km
887
Động cơ
480,972 Mã lực
Theo em có nhiều nguyên nhân, rút từ 1 số em quen dính vào skylake, giờ cứ suốt ngày share mấy bài chửi bới Vim ở Fb.

Họ kiếm tiền giỏi thực sự, kiếm nhiều và dễ dàng hơn chúng ta rất nhiều. Nhưng họ không giỏi mọi lĩnh vực, như đầu tư BDS chẳng hạn. Khi dư tiền nhàn dỗi họ mua chung cư cc để cho thuê hoặc ăn chênh, do trước đó họ đã thắng và ăn ngon với 1 số dự án của Vim rồi nên giờ cứ mua thôi, ai ngờ...

Nói chung ai dù giỏi mấy cũng ko tránh khỏi sai lầm, và chẳng ai giỏi mọi lĩnh vực nên việc mắc sai lầm ở lĩnh vực họ ko chuyên là bình thường. Căn bản là sai lầm đó nhỏ và ko ảnh hưởng mấy đến vị thế có tiền của họ.

Một số ông thì nhiễm tính sĩ diện, cố cho bằng anh bằng em, có ít và phải vay nợ nhưng vẫn đú cho hoành tráng, muốn ở nhà Vim, muốn đc mọi người gọi là cư dân Vim cho nó đẳng cấp, số này cũng ko ít.
 
Chỉnh sửa cuối:

hoangme8989

Xe buýt
Biển số
OF-409947
Ngày cấp bằng
12/3/16
Số km
805
Động cơ
230,870 Mã lực
Nhân vô thập toàn :D
 

BMW2006

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-316568
Ngày cấp bằng
19/4/14
Số km
2,302
Động cơ
310,376 Mã lực
Điều dở nhất của đại đa số dân Việt là tích cóp xây cái nhà, ngôi mộ ( lúc bố mẹ còn sống thì éo cho ăn của ngon ở đàng hoàng, chết rồi cỗ bàn linh đình rình rang :D) rõ to thường là chả có mấy đồ tiện dụng để lại cho đời sau không dám hưởng thụ và khi đời sau trưởng thành lại thay đổi rồi lại tích cóp và để lại cứ như vậy muôn đời khó mà đi đây đi đó hưởng thụ những điều mới mẻ tốt đẹp của thế giới xung quanh.
Ko phải dở mà do lối sống ích kỉ cụ ạ.

Không báo hiếu bố mẹ lúc sống vì tiếc tiền, lười

Lúc bme chết thì làm cỗ bàn, xây mộ to cốt để oai với thiên hạ. Oai là vì bản thân chứ có phải vì bme đâu.
 

SmartOne

Xe tăng
Biển số
OF-203835
Ngày cấp bằng
27/7/13
Số km
1,679
Động cơ
332,758 Mã lực
Nơi ở
Vietgoing.com - Đặt phòng KS, tour, vé
Website
vietgoing.com
Em thấy cái câu "Đừng dạy người giàu cách tiêu tiền" giờ nó cứ như cái câu cửa miệng, ai nói cái gì là cũng bị độp ngay cho câu ấy.
 

Gangnam

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-171717
Ngày cấp bằng
27/9/12
Số km
55,404
Động cơ
1,114,835 Mã lực
Tuổi
46
Em thấy cái câu "Đừng dạy người giàu cách tiêu tiền" giờ nó cứ như cái câu cửa miệng, ai nói cái gì là cũng bị độp ngay cho câu ấy.
Không phải ai nói cái gì cũng bị độp ngay mà chỉ những người "dạy nhà giàu cách tiêu tiền" mới bị thôi cụ ơi! :D
 

Go Home

Xe tải
Biển số
OF-163495
Ngày cấp bằng
26/10/12
Số km
224
Động cơ
348,760 Mã lực
Có tiền cũng có nhiều cách. Tự làm giàu, trúng số, thừa kế, đc đền bù đất đai, vân vân và mây mây....
Thế nên có tiền chưa hẳn đã biết cách tiêu. Giàu đột xuất cũng dễ hết đột ngột lắm.
 
Biển số
OF-513658
Ngày cấp bằng
1/6/17
Số km
17
Động cơ
180,030 Mã lực
Em thấy hay lôi về, thích hay không các cụ nhớ vodka em nhé.

Luôn nhìn thấy lỗi lầm ở người khác: Nỗi bất hạnh lớn lao của những cái đầu chứa đầy thành kiến



“Cách mà chúng ta nhìn người khác, thực chất là đang phản ánh nội tâm của chính mình. Một người đang túng thiếu sẽ thấy khó chịu với những ai dư giả. Một người sân hận sẽ luôn thấy người khác công kích và chọc tức mình. Một người không thành thật sẽ thấy mọi người đầy giả trá. Tất cả những cảm xúc và suy nghĩ tiêu cực đó, đều khởi sinh từ một tâm thức thiếu bình an. Nên điều mà chúng ta cần làm, là quay trở vào bên trong để nuôi nưỡng mảnh đất tâm mình vốn đang ngập đầy giông bão.”


Cuộc đời này ngắn lắm, chúng ta không thể quyết định được chiều dài của sinh mệnh, nhưng có thể tùy ý sử dụng chiều sâu của sinh mệnh, nhìn thế giới một cách thông suốt, giữ cho tâm không phê phán, hơn thua.

Có câu chuyện kể rằng, một đôi vợ chồng trẻ vừa dọn đến ở trong một khu phố mới. Sáng hôm sau, vào lúc hai vợ chồng ăn điểm tâm, người vợ thấy bà hàng xóm giăng tấm vải trên giàn phơi.

“Tấm vải bẩn thật” – Cô vợ thốt lên. “Bà ấy không biết giặt, có lẽ bà ấy cần một loại xà phòng mới thì giặt sẽ sạch hơn”. Người chồng nhìn cảnh ấy nhưng vẫn lặng im. Thế là, vẫn cứ lời bình phẩm ấy thốt ra từ miệng cô vợ mỗi ngày, sau khi nhìn thấy bà hàng xóm phơi đồ trong sân.

Một tháng sau, vào một buổi sáng, người vợ ngạc nhiên vì thấy tấm vải của bà hàng xóm rất sạch, nên cô nói với chồng: “Anh nhìn kìa! Bây giờ bà ấy đã biết cách giặt tấm vải rồi. Ai đã dạy bà ấy thế nhỉ?”

Người chồng đáp: “Không. Sáng nay anh dậy sớm và đã lau kính cửa sổ nhà mình đấy”.

Thực ra mỗi người trong chúng ta, ai cũng đều giống như cô vợ trong câu truyện kia. Chúng ta đang nhìn đời, nhìn người qua lăng kính loang lổ những vệt màu của cảm xúc, bám dày lớp bụi bặm của thành kiến và những kinh nghiệm thương đau. Chúng ta trở nên phán xét, bực dọc và bất an trước những gì mà tự mình cho là “lỗi lầm của người khác”.

Một điều dễ nhận diện là khi tâm trạng vui vẻ, chúng ta nhìn ai cũng thấy dễ chịu, gặp chuyện gì cũng dễ thứ tha. Chúng ta có thể mỉm cười trước những trò nghịch ngợm của lũ trẻ, đủ khoan thứ để nhẫn nại một lời nói khó nghe, những chuyện tưởng chừng khó chấp nhận, thì chúng ta cũng dễ dàng thỏa hiệp. Những lúc ấy, dường như cả thế giới đều trở nên hòa ái, mọi chuyện trôi qua một cách nhẹ nhàng.

Vậy mà, chỉ cần một chút lo lắng dâng lên trong lòng, những muộn phiền về quá khứ, nỗi sợ hãi về tương lai sẽ lập tức khiến cho cái thế giới vốn đang đẹp đẽ nhường kia liền biến thành một chốn đầy những chuyện xấu xa, phiền phức. Khi ấy những tiếng hò hét cười đùa của lũ trẻ sẽ trở thành những âm thanh khó chịu, một lời nói không vừa ý dễ dàng khiến cho ta sân giận hoặc tổn thương, những chuyện nhỏ mà lúc bình thường không đáng bận tâm, bỗng trở thành một nỗi phiền não quá sức chịu đựng.

Kỳ thực, không phải là thế giới có vấn đề, hay người khác quá sai quấy, mà vấn đề nằm chính ngay nơi tâm ta. Khi nhìn đời bằng cái tâm có vấn đề, mang đầy những cảm xúc và thành kiến tiêu cực, thì chúng ta thấy ai cũng thành sai quấy, đụng chuyện gì cũng hóa tổn thương.

upload-2019-4-1-19-7-51.png


Chúng ta luôn có hai xu hướng: nhìn những thứ mình thích, những người mình thương với cặp mắt kính màu hồng, và ngược lại, nhìn những việc mình không muốn, những người mình không ưa bằng chiếc kính tiêu cực màu đen.

Do thói quen phóng đại mọi ưu điểm của những người mình thích, họ trở nên quá lung linh, quá tuyệt vời trong cảm nhận của chúng ta. Mỗi lời họ nói, mỗi việc họ làm đều khiến chúng ta xem là chân lý, ngay cả lúc họ sai, chúng ta cũng khó lòng nhìn nhận cho thông suốt. Ví như những cặp đôi khi mới yêu nhau, thì riêng đối với họ, đối phương luôn đẹp đẽ, dễ thương và toàn ưu điểm. Nếu chẳng may phát hiện đối phương làm chuyện không tốt, thì chúng ta vẫn thừa khả năng và đủ lý lẽ để tự huyễn hoặc bản thân rằng họ không sai.

Hẳn nhiên, chính do cặp mắt kính màu hồng đã khiến cho cách nhìn của chúng ta hóa ra lệch lạc, chúng ta không thấy được mọi người đúng với bản chất chân thực như họ vốn là. Để rồi khi sự yêu thích bên trong mình giảm sút đi, thì hình tượng trong lòng cũng theo đó mà sụp đổ. Chúng ta nhìn ra ở đối phương ngày càng nhiều lỗi lầm và khuyết điểm, chúng ta trở nên hoang mang đau khổ, đến nỗi hoài nghi ngay cả chính bản thân mình.

Điều tương tự cũng xảy ra đối với những người bị chúng ta coi thường, chỉ trích. Chúng ta xé to những sai lầm của họ, đi rêu rao những khuyết điểm mà chúng ta cho rằng thật khó chấp nhận làm sao. Rồi đến một lúc nào đó những người mà trong tâm trí ta vẫn xem như kẻ thù, lại sẵn sàng giúp đỡ và tử tế, thì liệu chúng ta có thể xem như không chút hổ thẹn với lương tâm?

Khi nói lỗi ở người khác, chúng ta vô tình truyền sang người nghe những cảm xúc tiêu cực, bất an. Dòng tâm thức của chúng ta cũng trở nên lộn xộn, đầy những rắc rối y như câu chuyện mà mình đang kể. Theo đó, ấn tượng mà ta để lại trong lòng những người khác chỉ là những cảm giác tiêu cực, để rồi một cách rất tự nhiên, họ sẽ áp dụng đúng sự phê phán, soi xét đó trở lại cho ta.

Hai thái cực nói trên, kể cả việc phóng đại những điều mình thích và phản ứng kịch liệt với điều mình không ưa, tựu chung đều là những cách nhìn thế giới còn chưa đúng đắn. Nên chăng, chúng ta hãy dùng cặp mắt sáng suốt của trí tuệ, dùng tâm thái thiện lương để nhìn nhận cuộc đời.

Thời gian đã khiến cho chúng ta mất đi cái nhìn trong sáng về thế giới, đánh mất những rung cảm hạnh phúc trước cuộc sống vốn đầy màu nhiệm và bình an. Chúng ta không có lúc nào dừng lại để chăm sóc chính mình, mà cứ mải chạy rong ruổi theo những suy nghĩ đúng sai, phải quấy về cuộc đời và về người khác.

Xét cho cùng, lỗi lầm dù của ai đi chăng nữa, vốn chẳng hề ảnh hưởng đến tư cách và phẩm chất của chúng ta. Nó chắc chắn không làm cho chúng ta trở nên đẹp đẽ gì hơn khi phê phán người khác. Mà chính thái độ tiêu cực, thói quen chỉ trích mới khiến chúng ta mắc lỗi với bản thân mình và xấu đi trong mắt của mọi người.

Tìm lỗi của người khác, là tự đem rác rưởi của họ về cất trong nhà. Mỗi phút chúng ta để tâm đến chuyện không tốt, thì mất đi một phút vui vẻ không thể lấy lại. Cuộc đời này ngắn lắm, sẽ chẳng ai có khả năng và trách nghiệm níu giữ cho ta những thời khắc sinh mệnh đang vùn vụt trôi qua. Vậy chúng ta có còn muốn phí hoài cuộc sống để đi phán xét những sai lầm của người khác?

Cách mà chúng ta nhìn người khác, thực chất là đang phản ánh nội tâm của chính mình. Một người đang túng thiếu sẽ thấy khó chịu với những ai dư giả. Một người sân hận sẽ luôn thấy người khác công kích và chọc tức mình. Một người không thành thật sẽ thấy mọi người đầy giả trá. Tất cả những cảm xúc và suy nghĩ tiêu cực đó, đều khởi sinh từ một tâm thức thiếu bình an. Nên điều mà chúng ta cần làm, là quay trở vào bên trong để nuôi nưỡng mảnh đất tâm mình vốn đang ngập đầy giông bão.

Bao nhiêu người trong số chúng ta vẫn đang hằng ao ước có được “một vé đi tuổi thơ”? Đã bao lâu rồi chúng ta không thể nở một nụ cười trọn vẹn? Chúng ta ao ước có được chút hồn nhiên, trong trẻo như trẻ nhỏ, để có thể dễ dàng hạnh phúc và dễ dàng thứ tha.

Nhưng tại ai đã làm cho chúng ta ngày càng trở nên khô cằn, nóng nảy và bất hạnh? Tại ai đã khiến chúng ta luôn cô đơn, lạc lõng ngay chính trong gia đình mình, giữa bạn bè mình và bên cạnh tám tỷ người trên trái đất này?

Là do chúng ta cố chấp mà đeo lên những cặp kính đầy phiền não, những cặp kính sai lầm ngăn cách chúng ta với hạnh phúc hiện tiền. Chỉ cần một lúc nào đó đủ dũng cảm tháo bỏ cặp kính ấy đi, thì cuộc đời sẽ hiện ra tươi mới, thế giới sẽ là chỗ để chúng ta trải nghiệm phúc lạc đủ đầy.

Nguồn: Trí thức trẻ
 

mihkun

Tháo bánh
Biển số
OF-173291
Ngày cấp bằng
23/12/12
Số km
2,457
Động cơ
367,826 Mã lực
Chắc rảnh quá.
Nó tiêu thế nào mặc mịa nó, tiền ai nấy dùng.
Đứng ngoài thấy nó có tiền mua thứ mình không thích lại đứng ra ỉ eo. Chính xác là đừng dạy người dưng tiêu tiền, dạy con cháu kình thì được :))
Thớt đưa ra mấy mệnh đề nhảm kinh.
 

Gangnam

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-171717
Ngày cấp bằng
27/9/12
Số km
55,404
Động cơ
1,114,835 Mã lực
Tuổi
46
Em thấy hay lôi về, thích hay không các cụ nhớ vodka em nhé.

Luôn nhìn thấy lỗi lầm ở người khác: Nỗi bất hạnh lớn lao của những cái đầu chứa đầy thành kiến



“Cách mà chúng ta nhìn người khác, thực chất là đang phản ánh nội tâm của chính mình. Một người đang túng thiếu sẽ thấy khó chịu với những ai dư giả. Một người sân hận sẽ luôn thấy người khác công kích và chọc tức mình. Một người không thành thật sẽ thấy mọi người đầy giả trá. Tất cả những cảm xúc và suy nghĩ tiêu cực đó, đều khởi sinh từ một tâm thức thiếu bình an. Nên điều mà chúng ta cần làm, là quay trở vào bên trong để nuôi nưỡng mảnh đất tâm mình vốn đang ngập đầy giông bão.”


Cuộc đời này ngắn lắm, chúng ta không thể quyết định được chiều dài của sinh mệnh, nhưng có thể tùy ý sử dụng chiều sâu của sinh mệnh, nhìn thế giới một cách thông suốt, giữ cho tâm không phê phán, hơn thua.

Có câu chuyện kể rằng, một đôi vợ chồng trẻ vừa dọn đến ở trong một khu phố mới. Sáng hôm sau, vào lúc hai vợ chồng ăn điểm tâm, người vợ thấy bà hàng xóm giăng tấm vải trên giàn phơi.

“Tấm vải bẩn thật” – Cô vợ thốt lên. “Bà ấy không biết giặt, có lẽ bà ấy cần một loại xà phòng mới thì giặt sẽ sạch hơn”. Người chồng nhìn cảnh ấy nhưng vẫn lặng im. Thế là, vẫn cứ lời bình phẩm ấy thốt ra từ miệng cô vợ mỗi ngày, sau khi nhìn thấy bà hàng xóm phơi đồ trong sân.

Một tháng sau, vào một buổi sáng, người vợ ngạc nhiên vì thấy tấm vải của bà hàng xóm rất sạch, nên cô nói với chồng: “Anh nhìn kìa! Bây giờ bà ấy đã biết cách giặt tấm vải rồi. Ai đã dạy bà ấy thế nhỉ?”

Người chồng đáp: “Không. Sáng nay anh dậy sớm và đã lau kính cửa sổ nhà mình đấy”.

Thực ra mỗi người trong chúng ta, ai cũng đều giống như cô vợ trong câu truyện kia. Chúng ta đang nhìn đời, nhìn người qua lăng kính loang lổ những vệt màu của cảm xúc, bám dày lớp bụi bặm của thành kiến và những kinh nghiệm thương đau. Chúng ta trở nên phán xét, bực dọc và bất an trước những gì mà tự mình cho là “lỗi lầm của người khác”.

Một điều dễ nhận diện là khi tâm trạng vui vẻ, chúng ta nhìn ai cũng thấy dễ chịu, gặp chuyện gì cũng dễ thứ tha. Chúng ta có thể mỉm cười trước những trò nghịch ngợm của lũ trẻ, đủ khoan thứ để nhẫn nại một lời nói khó nghe, những chuyện tưởng chừng khó chấp nhận, thì chúng ta cũng dễ dàng thỏa hiệp. Những lúc ấy, dường như cả thế giới đều trở nên hòa ái, mọi chuyện trôi qua một cách nhẹ nhàng.

Vậy mà, chỉ cần một chút lo lắng dâng lên trong lòng, những muộn phiền về quá khứ, nỗi sợ hãi về tương lai sẽ lập tức khiến cho cái thế giới vốn đang đẹp đẽ nhường kia liền biến thành một chốn đầy những chuyện xấu xa, phiền phức. Khi ấy những tiếng hò hét cười đùa của lũ trẻ sẽ trở thành những âm thanh khó chịu, một lời nói không vừa ý dễ dàng khiến cho ta sân giận hoặc tổn thương, những chuyện nhỏ mà lúc bình thường không đáng bận tâm, bỗng trở thành một nỗi phiền não quá sức chịu đựng.

Kỳ thực, không phải là thế giới có vấn đề, hay người khác quá sai quấy, mà vấn đề nằm chính ngay nơi tâm ta. Khi nhìn đời bằng cái tâm có vấn đề, mang đầy những cảm xúc và thành kiến tiêu cực, thì chúng ta thấy ai cũng thành sai quấy, đụng chuyện gì cũng hóa tổn thương.

View attachment 2413559

Chúng ta luôn có hai xu hướng: nhìn những thứ mình thích, những người mình thương với cặp mắt kính màu hồng, và ngược lại, nhìn những việc mình không muốn, những người mình không ưa bằng chiếc kính tiêu cực màu đen.

Do thói quen phóng đại mọi ưu điểm của những người mình thích, họ trở nên quá lung linh, quá tuyệt vời trong cảm nhận của chúng ta. Mỗi lời họ nói, mỗi việc họ làm đều khiến chúng ta xem là chân lý, ngay cả lúc họ sai, chúng ta cũng khó lòng nhìn nhận cho thông suốt. Ví như những cặp đôi khi mới yêu nhau, thì riêng đối với họ, đối phương luôn đẹp đẽ, dễ thương và toàn ưu điểm. Nếu chẳng may phát hiện đối phương làm chuyện không tốt, thì chúng ta vẫn thừa khả năng và đủ lý lẽ để tự huyễn hoặc bản thân rằng họ không sai.

Hẳn nhiên, chính do cặp mắt kính màu hồng đã khiến cho cách nhìn của chúng ta hóa ra lệch lạc, chúng ta không thấy được mọi người đúng với bản chất chân thực như họ vốn là. Để rồi khi sự yêu thích bên trong mình giảm sút đi, thì hình tượng trong lòng cũng theo đó mà sụp đổ. Chúng ta nhìn ra ở đối phương ngày càng nhiều lỗi lầm và khuyết điểm, chúng ta trở nên hoang mang đau khổ, đến nỗi hoài nghi ngay cả chính bản thân mình.

Điều tương tự cũng xảy ra đối với những người bị chúng ta coi thường, chỉ trích. Chúng ta xé to những sai lầm của họ, đi rêu rao những khuyết điểm mà chúng ta cho rằng thật khó chấp nhận làm sao. Rồi đến một lúc nào đó những người mà trong tâm trí ta vẫn xem như kẻ thù, lại sẵn sàng giúp đỡ và tử tế, thì liệu chúng ta có thể xem như không chút hổ thẹn với lương tâm?

Khi nói lỗi ở người khác, chúng ta vô tình truyền sang người nghe những cảm xúc tiêu cực, bất an. Dòng tâm thức của chúng ta cũng trở nên lộn xộn, đầy những rắc rối y như câu chuyện mà mình đang kể. Theo đó, ấn tượng mà ta để lại trong lòng những người khác chỉ là những cảm giác tiêu cực, để rồi một cách rất tự nhiên, họ sẽ áp dụng đúng sự phê phán, soi xét đó trở lại cho ta.

Hai thái cực nói trên, kể cả việc phóng đại những điều mình thích và phản ứng kịch liệt với điều mình không ưa, tựu chung đều là những cách nhìn thế giới còn chưa đúng đắn. Nên chăng, chúng ta hãy dùng cặp mắt sáng suốt của trí tuệ, dùng tâm thái thiện lương để nhìn nhận cuộc đời.

Thời gian đã khiến cho chúng ta mất đi cái nhìn trong sáng về thế giới, đánh mất những rung cảm hạnh phúc trước cuộc sống vốn đầy màu nhiệm và bình an. Chúng ta không có lúc nào dừng lại để chăm sóc chính mình, mà cứ mải chạy rong ruổi theo những suy nghĩ đúng sai, phải quấy về cuộc đời và về người khác.

Xét cho cùng, lỗi lầm dù của ai đi chăng nữa, vốn chẳng hề ảnh hưởng đến tư cách và phẩm chất của chúng ta. Nó chắc chắn không làm cho chúng ta trở nên đẹp đẽ gì hơn khi phê phán người khác. Mà chính thái độ tiêu cực, thói quen chỉ trích mới khiến chúng ta mắc lỗi với bản thân mình và xấu đi trong mắt của mọi người.

Tìm lỗi của người khác, là tự đem rác rưởi của họ về cất trong nhà. Mỗi phút chúng ta để tâm đến chuyện không tốt, thì mất đi một phút vui vẻ không thể lấy lại. Cuộc đời này ngắn lắm, sẽ chẳng ai có khả năng và trách nghiệm níu giữ cho ta những thời khắc sinh mệnh đang vùn vụt trôi qua. Vậy chúng ta có còn muốn phí hoài cuộc sống để đi phán xét những sai lầm của người khác?

Cách mà chúng ta nhìn người khác, thực chất là đang phản ánh nội tâm của chính mình. Một người đang túng thiếu sẽ thấy khó chịu với những ai dư giả. Một người sân hận sẽ luôn thấy người khác công kích và chọc tức mình. Một người không thành thật sẽ thấy mọi người đầy giả trá. Tất cả những cảm xúc và suy nghĩ tiêu cực đó, đều khởi sinh từ một tâm thức thiếu bình an. Nên điều mà chúng ta cần làm, là quay trở vào bên trong để nuôi nưỡng mảnh đất tâm mình vốn đang ngập đầy giông bão.

Bao nhiêu người trong số chúng ta vẫn đang hằng ao ước có được “một vé đi tuổi thơ”? Đã bao lâu rồi chúng ta không thể nở một nụ cười trọn vẹn? Chúng ta ao ước có được chút hồn nhiên, trong trẻo như trẻ nhỏ, để có thể dễ dàng hạnh phúc và dễ dàng thứ tha.

Nhưng tại ai đã làm cho chúng ta ngày càng trở nên khô cằn, nóng nảy và bất hạnh? Tại ai đã khiến chúng ta luôn cô đơn, lạc lõng ngay chính trong gia đình mình, giữa bạn bè mình và bên cạnh tám tỷ người trên trái đất này?

Là do chúng ta cố chấp mà đeo lên những cặp kính đầy phiền não, những cặp kính sai lầm ngăn cách chúng ta với hạnh phúc hiện tiền. Chỉ cần một lúc nào đó đủ dũng cảm tháo bỏ cặp kính ấy đi, thì cuộc đời sẽ hiện ra tươi mới, thế giới sẽ là chỗ để chúng ta trải nghiệm phúc lạc đủ đầy.

Nguồn: Trí thức trẻ
Một bài viết hay, cảm ơn mợ.
 

Láu

Xe container
Biển số
OF-88423
Ngày cấp bằng
14/3/11
Số km
5,453
Động cơ
446,955 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Chi tiêu nhất là mua sắm nhiều khi là cảm xúc cụ ạ, là giá trị mang lại họ cảm thấy xứng đáng, người nghèo thì ko hiểu đc tại sao ng giàu lại tiêu như vậy. Rõ ràng nếu mình mua ô tô kiểu kèm lạc đắt hơn 100tr là mình nghèo đi 100tr mà còn ko sướng, thì với ng giàu họ đâu có nghèo đi 100tr mà họ còn cảm thấy sướng vì đc đi xe trước ng khác
 

BMW2006

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-316568
Ngày cấp bằng
19/4/14
Số km
2,302
Động cơ
310,376 Mã lực
Các cụ trước có câu: TRĂM QUAN ĐỔI 1 TRẬN CƯỜI.

Có tiền mình bỏ ra nhiều chỉ đổi 1 cuộc vui làm mình vui vẫn đáng

Vua sai lính mang gấm vóc trong ngân khố ra xé chỉ để làm vui lòng Tây thi thích nghe tiếng lụa xé trong chốc lát.

Đáng hay ko đáng. Người ngoài khó phán xét lắm.
 

selfer

Xe buýt
Biển số
OF-36755
Ngày cấp bằng
1/6/09
Số km
887
Động cơ
480,972 Mã lực
Mua đắt xong mà sướng, cảm xúc thăng hoa thì nói làm gì.

Như tụi mua skylake hay cái hành lang 1.4m đang suốt ngày chửi bới ỏm tỏi ở Fb kìa chả khổ bỏ cụ ra!
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top