Mỗi lần 6 tháng!!!cho ông bà ý mất vía luônMột năm về thăm bố mẹ vợ 2 lần ạ!
Mỗi lần 6 tháng!!!cho ông bà ý mất vía luônMột năm về thăm bố mẹ vợ 2 lần ạ!
Đồng ý với cụ.Cụ chủ thớt thuộc hàng hết thuốc chữa. Cụ cứ khăng khăng nói lý mà quên béng đi mất cái đạo lý ở đời trong việc ứng xử với bề trên, đặc biệt là cha mẹ. Ông già bà cả nào chẳng có chút kẻ cả và lẫn ngẫn, nên rất nhiều khi gây khó chịu, bực tức thậm chí oan ức cho phận làm con. Nhưng chỉ vì thế mà cụ nỡ gạt phăng đi cái cái nghĩa, cái lễ, cái hiếu, cái nhân thì đúng là cụ chắc thuộc hàng phổi bò hoặc óc ngắn. Dẫu có phải nhịn như nhịn cơm sống thì cũng phải cố, thế mới là đạo làm con, rồi một ngày sự mềm mỏng hiếu đễ của cụ sẽ được đền đáp, giời chẳng phụ lòng người thưa cụ.
Quê em có bà mẹ vợ suốt ngày đâm đơn kiện con rể làm cán bộ ăn của đút, kiện từ xã rồi lên đến tỉnh mà ông con rể vẫn một điều mẹ, hai điều mẹ, cứ hễ ai hỏi đến là ông lắc đầu cười khổ "Cụ nhà tôi lẫn quá ấy mà". Gương rể ấy khiến em khâm phục cả về cái đức lẫn cái tâm, chứ như cụ chủ thì cái xã hội này động tí là bố con vác dao đuổi nhau thì loạn mệ nó mất rồi. Nói chung cụ và con vợ dốt nát nhà cụ đã hắt đi cái bát nước chứa tình phụ tử thiêng liêng, giờ lấy lại em nghĩ hơi khó. May ông già vợ cụ sức khỏe tốt, phải tay em thì em tăng xông chết *** nó giữa nhà cho hai đứa nghịch tử nó vỗ tay mãn nguyện.
Cụ hay đọc truyện chưởng Kim Dung phỏng?Gương vỡ thì khó lành. Cả 2 bên đều có sẹo. Thật là đáng tiếc, đáng tiếc.[/SIZE][/FONT]
Với bố mẹ mà cụ sòng phẳng như ngoài xh thì em cũng ạ cụ rồi
Cụ nói bậy.
Ai cho phép cụ đánh người khác? Ai? Em không biết cụ nghĩ gìnhưng thực sự nếu cụ nghĩ rằng đẻ ra thì có quyền đánh đập, xúc phạm con mìnhlà điều rất vô lối đó cụ.
Việc em làm là việc bất đắc dĩ để ngăn cản thói hành xử tùytiện của ông bố vợ em. Em nói thật may là bữa đó ông chưa chạm được vào người vợem chứ nếu không thì em song phẳng luôn với ông theo kiểu đàn ông cho nó nhanh.
Là cha là mẹ mà hành xử kiểu độc tài là không được. Bố mẹ chồngvà chồng cô ấy (là em) không bao giờ cho phép ai đánh con và vợ của họ, kể cảlà ông bố vợ thì vuốt mặt cũng phải nể mũi. Em cấm
Em dạy con giống hệt Cụ này, còn chuyện của cụ chủ thớt em ko muốn bàn.Em thì nghĩ và làm khác, ko phải lúc nào ko dùng vũ lực cũng mang lại kết quả tốt. Đơn giản từ nhà em; Ngày nhỏ bọn trẻ nhà rm rất thích nhào vào bát canh or nước rau, bt thì em phải cố giữ cho tụi nó ko nghịch, cơ mà tụi nó chưa khi nào từ bỏ tham vọng đó. Một lần em để bát nc rau còn nóng nhưng ko đủ để bỏng và cứ mặc kệ cho nó thò hẳn bàn tay vào bát nước rau đó- bạn ý nóng đỏ tay mặt ngệt ra và tuyệt nhiên ko bao giờ dám sớ rớ vào mâm cơm nữa. Với nồi cơm điện cũng vậy, em cứ kệ cho thò tay vào cái van thông hơi có khói bốc lên ngút ngát...kinh lần sau cứ cái gì bốc khói là khiếp. Ổ cắm em tự câm ftay nó dí nhanh vào rồi nhanh tay cấu vào cổ tay thật đau khóc thét lên, em nói con sờ vào đó là nó cắn đau thế đấy...
Trẻ nhỏ thường có những thời kỳ dở ương rất hay tát vào mặt bất cứ ai nó ko vừa í or tự nhiên thích oánh...mỗi lần nó tát vào mặt em, em oánh cho thật đau vào lòng bàn tay, càng đánh em em càng oánh lại cho đau hơn...vài lần kinh ko dám ho he, thế là biến mất cái tật oánh vào mặt ng khác. Em biết em cũng hơi quân phiẹt và "bạo lực" cơ mà kết quả 2 đứa con em tự lập rất cao, lễ phép, đúng mực và nghe lời bố mẹ hết mực, bọn nó biết yêu thương nhau và rất chững chạc...Nếu 10 người gặp 9,9 người thích bọn nó vì quá ngoan.
Cha mẹ có cứng rắn với con cái bao nhiêu âu cốt cũng là để con cái tốt lên mà thôi, con ng ta chắc ng ta sót ruột hơn cả cụ chả đến lượt cụ phải sót, em thật.
Vì vậy, em sẽ cảm thấy rất nhục nếu có thằng con rể chỉ thẳng vào mặt em mà chửi...
Chào các bác.
Em có một việc thế này xin được tham khảo quan điểm của các bác.
Chuyện là em và vợ em hai đứa rất thương yêu nhau nhưng bố mẹ vợ lại không ưa em. Các cụ luôn tìm cớ để gây áp lực lên vợ em theo kiểu "khủng bố" tinh thần rằng phải lựa chọn 1 là các cụ 2 là em. Thực ra các cụ muốn vợ chồng em phải xin ý kiến các cụ trọng mọi trường hợp.
Vẫn biết bố mẹ vợ không ưa mình nhưng em cứ kệ chẳng thèm quan tâm vì em nghĩ đơn giản là em lấy vợ điều quan trọng nhất với em là vợ em có thực sự yêu thường mình hay không là đủ. Được cái vợ em cũng là người hiểu biết nên cô ấy đã thẳng thắn nói với các cụ là "việc của vợ chồng con là do chúng con quyết định, bố mẹ không có quyền can thiệp".
Các bác có biết không? khi nghe vợ em nói câu này các cụ đã thằng thừng đe dọa sẽ từ mặt vợ em. Nhưng cô ấy quyết không nhượng bộ.
Trong một lần có mặt em và một vài người họ hàng nhà cô ấy đến nhà bố vợ em chơi. Bố mẹ vợ lại kiếm chuyện với vợ chồng em. Lần này các cụ nhằm thằng vào em nói những lời rất khó nghe. Vợ em thấy vậy đứng phắt dậy dắt tay em về luôn.
Gần như ngay tức khắc bố mẹ vợ em lao vào kéo, đẩy vợ em ở lại. Thậm chí bố vợ em định nhảy vào tát vợ em ngay trước mặt mọi người. Mọi khi em đã nhịn nhưng lần này bố vợ em đã có hành động đe dọa đến vợ em nên em không thể nhịn hơn được nữa. Em đứng ngay trước mặt bố vợ (sau lưng em là vợ em) em chỉ thẳng mặt bố vợ quát " nếu ông mà đánh vợ tôi hôm nay thì đừng trách tôi vô tình".
Mọi người thấy thế đều vào can nên mọi việc mới dừng lại được.
Theo các bác thì bố mẹ vợ em như vậy có phải là rất quá đáng với vợ chồng em không?
Con ông nhưng giờ đã là vợ tôi (người nhà tôi - dâu là con).
Em không thích kiếm chuyện nhưng nếu bô mẹ vợ em mà quyết tấm làm tổn thương vợ em thì nhất định em sẽ không khách sao nữa.
Em nghĩ kỹ rồi. Nói cho cùng thì rể cũng chỉ là khách. Ông tử tế với tôi thì tôi đến chứ tôi đến với ông cũng có phải là để nhờ vả gì đâu mà ông tinh tướng với tôi??? Em nghĩ vậy đấy các bác ạ
Vợ tôi nó là con ông thật nhưng bây giờ nó đã là người nhà tôi, có cưới gả đàng hoàng. Nếu ông tùy tiện dùng vũ lực đe dọa vợ tôi thì tôi sẽ động binh xử lý ông theo kiểu 2 thằng đàn ông ngay tắp lự.
Nếu các bác ở vào trường hợp của em các bác sẽ xử lý trường hợp oái oăm này thế nào?
P/S:
Cá nhân em không bao giờ thích tìm kiếm sự đối kháng trong quan hệ. Dĩ hòa vi quý.
Em không hề có một quan hệ bất minh nào ngoài xã hội để ảnh hưởng đến hạnh phúc gia đình nhỏ của em (không hề cờ bạc, gái cũng không…). Em có công việc ổn định và điều quan trong nhất là 2 vợ chồng em rât yêu nhau.
Nguyên nhân sâu xa là bố mẹ vợ em muốn áp đặt lối chơi với vợ chồng em trong mọi chuyện theo kiểu phải thế này – phải thế kia ngay từ đầu nhưng tụi em không chịu. Vậy là các cụ ra mặt khủng bố tinh thần vợ em hết đe dọa này đến đe dọa khác. Tuy nhiên càng ngăn cản thì bọn em càng gắn bó với nhau hơn, vợ em đã nói thẳng với bố mẹ vợ em rằng “ việc của vợ chồng con là do chúng con quyết định, bố mẹ không có quyền can thiệp”. Có lẽ đó là nguyên nhân khiến cái tôi trong người của bố vợ em bị động chạm nên bố mẹ vợ rất ghét em vì thế cũng nên.
quá chuẩn. Chiều 30 tết về lúc 5h, 6h tối lại đi.
Chưa cụ ơ! Suýt bị đấm thôi ợ. Em cũng chẳng định còm làm cái gì, xong thấy cụ chủ liên tục trả lời các cụ nên cố nói 1 câu đại loại: BỐ VỢ CỤ CHỦ LÀ LOẠI VÔ PHÚC THẬT RỒI!Ông bố vợ này phải đấm rồi!