- Thằng nhà em lớp 5, nó thích học toán, có học thêm, nâng cao từ cuối lớp 3 đến giờ nhưng tiếng Anh thì nó lại rất hời hợt, k chú ý và có những thời điểm nó còn ghét luôn môn này.
- Toán gặp bài khó, nó ngồi mầy mò làm mà k mệt mỏi áp lực gì cả nhưng tiếng Anh trường công thì dăm ba câu cơ bản, chia động từ, điền dạng đúng chỉ cần nhớ và áp công thức chứ chả cao siêu gì mà có lúc sai suốt. Em k đặt mục tiêu tiếng Anh phải điểm nọ điểm kia nhưng theo chủ quan của em nếu nó tập trung thì việc ghi nhớ, làm đúng công thức học gạo thì cũng k đến nỗi quá khó khăn. Toán nhiều cái khù khoằm hơn mà làm dc nhưng sang tiếng Anh nhiều câu sai đến bất ngờ vì chỉ áp mỗi công thức chứ chả nặng nề sáng tạo gì.
- Có hôm nói chuyện nó bảo con thấy k thích tiếng Anh, học chả hứng thú gì. Rồi cũng động viên, trao đổi phương pháp, nhiều bài cũng hỗ trợ, kèm cặp nhưng thái độ rất phớt phơ học cho đủ môn thôi. Giờ đi học toán thì vui tươi háo hức, còn tiếng Anh thì ngược hẳn luôn.
- Các cụ mợ đã gặp trường hợp nào kiểu này chưa, em muốn tham khảo đối với đội này thì mình nên làm thế nào, có phương pháp nào để cho nó bớt chán ghét tiếng Anh và san sẻ yêu thích từ toán sang k. Tiếng Anh cứ bảo học sau, học đuổi theo cũng dc nhưng nếu nền tảng yếu hoặc mất gốc thì sau này theo cũng rất vất vả vì lại abc từ đầu như trẻ con cũng gây nhàm chán. Nếu tập trung vào toán thì tiếng Anh sau cũng phải tầm khá mới theo lên tiếp dc chứ lửng lơ em sợ càng lên lớp trên sẽ càng oải.
- Cảm ơn các cụ mợ!