Bố em đây, cũng Parkinson 7 năm, không rung lắm mà bị theo kiểu co cứng cơ, đông tây nam bắc đủ cả, đã qua tất cả các bác sĩ đầu ngành trong các viện ở cả nước, uống tất cả các loại thuốc đun nấu lá côn trùng mà các thầy cho uống hoặc được ai mách, cuối cùng bố e sang châu Âu điều trị ngắn ngày vì có chị gái định cư bên đó. (Nói nghe thì sang nhưng thực ra cũng chỉ bằng tiền gửi bác sĩ tại Việt Nam.)
Có 1 điều cần phải hiểu là thuốc cho Parkinson rất đơn giản, chỉ có vài loại từ đông sang tây đều dùng như nhau, điều quan trọng nhất là liều lượng và thời điểm. Uống bao nhiêu, vào thời điểm nào trong ngày? Bác cứ tưởng tượng như người bị cận thị không thể mượn kính của nhau dùng, mà phải có kính đo cho đúng người đó, nếu không đúng thì kính sẽ không có tác dụng và bệnh thì ngày một tăng. Parkinson nếu điều trị bằng thuốc tây cũng như vậy, phải đúng liều lượng mới có tác dụng và bệnh mới có khả năng ổn định. Nhưng ở Việt Nam chỉ đến khám về bác sĩ kê thuốc luôn, còn như bố em điều trị ở nước ngoài thì bác sĩ bắt phải nội trú để theo dõi cử động trong cả ngày (cả lúc tỉnh dậy ban đêm và dậy lúc sáng sớm) để từ đó điều chỉnh hàm lượng thuốc. Bố em rất may mắn là trước khi vào viện đi lại rất khó khăn, thậm chí phải dùng xe lăn, còn giờ thì hầu như hoạt động bình thường trong cả ngày.
Một điều quan trọng nữa để điều trị Parkinsons mà ở VN không thấy nói đến đó là vật lí trị liệu. Cái này em có làm liên quan nên em biết trình độ của mình nói chung là rất dở. Trị liệu phải phù hợp với tình trạng của từng bệnh nhân và khả năng của họ thì mới có tác dụng và làm người tập hứng khởi, chứ không thể cứ theo bài 1, 2, 3 như cái máy được, có khi còn làm bệnh thêm. Trước em tìm hiểu có thấy 1 bác sĩ vật lí trị liệu có uy tín gần khu Vạn Bảo, nhưng xa nhà em quá và không có ai đưa đón, nên em nhờ đứa bạn dạy yoga đến dạy cho bố em, bố em thấy rất ok.