À ừ, đúng mà
Người với vật còn có tự do "ngôn luận" nữa là người với người nhỉ.
Vì cùng đang nằm yên ổn trong nhà; thấy bên hàng xóm lục ục gì đó. Người thì ngó sang, thấy à, hay vợ chồng hàng xóm họ về mở cửa lục ục, ngó xong thì vào nằm xem TV tiếp, có chăng nói chuyện với vợ là vợ chồng hàng xóm họ về. Hoặc tối ngày rằm, cũng đang nằm xem TV, thấy trời tối xầm thì người cũng ngó ra, à, trăng đang sáng, có đám mây bay qua che mất trăng, người đi vào nằm xem TV tiếp, có chăng lẩm bẩm trời đang sáng lại có đám mây thế chứ.
Nhưng con cho' thì thấy nhà bên lục ục là nó cắn rầm rầm lên, íu cần biết là cắn ai. Và còn tự hào là ta đang bảo vệ nhà bên khỏi trộm. Thấy bóng trăng bị mây che đi, con cho' nó cũng gầm gừ sủa ủng oẳng; và nghĩ rằng nó đang bảo vệ sự trong sáng. Thậm chí lúc sao nhà bên yên ổn, lúc sau đám mây bay đi thì đồng đội nó còn gào lên là nhờ có nó mà nhà bên an toàn, và ánh trăng được bảo vệ.
Ấy cũng là tự do "ngôn luận" mà.
À, mà con cho' thì không biết nó có lẩm bẩm là người này vô tâm vô cảm không quan tâm tới hàng xóm, tới sự trong sáng của anh trăng.
Nhưng con người thì thật xấu xa; nhiều khi/nhiều người lại bảo "cho' cắn càn"; nhiều người lại bẩu "cho' cắn trăng".
hề hề... đáng ra nó cắn giề thì mặc cái mả mệ nó chứ nhở.