Lần đầu tiên được vào nhà cổ khu hàng bông hồi năm 2009. Thấy khổ vcđ. Thôi về cầu diễn ở quê tí mà rộng rãi hix
giờ vẫn khổ cụ, tất nhiên là ko quá đáng như hồi bao cấp đánh răng rửa mặt ị đái xếp hàng.
có đk mua oto k dám mua, xe máy còn phải gửi
con cái ko có chỗ chơi, học hành tận dụng trường công ko biết thế nào là "môi trường quốc tế"
không gian sinh hoạt chật chội, nhiều gia đình dành phần lớn thời gian cho nhau ngoài vỉa hè
ngủ muộn dậy muộn
nhưng dân ta vẫn truyền thống ở đâu âu đấy, thích nghi đc tất cụ ạ. bù lại đc ăn ngon, chi tiêu rẻ (mặt bằng giá cả thực sự rẻ so với nhiều vùng nông thôn hay ngoại thành khấm khá), hưởng nhiều tiện ích miễn phí (vô hình, để ý mới thấy), thuận tiện chợ búa bệnh viện học hành cho trẻ, nhiều nguồn thu vặt phát sinh từ lòng đường vỉa hè, dịch vụ công ích đc đầu tư nhiều và triển khai sớm...
Đơn cử chỗ phố Phùng Hưng đường tàu, tối đến đèn đóm sao sa như Pari hoa lệ, chuồng xí công cộng giờ đẹp như 5* cán bộ trực có bàn ngồi hẳn bên trong như văn phòng vip nhé, ngõ dù chật tối nhưng bước 1 chân ra phố là thỏa mãn cả phần nhìn lẫn phần nghe, phổ cập thông tin 24/24 từ bánh giò nóng đến thuốc chuột, sáng bolero kẹo kéo chiều bản tin loa phường, shop xe đẩy phục vụ thời trang tận cửa, siêu thị quang gánh đưa thực phẩm sạch tận bếp, đám cưới đám ma làm nhà bốc mả đều có cỗ cả, tình làng nghĩa xóm tưng bừng, food tour cạnh cống sáng đêm chưa hết tiền, ko hết món, vẫn xì xụp ngon lành hối hả

(cụ nào dè bỉu vệ sinh không bằng ngoại thành trong lành thì thử canh đến mùa bón vườn phân tươi với mùa đốt đồng, hay ngày nắng oi ra nhà hàng thủy tạ ven sông Lừ, Sét, Tô, Nhuệ... thử xem khác mẹ gì không, hehe e thật!)