- Biển số
- OF-433384
- Ngày cấp bằng
- 29/6/16
- Số km
- 298
- Động cơ
- 218,358 Mã lực
Cháu lười viết lắm các cụ ạ nhưng có hứa với cụ thuyphongthanh và cụ vanvan273v là khi về viết 1 bài , mà chả biết viết thế nào . nên đành kể lể vậy , mặc dù rất lủng củng ạ ,ngày trước cháu học dốt văn nhất lớp , hehe , nên giờ viết lộn xộn , lung tung hết cả , ảnh thì chụp bằng con stupid phone lumia 625 nên hơi mờ , các cụ thông cảm nhé . vì cháu không viết nhật kí , nên gio vừa viết vừa nhớ lại nên hơi lâu các cụ ạ
sáng 2 đứa 5 rưỡi dậy , bảo chụp ảnh với thầy , trời , thầy bảo chờ thầy tí ,thầy vào thay hẳn cái áo cà sa của thầy ,hehe ,chỉ để chụp ảnh với 2 đứa , thật hạnh phúc
còn đây là bữa sáng thầy cho 2 đứa
bánh thầy cho 2 đứa mang đi
2 đứa hỏi thầy chùa bài đính có gần đây không , thầy bảo gần lắm đi hết cái đê là đến , khoảng 5 cây thôi , thế là 2 đứa hí hửng lắm , chào thầy rồi đi
cháu đi trên con đường ven đê mà thầy bảo , đi được khoảng 5 cây số rồi mà vẫn chưa thấy chùa đâu , hỏi 1 bác thì bác bảo còn xa lắm khoảng 17 cây nữa , trời lúc đấy vừa đi vừa nghĩ , sao 1 km của thầy bằng hẳn 5km của con , hầy đau lòng quá
cuối cùng cũng đến chùa , trời thì nắng các cụ ạ , họ bảo đi xe điện lên chùa mất tiền , mà cháu thì rát muốn giữ sức lúc nữa còn đạp , nhưng ai bảo cháu là đứa nghèo nhất thế giới , nên lại đi bộ lên chùa vậy
tham quan xong 2 đứa đi được khoảng 30 cây nữa thì nghỉ trưa , thật ra chỗ này rất nóng , nhưng mệt nen cháu vẫn ngủ ngon lắm , trưa nay cháu vẫn ăn mì các cụ ạ
Chiều nay cũng nắng lắm 2 đứa cứ đạp được 1 tiếng lại nghỉ
lại tạt vào cái chợ ăn chè
đây là món nem có vitamin thịt của cháu . hehe . ăn xong .cháu đau bụng gần chết
đạp đến tối , trời rất mát , nên 2 đứa quyết định đạp thêm khoảng 20 cây nữa rồi nghỉ , vì chặng thanh hóa nghệ an rất nắng , đạp đến khoảng 8h thì trời bắt đầu gió to , 2 đứa vào 1 cái chùa xin nhưng không được , hỏi mấy cô chú gần đấy ,họ bảo đi thuê nhà nghỉ , chứ chùa gần đây không có , cháu lại bắt đầu trình bày hoàn cảnh các kiểu ,được 1 cô tốt bụng dẫn vào nhà chú ở gần đấy , cô bảo họ cho thuê phòng trọ nhưng giờ có người về nên phòng đấy bỏ không ,vào trả họ mấy chục tiền điện nước là ok
Vào đến nhà rồi cháu cũng kể chuyện với gia đình chú ấy , Nhưng cô chú cứ bảo là đừng đi , không thể đi được ,chú có bạn bên đấy họ vè họ kể chuyện bên đấy lộn xộn lắm , toàn bắt người đi làm thuê cho họ thôi , cái đứa bạn cháu nó cũng hơi sợ , nhưng lúc đấy , cháu chỉ nghĩ là , cháu phải đi ,để mình được trải nghiêm , chứ không phải qua lời kể của người này , người kia , hehe ,đi rồi mới thấy , chỉ khi ở nhà mới có nhiều nỗi sợ như thế , chứ đi rồi , thấy mọi nỗi sợ chỉ do mình tưởng tưởng ra
Ầy cuối cùng cũng được đi tắm rồi ngủ , đến thanh hóa rồi , không biết mai có cố đạp đến Vinh được không
sáng 2 đứa 5 rưỡi dậy , bảo chụp ảnh với thầy , trời , thầy bảo chờ thầy tí ,thầy vào thay hẳn cái áo cà sa của thầy ,hehe ,chỉ để chụp ảnh với 2 đứa , thật hạnh phúc
còn đây là bữa sáng thầy cho 2 đứa
bánh thầy cho 2 đứa mang đi
2 đứa hỏi thầy chùa bài đính có gần đây không , thầy bảo gần lắm đi hết cái đê là đến , khoảng 5 cây thôi , thế là 2 đứa hí hửng lắm , chào thầy rồi đi
cháu đi trên con đường ven đê mà thầy bảo , đi được khoảng 5 cây số rồi mà vẫn chưa thấy chùa đâu , hỏi 1 bác thì bác bảo còn xa lắm khoảng 17 cây nữa , trời lúc đấy vừa đi vừa nghĩ , sao 1 km của thầy bằng hẳn 5km của con , hầy đau lòng quá
cuối cùng cũng đến chùa , trời thì nắng các cụ ạ , họ bảo đi xe điện lên chùa mất tiền , mà cháu thì rát muốn giữ sức lúc nữa còn đạp , nhưng ai bảo cháu là đứa nghèo nhất thế giới , nên lại đi bộ lên chùa vậy
tham quan xong 2 đứa đi được khoảng 30 cây nữa thì nghỉ trưa , thật ra chỗ này rất nóng , nhưng mệt nen cháu vẫn ngủ ngon lắm , trưa nay cháu vẫn ăn mì các cụ ạ
Chiều nay cũng nắng lắm 2 đứa cứ đạp được 1 tiếng lại nghỉ
lại tạt vào cái chợ ăn chè
đây là món nem có vitamin thịt của cháu . hehe . ăn xong .cháu đau bụng gần chết
đạp đến tối , trời rất mát , nên 2 đứa quyết định đạp thêm khoảng 20 cây nữa rồi nghỉ , vì chặng thanh hóa nghệ an rất nắng , đạp đến khoảng 8h thì trời bắt đầu gió to , 2 đứa vào 1 cái chùa xin nhưng không được , hỏi mấy cô chú gần đấy ,họ bảo đi thuê nhà nghỉ , chứ chùa gần đây không có , cháu lại bắt đầu trình bày hoàn cảnh các kiểu ,được 1 cô tốt bụng dẫn vào nhà chú ở gần đấy , cô bảo họ cho thuê phòng trọ nhưng giờ có người về nên phòng đấy bỏ không ,vào trả họ mấy chục tiền điện nước là ok
Vào đến nhà rồi cháu cũng kể chuyện với gia đình chú ấy , Nhưng cô chú cứ bảo là đừng đi , không thể đi được ,chú có bạn bên đấy họ vè họ kể chuyện bên đấy lộn xộn lắm , toàn bắt người đi làm thuê cho họ thôi , cái đứa bạn cháu nó cũng hơi sợ , nhưng lúc đấy , cháu chỉ nghĩ là , cháu phải đi ,để mình được trải nghiêm , chứ không phải qua lời kể của người này , người kia , hehe ,đi rồi mới thấy , chỉ khi ở nhà mới có nhiều nỗi sợ như thế , chứ đi rồi , thấy mọi nỗi sợ chỉ do mình tưởng tưởng ra
Ầy cuối cùng cũng được đi tắm rồi ngủ , đến thanh hóa rồi , không biết mai có cố đạp đến Vinh được không