đảo bé (lý sơn, quảng ngãi) - hòn đảo bị... Lãng quên?.

crod

Xe tăng
Biển số
OF-63823
Ngày cấp bằng
11/5/10
Số km
1,580
Động cơ
452,859 Mã lực
Nơi ở
Cầu Giấy
Đang post ảnh thì bị lối, toi cả công. Up lại mấy cái:



Bữa cơm trưa đầu tiên trong ngày của 1 gia đình ngư dân: Chồng đi biển, chỉ có 2 mẹ con ở nhà. Người dân trên đảo có tới gần 70% thuộc diện hộ nghèo. Mỗi ngày chỉ ăn 2 bữa nên bữa đầu tiên (sáng + trưa) vào khoảng 10h-10h30. Mẹ con trong hình ăn cơm, thức ăn duy nhất là dưa hấu (đảo trồng được) bổ ra, chấm với muối ớt và 1 bát canh rau đủ loại.
hic bữa cơm của kụ khéo bằng ng dân ăn cả tháng!!
ở biển mà sao ko có hải sản chẳng hạn như cá kho ăn nhỉ??
 

phu_indochina

Đi bộ
Biển số
OF-103801
Ngày cấp bằng
22/6/11
Số km
7
Động cơ
397,070 Mã lực
hôm trước thấy trên báo,h thấy được ở đây.Cám ơn Bác đã cho thông tin hữu ích
 

3Gái

Xe tăng
Biển số
OF-82049
Ngày cấp bằng
5/1/11
Số km
1,695
Động cơ
430,730 Mã lực
Nơi ở
Vỉa hè
Website
maithanhhaiddk.blogspot.com
Cụ cho hỏi anh Bùi Văn Huệ lặn biển sao lại bị liệt vậy, chắc gặp tai nạn gì lên mới bị thế chứ
Ah! Chuyện của anh Bùi Văn Huệ thì ở đây:
------------------------------------------------

NGƯ DÂN LÝ SƠN RA HOÀNG SA: "CHUYỆN CHÓ KÉO XE"

Bùi Văn Huệ, sinh năm 1976, ngư dân đảo Bé (xã An Bình, huyện Lý Sơn, tỉnh Quảng Ngãi) bị tai nạn khi đang lao động tại quần đảo Hoàng Sa, hiện đang liệt 2 chân, phải mượn xe lăn cũ kỹ của ngành Y tế và nhờ đến 2 chú chó kéo, mỗi khi muốn di chuyển trên đảo. Huệ đang được bố mẹ già yếu (hộ nghèo của huyện) nuôi ăn hàng ngày.

Mai Thanh Hải Blog - Mấy ngày ở đảo Lý Sơn (đảo Lớn), tụi mình có qua đảo Bé. Gọi là Bé bởi đây là đảo nhỏ, bé tí ti, tổng cả thảy chỉ có 69ha, dân số gồm 102 hộ (499 nhân khẩu) và nói thật, nghèo đói đến tái tê lòng. Tụi mình, thuê 1 chiếc tàu mất 600.000 VND qua đảo. Khi đi, tàu "tranh thủ" chở những người dân qua đảo. Khi về, lại... "tranh thủ" tiếp với sóng cao ngất đầu, tàu liệng đi liệng lại, khó nhọc lắm mới vào được bờ, khiến mọi người nôn ra mật xanh mật vàng.

Chuyện ở đảo Bé, mình sẽ kể sau và có cụ thể trong Câu chuyện của nhà thơ Văn Công Hùng. Thế nhưng ở đây, mình chỉ nói lại chuyện: Đến đảo Bé, nhìn cảnh những ngư dân ra đánh bắt hải sản ở Hoàng Sa, bị "rủi ro", nay liệt chân tay, ngày ngày nhờ người nhà bế ra mép biển, nhìn sóng nước - mây trời cho đỡ nhớ mà ứa nước mắt. Đau xót vô cùng những ngư dân - chiến sĩ canh gác, bảo vệ chủ quyền Tổ quốc.

Từ Lý Sơn trở về đất liền, ngồi với Giám đốc Sở Nội vụ Quảng Ngãi Trần Văn Thanh và kể lại chuyện ra đảo. Giám đốc Thanh cũng xúc động, tài trợ ngay 2 xe lăn. Đã kiếm được cho 3/4 người dân trên đảo Bé xe lăn, vẫn còn thiếu 1 xe nên ai cũng đau đáu. Vậy mà, buổi chiều ngồi với Nhà thơ Thanh Thảo tại TP. Quảng Ngãi, khi nói chuyện về đảo Bé với câu chuyện mà Nhà thơ Văn Công Hùng đăng tải, đã gật đầu cái rụp và bố trí ngay 1 xe lăn Mỹ, cho những người tàn tật ở đảo Bé.

Xúc động hơn, khi chiều nay, Nhà thơ Thanh Thảo gửi cho mình bài viết về câu chuyện này. Xin trân trọng giới thiệu và cảm ơ Nhà thơ Thanh Thảo:
---------------------------------------------------------------------------------
CHUYỆN CHÓ KÉO XE

Tôi xin gửi tới các bạn 2 tấm ảnh: Một tấm ảnh tôi lấy trên mạng về cảnh chó kéo xe trượt tuyết trong 1 cuộc đua kỳ thú trên vùng núi Pyrenees thuộc Tây Ban Nha. Mỗi xe đua của vận động viên được 8 chú chó kéo, dĩ nhiên là chạy với tốc độ chóng mặt trên những sườn núi tuyết. Một tấm ảnh khác cũng về chó kéo xe, nhưng trượt…cát. Tôi nhận được từ một Nhà báo trẻ rất năng động, anh Mai Thanh Hải, cũng là một blogger nổi tiếng. Tấm ảnh này anh Hải chụp từ đảo Bé, thuộc đảo Lý Sơn, Quảng Ngãi.

Lặn lội ra đảo Bé, một đảo khá khó đi vốn là “em sinh đôi” của đảo lớn Lý Sơn, Mai Thanh Hải cùng nhóm các Nhà báo đã tình cờ gặp anh Huệ (người ngồi trên xe lăn trong bức ảnh). Anh Huệ vốn là dân thợ lặn biển khá khét tiếng của đảo Lý Sơn, nhưng trong một lần lặn biển tại quần đảo Hoàng Sa để bắt hải sâm, anh Huệ đã gặp tai nạn từ độ sâu mấy chục sải nước.

Về lại được đảo Bé, nhưng sau tai nạn ấy, anh Huệ bị liệt nửa người, không còn khả năng lao động được nữa. Bây giờ, anh phải di chuyển bằng xe lăn. Không có xe lăn tốt, 2 cánh tay lại không còn khoẻ mạnh, anh Huệ đã xin được một chiếc xe lăn “tã”. Nhưng chàng trai mới hơn 30 tuổi này, dẫu “tàn nhưng không phế”, anh còn nguyên một cái đầu rất năng động và nhiều sáng kiến


Anh Huệ đã huấn luyện 2 chú chó nhà, và “thắng cương” cho 2 chú để trở thành hai “vệ sĩ” chuyên kéo xe lăn cho anh tuần du quanh đảo. Đảo Bé Lý Sơn theo hộ khẩu thì có khoảng 500 dân, nhưng hiện tại chỉ còn hơn 100 người thường xuyên sinh sống tại đó. Do đảo chỉ có bãi ngang suốt ngày đêm bị sóng đánh, nên rất khó khăn để dân mưu sinh bằng nghề đi biển, vì thiếu chỗ đậu thuyền.

Anh Huệ bây giờ, mỗi khi nhớ biển, anh lại đu mình trên một chiếc thang từ nhà mình để nhìn ra biển. Nhìn ra với ánh mắt đầy khao khát và buồn bã. Anh khát biển, ao ước những chuyến đi khơi, những lần lặn biển cực nhọc và đầy nguy hiểm tại quần đảo Hoàng Sa. Nhưng bây giờ ao ước ấy đã quá xa vời, đã thoát khỏi tầm tay anh. Bây giờ, chỉ còn những cuộc “tuần du” trên những bãi cát quanh đảo Bé, anh Huệ lúc thì tự mình điều khiển chiếc “xe trượt cát” có 2 chú chó kéo, lúc thì “du hành” với thêm sự trợ giúp của thằng em hay thằng cháu nhỏ chạy theo sau.

Hình ảnh lạ lùng và đặc biệt xúc động này đã không lọt qua cặp mắt các Nhà báo vốn nặng lòng với Lý Sơn. Các anh sau khi chụp được nhiều tấm ảnh “lạ” về cảnh anh Huệ di chuyển trên “xe trượt cát” do 2 chú chó kéo, đã bàn nhau và quyết định tặng anh Huệ một chiếc xe lăn “xịn”, để anh Huệ dễ dàng hơn trong những chuyến “tuần du” quanh đảo.


Tình hình Biển Đông đang “nóng” lên từng ngày, do những hành động cường bạo của “người anh em” Trung Quốc, nên đảo Bé vốn nghèo nàn chưa chắc còn được hai chữ “bình yên” mãi. Vì thế, người dân đảo Bé phải luôn căng mình cảnh giác. Trên chiếc xe lăn do 2 chú chó kéo, anh Huệ đã tự coi mình như “cặp mắt canh biển” của đảo Bé, dù không ai phân công cho anh nhiệm vụ, vốn dành cho các chiến sĩ Biên phòng đó.

Ngồi trên xe lăn với 2 chú chó kéo, nhưng anh Huệ không phải đi chơi không không đâu!. Anh canh biển. Anh biến mình thành một niềm vui nhỏ nhoi, một sự thân thiện dịu dàng mà đảo Bé muốn gửi tới các du khách, những người Việt yêu mến Lý Sơn- hòn đảo nay đã trở nên một cái tên và một địa chỉ vô cùng thân thương với mọi người Việt Nam yêu nước. Và, tại sao không, tôi nhìn hình ảnh người thợ lặn biển giờ tàn tật ngồi xe lăn chó kéo này như một biểu tượng của sự bất khuất, không đầu hàng nghịch cảnh, một hình ảnh của tình yêu quê hương đau đáu, hình ảnh của “một người yêu nước mình”. Yêu đảo Bé của mình, cũng là yêu nước!..

Nguồn: http://maithanhhaiddk.blogspot.com/2011/07/nha-tho-thanh-thao-chuyen-cho-keo-xe.html
 
Chỉnh sửa cuối:

quangcaomythuat

Xe buýt
Biển số
OF-65882
Ngày cấp bằng
9/6/10
Số km
531
Động cơ
439,925 Mã lực
Ah! Chuyện của anh Bùi Văn Huệ thì ở đây:
------------------------------------------------

NGƯ DÂN LÝ SƠN RA HOÀNG SA: "CHUYỆN CHÓ KÉO XE"

Bùi Văn Huệ, sinh năm 1976, ngư dân đảo Bé (xã An Bình, huyện Lý Sơn, tỉnh Quảng Ngãi) bị tai nạn khi đang lao động tại quần đảo Hoàng Sa, hiện đang liệt 2 chân, phải mượn xe lăn cũ kỹ của ngành Y tế và nhờ đến 2 chú chó kéo, mỗi khi muốn di chuyển trên đảo. Huệ đang được bố mẹ già yếu (hộ nghèo của huyện) nuôi ăn hàng ngày.

Mai Thanh Hải Blog - Mấy ngày ở đảo Lý Sơn (đảo Lớn), tụi mình có qua đảo Bé. Gọi là Bé bởi đây là đảo nhỏ, bé tí ti, tổng cả thảy chỉ có 69ha, dân số gồm 102 hộ (499 nhân khẩu) và nói thật, nghèo đói đến tái tê lòng. Tụi mình, thuê 1 chiếc tàu mất 600.000 VND qua đảo. Khi đi, tàu "tranh thủ" chở những người dân qua đảo. Khi về, lại... "tranh thủ" tiếp với sóng cao ngất đầu, tàu liệng đi liệng lại, khó nhọc lắm mới vào được bờ, khiến mọi người nôn ra mật xanh mật vàng.

Chuyện ở đảo Bé, mình sẽ kể sau và có cụ thể trong Câu chuyện của nhà thơ Văn Công Hùng. Thế nhưng ở đây, mình chỉ nói lại chuyện: Đến đảo Bé, nhìn cảnh những ngư dân ra đánh bắt hải sản ở Hoàng Sa, bị "rủi ro", nay liệt chân tay, ngày ngày nhờ người nhà bế ra mép biển, nhìn sóng nước - mây trời cho đỡ nhớ mà ứa nước mắt. Đau xót vô cùng những ngư dân - chiến sĩ canh gác, bảo vệ chủ quyền Tổ quốc.

Từ Lý Sơn trở về đất liền, ngồi với Giám đốc Sở Nội vụ Quảng Ngãi Trần Văn Thanh và kể lại chuyện ra đảo. Giám đốc Thanh cũng xúc động, tài trợ ngay 2 xe lăn. Đã kiếm được cho 3/4 người dân trên đảo Bé xe lăn, vẫn còn thiếu 1 xe nên ai cũng đau đáu. Vậy mà, buổi chiều ngồi với Nhà thơ Thanh Thảo tại TP. Quảng Ngãi, khi nói chuyện về đảo Bé với câu chuyện mà Nhà thơ Văn Công Hùng đăng tải, đã gật đầu cái rụp và bố trí ngay 1 xe lăn Mỹ, cho những người tàn tật ở đảo Bé.

Xúc động hơn, khi chiều nay, Nhà thơ Thanh Thảo gửi cho mình bài viết về câu chuyện này. Xin trân trọng giới thiệu và cảm ơ Nhà thơ Thanh Thảo:
---------------------------------------------------------------------------------
CHUYỆN CHÓ KÉO XE

Tôi xin gửi tới các bạn 2 tấm ảnh: Một tấm ảnh tôi lấy trên mạng về cảnh chó kéo xe trượt tuyết trong 1 cuộc đua kỳ thú trên vùng núi Pyrenees thuộc Tây Ban Nha. Mỗi xe đua của vận động viên được 8 chú chó kéo, dĩ nhiên là chạy với tốc độ chóng mặt trên những sườn núi tuyết. Một tấm ảnh khác cũng về chó kéo xe, nhưng trượt…cát. Tôi nhận được từ một Nhà báo trẻ rất năng động, anh Mai Thanh Hải, cũng là một blogger nổi tiếng. Tấm ảnh này anh Hải chụp từ đảo Bé, thuộc đảo Lý Sơn, Quảng Ngãi.

Lặn lội ra đảo Bé, một đảo khá khó đi vốn là “em sinh đôi” của đảo lớn Lý Sơn, Mai Thanh Hải cùng nhóm các Nhà báo đã tình cờ gặp anh Huệ (người ngồi trên xe lăn trong bức ảnh). Anh Huệ vốn là dân thợ lặn biển khá khét tiếng của đảo Lý Sơn, nhưng trong một lần lặn biển tại quần đảo Hoàng Sa để bắt hải sâm, anh Huệ đã gặp tai nạn từ độ sâu mấy chục sải nước.

Về lại được đảo Bé, nhưng sau tai nạn ấy, anh Huệ bị liệt nửa người, không còn khả năng lao động được nữa. Bây giờ, anh phải di chuyển bằng xe lăn. Không có xe lăn tốt, 2 cánh tay lại không còn khoẻ mạnh, anh Huệ đã xin được một chiếc xe lăn “tã”. Nhưng chàng trai mới hơn 30 tuổi này, dẫu “tàn nhưng không phế”, anh còn nguyên một cái đầu rất năng động và nhiều sáng kiến


Anh Huệ đã huấn luyện 2 chú chó nhà, và “thắng cương” cho 2 chú để trở thành hai “vệ sĩ” chuyên kéo xe lăn cho anh tuần du quanh đảo. Đảo Bé Lý Sơn theo hộ khẩu thì có khoảng 500 dân, nhưng hiện tại chỉ còn hơn 100 người thường xuyên sinh sống tại đó. Do đảo chỉ có bãi ngang suốt ngày đêm bị sóng đánh, nên rất khó khăn để dân mưu sinh bằng nghề đi biển, vì thiếu chỗ đậu thuyền.

Anh Huệ bây giờ, mỗi khi nhớ biển, anh lại đu mình trên một chiếc thang từ nhà mình để nhìn ra biển. Nhìn ra với ánh mắt đầy khao khát và buồn bã. Anh khát biển, ao ước những chuyến đi khơi, những lần lặn biển cực nhọc và đầy nguy hiểm tại quần đảo Hoàng Sa. Nhưng bây giờ ao ước ấy đã quá xa vời, đã thoát khỏi tầm tay anh. Bây giờ, chỉ còn những cuộc “tuần du” trên những bãi cát quanh đảo Bé, anh Huệ lúc thì tự mình điều khiển chiếc “xe trượt cát” có 2 chú chó kéo, lúc thì “du hành” với thêm sự trợ giúp của thằng em hay thằng cháu nhỏ chạy theo sau.

Hình ảnh lạ lùng và đặc biệt xúc động này đã không lọt qua cặp mắt các Nhà báo vốn nặng lòng với Lý Sơn. Các anh sau khi chụp được nhiều tấm ảnh “lạ” về cảnh anh Huệ di chuyển trên “xe trượt cát” do 2 chú chó kéo, đã bàn nhau và quyết định tặng anh Huệ một chiếc xe lăn “xịn”, để anh Huệ dễ dàng hơn trong những chuyến “tuần du” quanh đảo.


Tình hình Biển Đông đang “nóng” lên từng ngày, do những hành động cường bạo của “người anh em” Trung Quốc, nên đảo Bé vốn nghèo nàn chưa chắc còn được hai chữ “bình yên” mãi. Vì thế, người dân đảo Bé phải luôn căng mình cảnh giác. Trên chiếc xe lăn do 2 chú chó kéo, anh Huệ đã tự coi mình như “cặp mắt canh biển” của đảo Bé, dù không ai phân công cho anh nhiệm vụ, vốn dành cho các chiến sĩ Biên phòng đó.

Ngồi trên xe lăn với 2 chú chó kéo, nhưng anh Huệ không phải đi chơi không không đâu!. Anh canh biển. Anh biến mình thành một niềm vui nhỏ nhoi, một sự thân thiện dịu dàng mà đảo Bé muốn gửi tới các du khách, những người Việt yêu mến Lý Sơn- hòn đảo nay đã trở nên một cái tên và một địa chỉ vô cùng thân thương với mọi người Việt Nam yêu nước. Và, tại sao không, tôi nhìn hình ảnh người thợ lặn biển giờ tàn tật ngồi xe lăn chó kéo này như một biểu tượng của sự bất khuất, không đầu hàng nghịch cảnh, một hình ảnh của tình yêu quê hương đau đáu, hình ảnh của “một người yêu nước mình”. Yêu đảo Bé của mình, cũng là yêu nước!..

Nguồn: http://maithanhhaiddk.blogspot.com/2011/07/nha-tho-thanh-thao-chuyen-cho-keo-xe.html

Cảm động quá cụ ah, đúng là sinh nghề tử nghiệp
 

je t'aime

Xe máy
Biển số
OF-77635
Ngày cấp bằng
11/11/10
Số km
89
Động cơ
420,020 Mã lực
Được vi hành theo ống kính của bác chủ thớt mà thấy thú vị quá.
Cuộc sống của người dân ở đó thiếu thốn quá, hic hic, nhiều nhu cầu fải nói là bất khả thi...
Em thấy buồn vì khẩu hiệu "tăng gia sản xuất", hic hic, kiểu hô cho có khí thế hả cụ? Cứ ở đó có sản xuất được gì ngoài hành tỏi ko ạ?
Em thấy ở đảo Bé lố nhố có trồng cây dừa nhỉ? Nếu phát triển trồng dừa và chế biến các sản phẩm từ cây dừa có đc ko nhỉ?
 

dht

Xe điện
Biển số
OF-1380
Ngày cấp bằng
17/8/06
Số km
2,258
Động cơ
595,096 Mã lực
Em mới đọc được bài này:

Tượng đài, mộ gió và xe chó


Câu chuyện ngư dân 23 tuổi bị liệt đôi chân Bùi Văn Huệ ở đảo Bé đã gây xúc động sâu sắc. Huệ bị liệt sau 1 chuyến lặn vú (hải sâm vú) ở Hoàng Sa dưới độ sâu vài chục sải nước. Một đoạn ống nước dài bơm khí bằng mô tơ, thòng sâu xuống biển. Một thằng người thở bằng phổi, đi bằng chân “buộc xà rông” 15 cân chì để làm cá, lặn xuống đáy biển sâu 70m. Đem thân sinh kế. Bởi chưng cái đói, cái thiếu miếng cơm manh áo hàng ngày mới là nỗi sợ hãi nhất của ngư dân. 70m, có nghĩa là tương đương với chiều cao một toà nhà 25 tấng, chỉ với đồ bảo hộ là một chiếc kính và hàm răng. Kính là để chống áp lực nước, mạnh đến mức muốn “thổi dom” ù lỗ tai, lồi con mắt. Còn hàm răng, là để cắn ống thở sao cho vừa đủ khí để thở. Cứ khư khư mà cắn như thế trong suốt cuộc mưu sinh 60 phút dưới đáy biển đen. Người dân biển có câu “Ngư dân cách ngư phủ có một cái nan tre”. Đi biển là nghề hiểm hoạ nhất trong các nghề. Lặn biển lại rủi ro nhất trong cái nghề kiếm cơm này. Ngoài đảo, nhà nào cũng có một bàn thờ ông trời (thờ Thiên). Đảo bé bằng nắm tay nhưng có tới mấy chục ngôi chùa. Có lẽ khi không còn biết trông vào ai nữa thì người ta tin vào trời, hoặc phật. Ông trời cho gì được nấy. Ông trời lấy gì cũng đành chịu. Nhưng thôi. Chưa chết mất xác đã là may. Nhưng Huệ từ bấy trở thành vô dụng. Đàn ông ở biển không đi biển thì còn gọi gì khác hơn là tàn phế!. Giờ đây, anh di chuyển trên một chiếc xe lăn cũ kỹ do hai con chó kéo.
Cái mà Huệ, ngư dân tàn tật, cần để đi, giờ đơn giản chỉ là một chiếc xe lặn. Nhưng cái mà Huệ- như hầu hết các cư dân đảo lớn, đảo bé cần để sống, lại không đơn giản chỉ là một chiếc xe lăn, dù rất đơn giản chỉ là cái cần câu lấy áo cơm.
Cuộc sống thiếu thốn đủ bề. Đảo bé thiếu nước. Những bể nước xây dựng từ năm 1968 cạn đáy. Những chum vại hàng hàng lớp lớp quanh lểu nhỏ ngư dân khô rạn. Chưa ở đâu người ta sống nhờ giời đến như vậy. Ông trời không cho mưa thì cư dân đảo phải đi mua nước ngọt với giá 200 ngàn đồng/m2. Thiếu đến mức ở đảo không ai tắm quá 3 lon nước. Nhưng không phải chỉ nước, tất cả mọi thứ ngoài đảo đều đội giá so với đất liền. Người đảo nói rằng đất liền mới áp thấp nhiệt đới thì ở đảo bão giá đã giật cấp 9, cấp 10. Thiếu và cực đến nỗi đảo 500 người, nhưng chỉ còn lại 100- những người không thể đi- không phải vì thiếu xe lăn.
Nhưng Huệ vẫn còn là người may mắn so với những đồng bào của anh chết bất đắc kỳ tử, chết mất xác ngoài biển. Lý Sơn bạt ngàn những ngôi mộ chiêu hồn. Chôn dưới đó là những hình nhân làm bằng đất sét và những thân dâu. Lý Sơn chưa từng xuất hiện một con tằm nhưng bờ dậu nhà nào cũng có một thân dâu mồ côi. Thầy Toại phù thuỷ, 4 đời làm mộ gió nói năm nào cũng có thêm những ngôi mộ. Năm ngoái, một cô giáo với 7 ngư dân. Có những năm, hơn hai chục ngư dân bỏ mạng ngoài biển cả.
Hôm chúng tôi ở đảo cũng là ngày báo chí đưa bên Quảng Nam “điều chỉnh bổ sung” thêm 330 tỷ để làm công trình Mẹ Việt Nam Anh Hùng. Thế là một bức tượng tốn đến 411 tỷ đồng. Những bà mẹ anh hùng có đáng tôn vinh không? Đáng quá đi chứ. Nhưng đâu phải chỉ có một cách tôn vinh là đổ tiền của xây dựng những tượng đài, những phù điêu, nằm trơ trọi, đắp chiếu trong những lối mòn cảm xúc. Ừ thì là công trình văn hoá nghệ thuật cấp quốc gia. Ừ thì trọng điểm. Ù thì ý nghĩa đặc biệt quan trọng. Nhưng liệu những tượng đài có tính chất “nắm xôi to trên ban thờ” đó có cần bằng những điện, những nước, những gạo, những rau…cho những người còn sống? Rất có thể, trong tương lai sẽ lại có những tượng đài ngư dân, những anh hùng vị quốc vong thân được dựng lên với những “trọng điểm”, những “đặc biệt”, những “cấp quốc gia” tế lễ cho những mất mát, cho sự hy sinh cao cả của họ ngày hôm nay (Chẳng phải những Mai Phụng Lưu, những Tiêu Viết Là, những Nguyễn **** vẫn được coi là những “cột mốc di động trên biển”, những người anh hùng giữ biển đảo bất chấp lưỡi lê giặc Tàu đó sao). Nhưng cái họ cần, của ngày hôm nay, đơn giản chỉ là cây rau, nắm gạo, cân dầu đừng quá đắt đỏ, hoặc chỉ cần đắt như trong đất liền. Cái mà họ mong ước là không phải ăn bánh vẽ với toàn hứa hẹn sẽ an toàn khi kiếm cơm trên biển đảo quê hương.
400 tỷ cho một tượng đài không phải là lớn, nhưng người Lý Sơn thì chạnh lòng. Sự chạnh lòng với tâm thế của những người mặc cảm bị đất liền bỏ rơi.

Giá như Lý Sơn có 400 tỷ, họ đã có điện, từ đất liền ra đảo chỉ 18 lý, nào có xa xôi gì.
Với riêng tôi, chiếc xe chó kéo với những ngôi mộ chiêu hồn trên Cù lao Ré, chứ không phải những khối bê tông to tướng trị giá hơn 400 tỷ đồng, mới là những tượng đài vĩ đại nhất của cuộc sống, một tượng đài mà người ta phải nghiêng mình xúc động.
 

3Gái

Xe tăng
Biển số
OF-82049
Ngày cấp bằng
5/1/11
Số km
1,695
Động cơ
430,730 Mã lực
Nơi ở
Vỉa hè
Website
maithanhhaiddk.blogspot.com
Ngoài Lý Sơn có 2 loại đặc sản là con ốc nhồn và vú nàng ngâm rượu, nên mới có thơ rằng:
"Mời anh ăn cái ốc nhồn
Uống chén rượu vú cho tâm hồn thảnh thơi"...

Ra đấy nghe đọc xong câu thơ, mình ôm hẳn... rổ ốc (từa tựa ốc nhồn nhưng không phải), ăn 1 mình cho... thảnh thơi hơn:


Đây là con vú nàng ngâm rượu, uống 2-3 chén hát ngay bài "kìa nòng pháo vẫn vươn lên trời cao":
 

honda_cub79

Xe lăn
Biển số
OF-69175
Ngày cấp bằng
25/7/10
Số km
11,917
Động cơ
479,812 Mã lực
Nơi ở
Hà nội
Con vú nàng nhìn qua ảnh, trông như cái dạ dày lợn. Thế cụ có mua con nào về ngâm rượu không?
 

3Gái

Xe tăng
Biển số
OF-82049
Ngày cấp bằng
5/1/11
Số km
1,695
Động cơ
430,730 Mã lực
Nơi ở
Vỉa hè
Website
maithanhhaiddk.blogspot.com
Con vú nàng nhìn qua ảnh, trông như cái dạ dày lợn. Thế cụ có mua con nào về ngâm rượu không?
Nhà cháu mang được mỗi ít tỏi, hành về thui ợ:


Đây là tỏi



Đây là hành. Ngoài đó ít lạc chứ nếu không, nhà cháu mang "Hành Lạc" về biếu các cụ.

Ah! Mà các xem mặt 1 em gái Lý Sơn xịn nhé! Tên là Hiền, đang là Hướng dẫn viên của Bảo tàng Đội Hoàng Sa - Bắc Hải tại Lý Sơn. Nhà cháu chụp được đúng hôm về đất liền và em ý cũng về cùng tàu. Ngồi nhậu buổi tối với mấy anh em bên Bảo tàng, Sở Văn Thể Du, anh em lại gọi em ý ra cho nhà cháu... xem mặt, làm quen:
 

Catmatpat

Xe điện
Biển số
OF-87115
Ngày cấp bằng
1/3/11
Số km
3,328
Động cơ
440,721 Mã lực
Nơi ở
Hầm Rượu
Nhà cháu mang được mỗi ít tỏi, hành về thui ợ:



Bài cụ 3Gai hay quá, cám ơn cụ đã chia sẻ cho anh em. Hình như cụ nhậu ốc nhồn và rượu ngâm ốc vú nàng ở nhà "sói biển" Mai Phụng Lưu phải không ạ? Cụ cho em hỏi "sói biển" đã có tàu mới chưa?
 

Lacetti_EX

Xe buýt
Biển số
OF-13819
Ngày cấp bằng
9/3/08
Số km
547
Động cơ
522,230 Mã lực
Công nhận tỏi một của Lý Sơn đặc sắc thật!
 

3Gái

Xe tăng
Biển số
OF-82049
Ngày cấp bằng
5/1/11
Số km
1,695
Động cơ
430,730 Mã lực
Nơi ở
Vỉa hè
Website
maithanhhaiddk.blogspot.com
Nhà cháu mang được mỗi ít tỏi, hành về thui ợ:



Bài cụ 3Gai hay quá, cám ơn cụ đã chia sẻ cho anh em. Hình như cụ nhậu ốc nhồn và rượu ngâm ốc vú nàng ở nhà "sói biển" Mai Phụng Lưu phải không ạ? Cụ cho em hỏi "sói biển" đã có tàu mới chưa?
Đúng rồi đấy. Hình này là đang ngồi bóc tỏi với vợ nhà Mai. Còn chuyện tàu mới, ối giời còn phải đi vay nhiều và mua lại tàu cũ. 300 triệu vay lãi suất cao của NH gì đấy, chưa đủ mua 1/3 cái tàu cũ. Khổ lắm!
 

TÔN

Xe container
Biển số
OF-43046
Ngày cấp bằng
12/8/09
Số km
7,630
Động cơ
356,892 Mã lực
đêm hôm kia em vừa xem phóng sự về đảo này
tình hình là hiện giờ đảo đang thiếu nước ngọt
 
Biển số
OF-49
Ngày cấp bằng
23/5/06
Số km
7,400
Động cơ
660,704 Mã lực
Nơi ở
Thừa Thiên Huế
Cụ cho hỏi anh Bùi Văn Huệ lặn biển sao lại bị liệt vậy, chắc gặp tai nạn gì lên mới bị thế chứ
Giải thích về nguyên nhân liệt ở nghề lặn biển của giới khoa học đây cụ ợ:

Tiến sĩ Viên Chinh Chiến - Phó trưởng khoa Y học lao động (Viện Pasteur Nha Trang) cho biết:

Những người chăm sóc lồng tôm hùm thường lặn xuống độ sâu 5 - 10m. Ở độ sâu này, nếu lặn không đúng cách có thể bị thủng màng nhĩ, do áp lực nước thay đổi đột ngột. Những người lặn để bắn cá thường xuống độ sâu từ 20 - 25m; lặn bắt nghêu, sò, bàn mai có thể xuống độ sâu 30 - 40m; trong các trường hợp này, nếu lặn xuống sâu và nổi lên nhanh đột ngột thì lượng ni-tơ trong cơ thể chuyển nhanh từ dạng lỏng sang dạng khí.

Những bọt khí ni-tơ này có thể gây tắc mạch máu hoặc chèn ép mô ở tủy sống, làm người lặn bị tử vong ngay, hoặc liệt toàn thân, hoặc liệt một phần cơ thể và phần lớn là liệt nửa người phía dưới. Người bị liệt nhẹ có thể hồi phục sau vài giờ hoặc vài ngày, người bị nặng có thể tàn phế suốt đời.
 

slaz8

Xe ba gác
Biển số
OF-73831
Ngày cấp bằng
25/9/10
Số km
20,088
Động cơ
622,206 Mã lực
có điều kiện phải theo cụ đi cho biết đất nước gianng sơn của mình
vuốt cụ ná
 

chuotlang

Xe lừa
Biển số
OF-399
Ngày cấp bằng
19/6/06
Số km
39,195
Động cơ
969,907 Mã lực
Nơi ở
Tứ Hải Nhất Gia
Sao nhiều text cứ như đọc tiểu thuyết thế này X_X

Mà cụ 3gai dạo này chuyển sang imageshack nên em chẳng xem đc cái hình nào
 

Nhạc

Xe container
Biển số
OF-45568
Ngày cấp bằng
5/9/09
Số km
9,322
Động cơ
554,922 Mã lực
Vào tay mấy bạn tư bản thì vùng duyên hải, các đảo của VN không như giờ
Cái quần đảo bị chiếm gần hết thi đòi ghê lắm, cho có tiếng nhưng chính những đảo gần bờ thì có phát triển được mấy đâu
Khốn thật
 

yensuong

Xe điện
Biển số
OF-77790
Ngày cấp bằng
13/11/10
Số km
2,253
Động cơ
441,790 Mã lực
Nơi ở
Đại ngàn Pù Mát
Cụ đi ghê quá, bài nào viết cũng hay, mà cụ có họ hàng gì với SÓI BIỂN không đới :D, chúc cụ khoẻ, đi nhiều, choạch nhiều cho anh em xem với nhá
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top