Chào các cụ. E là Giang. Dạo này sức khoẻ ko tốt nên ko có thời gian lập thớt chém gió với cccm. Ngày hnay e xin phép đc chia sẻ về câu chuyện thật của chính e
Cách đây 4 năm, e là sv năm cuối, yêu 1 người hơn e 4 tuổi, nhưng tiếc là người đàn ông đó chưa TRƯỞNG THÀNH. A ta đang loay hoay với sự nghiệp và ko muốn bị ràng buộc, bởi a chỉ có tham vọng công danh. Còn e, ko cần gì khác ngoài 1 tình yêu bền vững, e nói e sẽ đi cùng a ta trên đoạn đường gian nan ấy. Thế nhưng, a ấy từ chối. A ta thà chọn cách đi 1 mình chứ ko đi cùng e rồi buông tay e. E cắt đứt liên lạc từ đó.
Cách đây 3 hôm, vô tình gặp lại a ta. già hơn, ít nói hơn, giàu hơn. A ấy ngồi nói với e về cuộc sống của mình, sự nghiệp được bảo bọc vững chắc . NHƯNG, tình yêu thì xa rất xa, "a ko tìm được người nào tốt như e". Và "e chưa lập gia đình, cho a cơ hội được tán lại e nhé".
Sau ngày hôm đó, e suy nghĩ nhiều, 1 người đã từng từ chối tình yêu chân chính của e, chọn cách bước đi đơn độc trên con đường chông gai ấy, chứng tỏ e ko đủ tin tưởng và quan trọng. Vậy hà cớ gì khi a thành công, lại quay về với e như thời điểm bắt đầu. E phải làm gì với lời đề nghị đó?
Nghĩ cũng thật buồn cười, lúc có tình yêu thì không có sự nghiệp, lúc trưởng thành thì tình yêu đã tan vỡ. Cuộc đời cứ ép chúng ta phải đưa ra quyết định khó khăn như thế nhưng chẳng bao giờ có 'giá như'. Tất cả chỉ còn là nuối tiếc...
Cccm đã ai từng đứng trước sự lựa chọn giữa tình yêu và sự nghiệp chưa? Và đã bnhieu người từng đánh mất người con gái yêu thương mình nhất trước khi trưởng thành?