Của Đức thì vẫn nổi tếng mà cụ, chất lượng tốt, các dải đều, duy trì phẩm chất ổn định dài, sạch và "open"...
Nhưng chính cái "sạch" đó, và sự sắc sảo lạnh lùng của bóng Đức hình như chỉ phù hợp với tai người Đức và những người ưa sự chính xác cao. Chứ em thấy nhiều ý kiến cho rằng vì sạch quá, chính xác tách bạch một cách lạnh lùng quá (không nịnh, không ấm áp) thì có vẻ ít nhạc tính ("nhạc tính" ở đây là hiểu theo nghĩa "người nghe thích nghe"
).
Bóng Anh, Mỹ, Đông Âu nữa, mỗi thằng một vẻ. Chỉ thằng Hà Lan là trung hoà được ưu điểm của các loại, và giảm thiểu được nhược điểm của các loại, và cũng thấy được nhiều đánh giá tốt, cân bằng giữa chất lượng và chất âm.
Còn tất nhiên tuỳ tai, em cũng gặp một số người đặc biệt thích bóng Đông Âu như Tungsram hay Tesla...
Đấy là cái chung, chứ em nghĩ là cụ phải thử mới xác định được loại phù hợp.
Thực ra không có bóng dở, mà chỉ là mỗi loại hay một kiểu, vấn đề là mình thích "kiểu hay" nào.
Hay nhất là kiếm vài loại có "tiếng tăm là chất âm khác nhau", rồi vừa thử vừa ngẫm. Cũng chả bỏ đi đâu cả, chơi cả đời mà cụ.