[Funland] Đại học có còn là con đường nên đi?

escapes

Xe buýt
Biển số
OF-156245
Ngày cấp bằng
10/9/12
Số km
598
Động cơ
357,930 Mã lực
Mấy ông nho nhe, khoa bảng... hết gạo chỉ có nước chạy rông, làm cái anh thợ giỏi, có tay nghề, có khi lại được trọng dụng, năm đưa vợ con đi nghỉ mát 2 bận có khi lại ổn :)
 

duypq

Xe tăng
Biển số
OF-80393
Ngày cấp bằng
16/12/10
Số km
1,846
Động cơ
432,310 Mã lực
Học gì, làm gì cũng quan trọng là bản thân HỌC được gì thôi ạ.

Đại học, bằng cấp, chứng chỉ, abcxyz, những thứ vậy nó cho ta CƠ HỘI thôi ạ. Là CƠ HỘI nên có khi dùng tới và có ích, có khi cả đời bỏ xó.

Nhưng nhìn chung ta có nhiều CƠ HỘI thì tốt hơn ạ :), àh mà việc đỗ đại học rồi bỏ đại học của các Vĩ nhân như Steve hay Bill nó khác với việc không đủ khả năng để đỗ các cụ nhé.
 

boyben2011

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-311651
Ngày cấp bằng
14/3/14
Số km
925
Động cơ
304,129 Mã lực
Nơi ở
Běijiāng
Theo em thì người nào học xong ĐH,CĐ mà quay lại nói câu: thật sai lầm khi mất thời gian học thì kẻ đó chẳng ra gì ạ
Có bác chẳng ra gì thì có, đó là bác có cái công việc ổn định, đc 1 công việc như ý, bác xin đc chứ nhiều bạn SV học xong lấy cái bằng ĐH trường top hẳn hoi ko xin đc việc xem nó ntn, họ mới bắt đầu nghĩ lại khi mới bước chân vào ĐH rằng mình đã bỏ phí nhiều thời gian quá khi học tại đây.Nhiều bạn ra trg cử nhân hẳn hoi đó nhưng phải giấu nhẹm đi để làm công nhân kia kìa vì công nhân nếu bác nộp bằng ĐH họ ko nhận họ chỉ nhận bằng TN THPT thôi.Lúc đó mới thấy lầm lũi vs những giá trị mà mình đã cố gằng dành giật nó bằng đc.Tủi lắm bác ợ! Ko màu hồng tri thức như mình đã từng học trên giảng đg ĐH đâu
 

escapes

Xe buýt
Biển số
OF-156245
Ngày cấp bằng
10/9/12
Số km
598
Động cơ
357,930 Mã lực
Học gì, làm gì cũng quan trọng là bản thân HỌC được gì thôi ạ.

Đại học, bằng cấp, chứng chỉ, abcxyz, những thứ vậy nó cho ta CƠ HỘI thôi ạ. Là CƠ HỘI nên có khi dùng tới và có ích, có khi cả đời bỏ xó.

Nhưng nhìn chung ta có nhiều CƠ HỘI thì tốt hơn ạ :), àh mà việc đỗ đại học rồi bỏ đại học của các Vĩ nhân như Steve hay Bill nó khác với việc không đủ khả năng để đỗ các cụ nhé.
Steve hay Bill sang ta thì muôn đời không có cơ hội cụ nhỉ :) sơ yếu lý lịch, phường xác nhận, bằng đại học chính quy...thôi dừng ở đây thôi là 2 ông này đã không qualified rồi... nói chung, 2 ông này mà qua bên này thì cả đời phấn đấu còn lâu mới lên được phó phòng.
 

boyben2011

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-311651
Ngày cấp bằng
14/3/14
Số km
925
Động cơ
304,129 Mã lực
Nơi ở
Běijiāng
Học gì, làm gì cũng quan trọng là bản thân HỌC được gì thôi ạ.

Đại học, bằng cấp, chứng chỉ, abcxyz, những thứ vậy nó cho ta CƠ HỘI thôi ạ. Là CƠ HỘI nên có khi dùng tới và có ích, có khi cả đời bỏ xó.

Nhưng nhìn chung ta có nhiều CƠ HỘI thì tốt hơn ạ :), àh mà việc đỗ đại học rồi bỏ đại học của các Vĩ nhân như Steve hay Bill nó khác với việc không đủ khả năng để đỗ các cụ nhé.
Cụ này chuẩn này, cái CƠ HỘI theo kiểu thi CÔNG CHỨC đó 1000 người/ 3 chỉ tiêu :D 3 chỉ tiêu này người ta đã định danh đc rồi bác nhỉ vậy thi 997 người còn lại chấm mút kiểu gì đây cái bằng ĐH chả bỏ xó còn gì, việc thì ít người thì đông nhúc nhúc, dân tỉnh lẻ như e lúc nào cũng HN nhao nhao ra đó xong ở rồi mới biết lương cả tháng mua gạo ăn còn chả đủ =)) huống chi giàu sang, phú quý, văn minh thủ đô
 

ctfore

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-190481
Ngày cấp bằng
19/4/13
Số km
729
Động cơ
335,780 Mã lực
Có bác chẳng ra gì thì có, đó là bác có cái công việc ổn định, đc 1 công việc như ý, bác xin đc chứ nhiều bạn SV học xong lấy cái bằng ĐH trường top hẳn hoi ko xin đc việc xem nó ntn, họ mới bắt đầu nghĩ lại khi mới bước chân vào ĐH rằng mình đã bỏ phí nhiều thời gian quá khi học tại đây.Nhiều bạn ra trg cử nhân hẳn hoi đó nhưng phải giấu nhẹm đi để làm công nhân kia kìa vì công nhân nếu bác nộp bằng ĐH họ ko nhận họ chỉ nhận bằng TN THPT thôi.Lúc đó mới thấy lầm lũi vs những giá trị mà mình đã cố gằng dành giật nó bằng đc.Tủi lắm bác ợ! Ko màu hồng tri thức như mình đã từng học trên giảng đg ĐH đâu
Có khi nó còn là do người học nữa ạ. Em không tin với 1 thằng tn kỹ sư bằng khá giỏi mà lại thất nghiệp mãi đâu ạ.
 

pr.

Xe buýt
Biển số
OF-90152
Ngày cấp bằng
29/3/11
Số km
708
Động cơ
410,380 Mã lực
Website
www.anphabe.com
Hèn gì đh đông thế!
Em cũng ham hố , cố hết 2 cái bằng thì thấy mình quá ngu (chắc là khôn ra rồi mới thấy mình ngu) . :)
Thực ra cái bằng 2 thì sau 1 năm đã thấy ngu lắm rồi.
Nhưng cố cho xong kẻo phí tiền (đâm ra lại tốn gấp đôi, ngu chửa) .
Rồi em kiếm tiền không dính gì tới cái sự học.
Hô hô, thừa! :))
ko học chắc gì cụ biết mình ngu
 

duypq

Xe tăng
Biển số
OF-80393
Ngày cấp bằng
16/12/10
Số km
1,846
Động cơ
432,310 Mã lực
Cụ Boyben em thấy thực tế những hơi tiêu cực ạ.

Em cũng tỉnh lẻ, học trường top như dẫn chứng của cụ đây, thậm chí em còn học nghành mình k thích, ra trường lại làm nghành khác, coi như học mới.

Em làm cho tư bản. Vấn đứng vững và đứng ổn cụ ạ. Khó nhưng k phải là không thể, mà e thấy giờ bọn trẻ năng động lắm, đi học mà đầu óc nhanh nhậy đã kiếm $ rất giỏi rồi, k phải cứ bài toàn muôn thuở con ông cháu cha đâu.

P/s: XH mình như **** nhưng sống trong bần hàn cũng phải mơ về 1 ngày mai tươi sáng chứ ợ :D
 

nguyenhuy2210

Xe điện
Biển số
OF-175299
Ngày cấp bằng
5/1/13
Số km
2,455
Động cơ
-339,806 Mã lực
Đây cụ!
"...Tuy có nhiều người thành công trên đường đời mà học hành chẳng đến đâu. Nhưng điều đó cũng không có nghĩa là không cần học hành mà vẫn thành công. Kiến thức đạt được do việc học hành, là vũ khí trong tay của mình. Ta có thể lập nên sự nghiệp từ hai bàn tay trắng, nhưng không thể thiếu sự hiểu biết. Nên nhớ kỹ điều này!..."
Trích dẫn Thư của Thủ tướng Đài Loàn gửi con!
http://www.gocnhinalan.com/cac-hoat-dong-khac/thu-cua-thu-tuong-goi-cho-con.html
 

montana

Xe hơi
Biển số
OF-206414
Ngày cấp bằng
16/8/13
Số km
150
Động cơ
319,780 Mã lực
Dạo này chủ đề so sánh giữa một công nhân và một cử nhân thất nghiệp đang hot theo mùa thi các cụ ạ.
Theo cá nhân em thì cứ học đại học thật tốt rồi tương lai sẽ đưa đẩy đến đâu do bản thân còn ko học thì đời nó xô rất dễ ngã chết.

Theo các cụ thì thế nào?
Em hy vọng là chủ đề này hót hót để em tham khảo các cụ để còn răn con.
Cụ chủ đọc cái này nhá
Những triết lý "để đời" từ một vụ cướp ngân hàng:

- Trong vụ cướp nhà băng được cho là ở Quảng Châu - Trung Quốc, một tên cướp hét lên: "Tất cả đứng im, nên nhớ tiền thuộc về Nhà nước, còn mạng sống thuộc về các người". Mọi người trong ngân hàng nghe xong liền im lặng nằm xuống.

Điều này được gọi là: "Cách thức khai tâm - Thay đổi những suy nghĩ theo lối mòn".

- Có cô nhân viên nằm trên bàn trong tư thế khêu gợi, một tên cướp hét lên: "Làm ơn cư xử văn minh, chúng tôi là cướp chứ không phải những kẻ hiếp dâm!"

Điều này được gọi là "Hành xử chuyên nghiệp - Chỉ tập trung vào công việc mà bạn được huấn luyện!"

- Khi tên cướp quay lại, một tên cướp trẻ hơn (có bằng MBA) nói với tên cướp già hơn (kẻ mới tốt nghiệp hết phổ thông): "Đại ca, có phải đếm xem chúng ta cướp được bao nhiêu?". Tên cướp già gằn giọng: "Mày ngu lắm, bao nhiêu tiền, đếm thế nào được? Đợi đi, tối nay TV sẽ nói chúng ta cướp được bao nhiêu!"

Điều này được gọi là: "Kinh nghiệm - Ngày nay thì kinh nghiệm quan trọng hơn bằng cấp, sách vở"

- Sau khi băng cướp rời khỏi, giám đốc chi nhánh định gọi báo cảnh sát. Kế toán trưởng vội vã chạy đến, thì thầm vào tai ngài: "Đợi đã, hay để 5 triệu chúng ta biển thủ vào trong số bị băng cướp lấy mất!"

Điều này được gọi là: "Bơi theo dòng nước - Chuyển đổi những tình huống bất lợi trở thành thuận lợi"

- Người giám đốc tự nhủ: "Vậy thật tuyệt nếu cứ mỗi tháng lại có một vụ cướp!"

Điều này được gọi là: "Hãy loại bỏ những điều khó chịu - Hạnh phúc là điều quan trọng nhất"

- Ngày hôm sau, TV đưa tin 100 triệu đã bị cướp khỏi nhà băng. Những tên cướp đếm đi đếm lại thì chỉ có 20 triệu. Chúng rất giận dữ: "Chúng ta mạo hiểm mạng sống của mình chỉ để lấy 20 triệu, bọn chó đó chỉ ngồi chơi mà cướp được 80 triệu. Đúng là học hành, có bằng cấp thì chúng nó được ngồi cái ghế đấy, cướp tiền siêu đẳng hơn chúng ta!"

Điều này giải thích tại sao: "Kiến thức thì giá trị như... vàng"

Kết luận: Trong cuộc sống luôn có những điều chúng ta có thể nhanh chóng nhìn ra, có những điều không như chúng ta thấy từ bên ngoài, và chân lý chỉ mang tính tương đối.

Quan trọng nhất là thái độ đối với cuộc sống này, hay cách nhìn chúng ta lựa chọn để mang lại vui vẻ, hạnh phúc cho bản thân, cho những người thân xung quanh mình.
 

s0s82

Xe tải
Biển số
OF-154807
Ngày cấp bằng
30/8/12
Số km
391
Động cơ
356,828 Mã lực
Đại học hay cái gì cũng được miễn là cụ muốn tiến tới đích ạ. Mọi con đường đến dẫn đến thành Rome. Quan trọng là ở cụ. Cụ có học đại học nhưng cụ không chú tâm thì cũng vứt. Cụ có học cao đẳng, học nghề hay là tự học nhưng cụ chú tâm thì cụ vẫn thành công ạ.
 
Chỉnh sửa cuối:

longmama

Xe container
Biển số
OF-132333
Ngày cấp bằng
25/2/12
Số km
5,612
Động cơ
128,815 Mã lực
Nơi ở
Ba Đình, Hà Nội
Dạo này chủ đề so sánh giữa một công nhân và một cử nhân thất nghiệp đang hot theo mùa thi các cụ ạ.
Theo cá nhân em thì cứ học đại học thật tốt rồi tương lai sẽ đưa đẩy đến đâu do bản thân còn ko học thì đời nó xô rất dễ ngã chết.

Theo các cụ thì thế nào?
Em hy vọng là chủ đề này hót hót để em tham khảo các cụ để còn răn con.
Ôi cái sự học ở Việt nam! F1 nhà E cũng học ở một trường danh tiếng ở Thủ Đô Văn Hiến, mặc dù cũng học sinh khá, giỏi như ai nhưng kiến thức thật sự thì.... Nói thật nếu như cứ thực hiện chính sách "Ngu dân" như này thì còn lâu, rất lâu nữa những cử nhân, kỹ sư, bác sỹ... mới là những người thật sự có trình độ và được trọng dụng và kiếm đủ tiền nuôi thân và gia đình bằng chính trình độ của họ cái mà họ được học, được đào tạo.
Nhân đây E xin copy một truyện ngắn của Phạm Lưu Vũ các cụ đọc chơi
Luận về… cái sự học

(Trích Luận ngữ tân thư)




Đã gọi là thầy (sư) thì không phân biệt cao thấp, cứ hơn một tí tẹo là có thể làm thầy (nhất tự vi sư, bán tự vi sư). Chung quy chia làm hai hạng. Hạng tiên sư và hạng tục sư.

Hạng tiên sư vì người mà dạy cách làm người. Hạng tục sư vì tiền mà dạy cách làm tiền. Hạng tiên sư “lôi“ kiến thức (vốn có sẵn) trong bụng học trò ra. Hạng tục sư “nhét“ kiến thức từ ngoài vào. Tin theo tiên sư thì con người là tiểu vũ trụ. Tin theo tục sư thì con người là cái thùng chứa sách.

Hạng tiên sư chỉ cho học trò thấy cái chỗ thiếu của mình. Hạng tục sư chỉ cho học trò thấy cái chỗ giỏi của mình. Thấy thiếu thì lo lắng, muốn được bổ sung, vì thế kiến thức tăng tiến. Thấy giỏi thì hung hăng, muốn được thi thố, vì thế kiến thức dừng lại. Hạng tiên sư nương theo con người mà hành đạo. Hạng tục sư nương theo chính trị mà hành nghề.

Nước có đạo lý thì tiên sư nhiều hơn tục sư. Nước vô đạo lý thì tục sư nhan nhản, có khi bói không ra một mống tiên sư nào. Chính trị đứng đắn chú trọng đến tiên sư. Chính trị lưu manh chú trọng đến tục sư. Bởi thiên hạ ai cũng quan tâm đến việc làm người thì chính trị khó bịp, ngôi vua nguy như đèn ra trước gió, phải tử tế lắm mới mong giữ được. Thiên hạ ai cũng quan tâm đến việc làm tiền thì chính trị tha hồ bịp, ngôi vua chả cần tử tế vẫn có thể muối mặt mà cố đấm ăn xôi.

Giáo dục cốt làm thay đổi dân trí. Song không phải bao giờ cũng theo hướng nâng cao. Giáo dục vì dân nhằm vào cái chỗ sáng suốt của dân. Giáo dục lừa dân nhằm vào cái chỗ mê lú của dân. Huống chi cái việc học làm người kia lại vô cùng khó khăn. Bậc tiên sư dù cố đến mấy, rốt cuộc chỉ mang tiếng vẽ đường cho hươu chạy. Mấy ngàn năm càng vắng ngắt bóng người…

Vẫn “Lời tựa“ trong “Luận ngữ tân thư“. Sau đây lại xin trích một phần của bộ sách đó:


Khổng Phu Tử một hôm đang thư thái, bỗng buột mồm nói ra câu: “Hành tương tựu mộc tác nhân nan“ (Người ta thường sắp chui vào quan tài rồi, mới biết làm người là một việc khó). Các học trò nhao nhao thắc mắc. Ai cũng cho rằng Ngài nói vậy là hơi bi quan. Làm người mà khó đến như thế, thì chẳng lẽ cuộc đời này toàn… khỉ hết hay sao? Rằng cứ theo cái thuyết chữ “Nhân“ của Ngài, thì miễn sao sống cho tử tế, có hiếu với bố mẹ, ông bà, không ăn cắp ăn trộm, không lừa đảo hay hại ngấm hại ngầm ai… là thành người được rồi. Chứ có gì ghê gớm mà Ngài phải kêu khó.

Khổng Tử bèn thuyết liền một hồi:

-Các ngươi chỉ biết một mà chưa biết hai. Làm người trước tiên cần phải biết phân biệt. Mà phân biệt đâu phải là một kiến thức đơn giản. Không biết phân biệt sẽ không bao giờ cho ra cái hồn người. Kẻ không biết phân biệt có ba việc mù mờ (nguyên văn: tam sự bất tri) như sau: Thứ nhất, ăn không biết thế nào là ngon, uống chẳng biết thế nào là dở… như thế gọi là: “thực bất tri kì vị“. Thứ hai, nói không biết nên nói với ai, nghe chẳng biết nên nghe ai nói… như thế gọi là: “xử bất tri kì nhân“. Thứ ba, đi không biết nên đi theo đường nào. Ngồi chẳng biết nên ngồi chỗ nào cho đúng… như thế gọi là: “hành bất tri kì đạo“.

Huống chi các ngươi chỉ biết nghe theo một chiều, hiểu theo một chiều, tin theo một chiều… duy nhất. Trên đời này không cái ngu nào sánh bằng ngu đó. Không cái lười nào sánh bằng lười đó… Vừa ngu, vừa lười đến tận cùng như thế, thì làm sao có thể tự hiểu được mình. Kẻ không hiểu được mình thì đứng không biết mình đang đứng chỗ nào, đi chẳng biết mình sẽ đến đâu… Thế rồi tự cao tự đại, thế rồi vỗ ngực xưng danh… tự cho là mình khôn nhất thiên hạ. Lời nói hay chẳng bao giờ lọt vào tai nữa, cứ một mực tin theo những hạng đểu giả. Kiến thức như thế thì dẫu cao mấy, thực chất cũng chẳng khác gì kiến thức của một anh hoạn lợn. Không những tự gây họa cho mình, mà còn gây họa cho người khác. Có khi gây họa cho cả thiên hạ chưa biết chừng.

Các học trò nghe đến đó thì sợ toát mồ hôi. Bèn hỏi:

-Thế nào là tự gây họa cho mình?

Khổng Tử bảo:

-Người ta vạch ra cái chỗ dở của mình để mong mình sửa, thì lại tưởng là người ta chửi. Người ta nịnh cái chỗ đểu của mình để hòng kiếm chác, thì lại tưởng là người ta khen… Rốt cuộc người đáng lẽ là bạn, thì lại nghĩ là thù. Kẻ đáng lẽ là thù, thì lại cho là bạn… Lẫn lộn, u tối đến như thế mà không gặp họa thì xưa nay chưa ai từng nghe nói đến bao giờ.

Các học trò nghe thấy thế thì càng sợ hơn nữa. Lại hỏi tiếp:

-Thế nào là gây họa cho thiên hạ?

Khổng Tử bảo:

-Hạng người ấy mà làm tướng thì mất toi thành. Làm quan phủ, quan huyện nào thì dân trong phủ, huyện ấy điêu đứng. Làm vua thì cả nước khốn nạn, thậm chí còn mất nước vào tay ngoại bang. Làm thầy thì ngu đến cả trăm đời sau… Thế gọi là gây họa cho thiên hạ.

Các học trò hỏi tiếp:

-Vậy cứ theo ý Phu Tử thì bao giờ chúng tôi mới có thể học thành người?

Khổng tử trả lời:

-“Ta có thể dạy các ngươi hiểu thấu được lẽ đời (nhi bất hoặc – hết ngờ vực). Song không thể dạy các ngươi hiểu thấu được lòng trời (tri thiên mệnh – biết mạng trời).

Ta có thể dạy các ngươi hiểu thấu được lòng trời. Song không thể dạy các ngươi hiểu thấu được lòng người (nhi nhĩ thuận – nghe thuận tai).

Ta có thể dạy các ngươi hiểu thấu được lòng người. Song không thể dạy các ngươi hiểu thấu được lòng mình (tòng tâm kì dục, bất du củ – tùy lòng muốn mà vẫn không thay đổi quy củ).

Ta có thể dạy các ngươi hiểu thấu được lòng mình. Song không thể dạy các ngươi khiến được lòng mình (lạc dĩ vong ưu – vui (theo đạo lý) mà quên hết buồn phiền).

Ta có thể dạy các ngươi khiến được lòng mình. Song không thể dạy các ngươi (thấu suốt đạo lý) đến nỗi quên đi cả sự tồn tại của mình (bất tri lão chi tương chí – không hề biết tuổi già của mình sắp đến)…

Xem thế thì biết, cái sự học làm người kia là… không biết đến bao giờ“.

Các học trò nghe như vịt nghe sấm. Bèn đề nghị:

-Phu Tử có thể giảng kĩ hơn một chút được không? Vẫn biết học làm người là một việc khó khăn, lâu dài. Song cớ sao lại rắc rối như thế?

Khổng Tử bảo:

-Đó là những thang bậc từ thấp đến cao của cái sự học (hạ học nhi thượng đạt). Cũng là những điểm “chết“ (nguyên văn: tắc tử) của kiến thức. Vượt qua được những mốc ấy là một việc khó khăn nhất trong cái sự học của muôn đời. Dừng lại ở bất cứ mốc nào cũng lập tức biến thành người ngu.

Các học trò lại hỏi:

-Thế nào là biến thành người ngu?

Khổng Tử bảo:

-Kẻ ngu nhất trên đời là kẻ tự bằng lòng với kiến thức của mình. Dẫu đã thấu hết lẽ đời thì cũng không bao giờ hiểu được lòng trời. Dẫu đã thấu được lòng trời thì cũng không bao giờ hiểu được lòng người. Dẫu đã thấu được lòng người thì cũng không bao giờ hiểu được lòng mình… Từ khi làm thầy, ta kị nhất loại học trò học đến đâu giỏi đến đó. Học kiểu ấy nguy như trứng để đầu gậy. Bởi kiến thức có thể dừng lại bất cứ lúc nào. Kiến thức đã dừng lại, thì hậu quả tai hại sẽ không biết đâu mà lường được. Có khi còn biến thành một kẻ lưu manh trí thức lúc nào không hay.

Nói đến đó, Khổng Tử bỗng buột mồm thốt ra một câu than thở:

-Ôi! Kẻ học giả lúc nào cũng có sẵn sàng một cơ hội lớn để trở thành một tên… thậm ngu ngốc, thậm lưu manh.

Các học trò nghe vậy thì không ai bảo ai, tất cả đều nhất tề thở dài đánh sượt một cái. Lại hỏi tiếp:

-Phu Tử nói thế thì chúng tôi cũng đành cố gắng học được đến đâu hay đến đó, học mãi không dám dừng lại. Chứ còn biết làm thế nào. Không hiểu những đời sau này không có Phu Tử, thì rồi có ăn thua gì không? Hay là chỉ sinh ra rặt những hạng bịp bợm, kiến thức đã như anh hoạn lợn, mà đểu giả, bất lương thì không ai sánh bằng. Nhưng chẳng hay Phu Tử có thể lấy ví dụ về cái việc học làm người là rất khó ấy, cho chúng tôi nghe được không?

Khổng Tử bèn ví dụ bằng mấy câu chuyện sau đây:

Câu chuyện thứ nhất:

Ta (Khổng Tử) từng có một học trò xưng là Tử Hư. Y là một người rất say mê cây cối. Cây càng cổ thụ, y càng mê mẩn. Không ngày nào là y không tìm đến một nơi có cây cao bóng cả, có tán rộng như những chiếc dù vĩ đại, che rợp cả một vùng, cành lá xanh tốt sum xuê để ngắm nghía, xuýt xoa… Ngắm mãi không biết chán, xuýt xoa mãi không mỏi mồm. Lại tưởng tượng mỗi tán cây như một nước, mỗi nhánh, cành như một phủ, huyện, mỗi lá cây như một kiếp người… còn thân cây như một vị hoàng đế. Sự hâm mộ kể cũng đến thế là cùng.

Một hôm, y chợt phát hiện thấy từ một thân cây to lớn mà xưa nay y vẫn hâm mộ, vẫn ngắm nghía ấy bỗng nhú ra những mẩu gì tròn tròn, xam xám, mềm mại như lông thú. Những mẩu ấy cứ mỗi ngày lại thò dần ra. Vài hôm sau thì rõ là những cái đuôi chồn. Những cái đuôi chồn vắt vẻo, ngoe nguẩy ở thân cây nom đến kinh. Cây không mọc cành, đơm lá… mà lại mọc ra những cái đuôi chồn? Đó là điều mà y không thể chấp nhận, không thể tin được.

Y quyết tâm giữ gìn sự hâm mộ, còn hơn giữ gìn con ngươi của mắt mình. Nhưng những cái đuôi chồn thì cứ sờ sờ ra đấy, làm y không chịu nổi. Y bèn thắc mắc với ta. Ta bảo: “Ngươi đã có thể tin được rằng mỗi thân cây như một vị vua, thì tại sao lại không tin được rằng từ đó có thể mọc ra những cái đuôi chồn? Chớ vì sự hâm mộ mà sinh ra lú lẫn. Kiến thức của ngươi một khi đã cố chấp như thế thì khó có thể làm người được“.

Câu chuyện thứ hai:

Ông Mỗ làm quan tể ở ấp Trâu là một người có tiếng ngay thẳng, thanh liêm, rất ghét thói nịnh bợ. Vì thế pháp luật được thi hành. Dân ấp Trâu vui vẻ làm ăn, không tranh giành, đểu cáng với nhau. Trẻ con biết kính trọng người lớn, người lớn thương yêu, đùm bọc trẻ con. Ban ngày ra đường không ai nhặt của rơi. Tối về nhà không phải khóa cổng. Con trai, con gái đi riêng hai bên đường, không bậy bạ, sàm sỡ với nhau… Tất cả nhờ ở cái đức của ông quan Mỗ ấy mà có được như thế.

Tưởng làm người mà được như ông Mỗ thì ai còn nghi ngờ gì nữa. Tất nhiên xung quanh ông cũng không thiếu những kẻ xấu, những kẻ cơ hội, bất lương. Chúng tìm mọi cách để nịnh nọt, lung lạc cái đức của ông hòng kiếm chác này nọ. Song ông Mỗ không những không hề lay chuyển, mà còn thẳng tay trừng trị, khiến chúng không dám ho hoe gì nữa. Ấp Trâu ngày càng thịnh vượng.

Thế mà cũng chẳng được bao lâu. Có ai ngờ một người như ông Mỗ cũng đến lúc thay đổi. Ông bắt đầu thích những lời tâng bốc, ca ngợi. Ông bằng lòng và kiêu ngạo với những gì mình đạt được. Ông nhắm mắt, bịt tai trước những lời nói thẳng, những kẻ can gián. Thậm chí còn sai người bắt bớ, bỏ tù họ. Dần dần, ông biến hẳn thành một ông quan bịp bợm, lèo lái, vừa thích nịnh, vừa ăn của đút như ranh. Đám tay chân cũng nhanh chóng a dua theo. Chúng tha hồ nhân danh pháp luật để ăn cắp trắng trợn mọi thứ của dân, không cho dân được kêu ca, oán thán gì…

Ấp Trâu trở thành một nơi tăm tối nhất thiên hạ, chính trị đểu giả, lưu manh không nơi nào sánh bằng. Dân chúng bị cưỡi lên đầu lên cổ đã đành, lại còn không dám hó hé, suốt ngày phải ca ngợi, mở mồm ra là phải nói lời biết ơn cái lũ đầu trâu mặt ngựa, cầm đầu là ông quan Mỗ ấy(!). Biết ơn lũ kẻ cướp là một việc xưa nay chưa từng có. Chắc chỉ diễn ra ở nơi có cái thứ chính trị đã biến thành lưu manh như kiểu ấp Trâu mà thôi.

Tại sao ông Mỗ lại thay đổi nhanh chóng, lại trở thành một kẻ thối nát ghê tởm như vậy? Trong khi ông từng có tiếng là một người ngay thẳng, ghét cay ghét đắng bọn nịnh hót kia mà. Ai đã bỏ bùa mê thuốc lú cho ông?

Nguyên nhân té ra rất đơn giản. Tất cả chỉ tại lũ chó nhà ông. Trong nhà ông Mỗ nuôi một đàn chó, gầy, béo, đốm, khoanh, vàng, vện… đủ cả. Hàng ngày đi làm về, chúng tranh nhau vẫy đuôi mừng ông rối rít. Con thì liếm chân, liếm tay, con thì ngửi quần áo, con thì cố tru lên những tiếng sủa ra vẻ hớn hở, vui mừng… Chúng thi nhau nịnh ông bằng đủ các động tác, cử chỉ làm ông vô cùng hả hê.

Ông Mỗ từ chỗ thích cái sự nịnh nọt ấy của lũ chó, dần dần đâm ra thích được cả người nịnh. Nhất là những kẻ có cái lối nịnh cũng na ná như lũ chó kia thì ông lại càng thích. Mà những kẻ đó nào có thiếu gì. Tài bắt chước chó của họ thì không chê vào đâu được. Họ không những nịnh bằng giọng lưỡi, động tác, bằng sự liếm láp y hệt loài chó… mà còn nịnh bằng cả văn chương, nhạc, họa… Thậm chí sẵn sàng bóp méo cả sử sách để làm hài lòng ông…

Thế mới biết làm người quả là một việc khó khăn. Duy trì sự tử tế quả là một công phu nan giải. Có khi bị hỏng, bị dang dở giữa chừng chỉ vì lũ chó nuôi trong nhà. Vì thế, kẻ đã quyết chí làm người thì phải cảnh giác với từ con chó trở đi.

Những điều trên đây rút ra từ ghi chép của Nhan Hồi -một học trò yêu của Khổng Tử. Khổng Tử có lần đã nói: “Này Hồi! ta sở dĩ thích ngươi, chính bởi ngươi là một học trò học đến đâu thấy thiếu đến đó. Vì thế kiến thức không bao giờ dừng lại, cái ngu, cái xấu không có cơ hội đến gần được với ngươi…“. (nguyên văn: tri nhi bất hạn, ngu xú bất cận).


2/2006

Phạm Lưu Vũ
 
Chỉnh sửa cuối:

TrungPhong.

Xe điện
Biển số
OF-181112
Ngày cấp bằng
20/2/13
Số km
2,114
Động cơ
351,849 Mã lực
Tuổi
43
Nơi ở
Khánh Nhac-Yên Khánh- Ninh Bình.
Đếu mệ mấy ông ít học, có tý tiền là lên giọng ra vẻ ta đây, các ông thử đi hỏi những nhân viên trụ cột ở các ngân hàng xem là có ai không học đại học,các ông đi hỏi nhân viên lập trình, quản trị mạng của những cty lớn xem có bao nhiêu người không học đh,các ông đừng nghĩ những người đấy không có tiền nhé, nếu có 10 người học đh với 10 người không học đh thì chắc chắn tỉ lệ thành đạt đối với người học đh cao hơn rất nhiều,ví như các ông không học đh thì các ông có thiết kế được một toà cao ốc không,có tính toán để thiết kế được một cây cầu không.... Thậm chí tôi còn thấy mấy ông cổ suý việc học ít viết còn sai chính tả be bét. Nản!
 

Matizcoi

Xe ba gác
Biển số
OF-30934
Ngày cấp bằng
10/3/09
Số km
22,684
Động cơ
-164,151 Mã lực
Học vẫn tốt hơn ko rồi, em dự cái các bác cần nói ở đây là vào đời ko nhất thiết phải làm thầy, nhể?
 

mayxanh_hp

Xe tăng
Biển số
OF-305082
Ngày cấp bằng
14/1/14
Số km
1,652
Động cơ
260,367 Mã lực
Em thì vẫn vote cho học ĐH. Chỉ trừ khi cháu nó không có khả năng học hoặc gd quá nghèo thì đi học nghề. Trường ĐH ngoài kiến thức sách vở còn cho ta cách tư duy cho cs sau này.
 

canpl

Xe buýt
Biển số
OF-115061
Ngày cấp bằng
1/10/11
Số km
671
Động cơ
392,837 Mã lực
Nhà cháu thấy vấn đề là nhận thức của Phụ huynh chứ ngày bé chỉ đc nhồi nhét là xem anh a, chị b học nên nó ăn vào suy nghĩ, bây giờ học nó đơn giản quan trọng định hướng cho con em mình ý thức rằng có học có hơn nhưng tùy theo khả năng thì theo học đại học hay theo học nghề, học để ra đời làm chứ không mang bằng cấp ra treo hay ngắm mà ăn, học ra làm, chưa học đc bây giờ thì vẫn có thể học tiếp quan trọng là nó giúp ích cho mình....
 

tudic9

Xe cút kít
{Kinh doanh chuyên nghiệp}
Biển số
OF-94716
Ngày cấp bằng
10/5/11
Số km
19,168
Động cơ
535,656 Mã lực
Nơi ở
Chợ VLXD Đại Mỗ, Nam Từ Liêm, Hà Nội
Website
www.2hs.vn
Em nghĩ không phải tất cả những người làm thợ đều thành công hơn những người học đại học
Chỉ những người thợ biết học tiếp (học về tay nghề chuyên môn, học cách kiếm tiền, học cách quản lý, ...) từ môi trường làm việc cuả họ thì mới thành công được
Chứ những người công nhân chỉ biết làm việc không thì cũng cố chỉ đủ sống thôi ạ
 

vietsonxp

Tháo bánh
Biển số
OF-53708
Ngày cấp bằng
27/12/09
Số km
1,940
Động cơ
465,930 Mã lực
Nơi ở
Thái Nguyên
Nhà cháu thấy bây giờ sv đại học ra trường rất lười và trình độ chuyên môn cực kém. Công thêm lại có tính tự cao tự đại.
 

me.muop

Xe tăng
Biển số
OF-157206
Ngày cấp bằng
18/9/12
Số km
1,189
Động cơ
359,310 Mã lực
Nơi ở
Trên giàn Mướp
Nhà e có ng làm tiến sỹ nhg học xong lại đi buôn hoa quả:))
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top