Em 7 năm ko đón Tết ở nhà rồi. Nhà em ở Hải Phòng, Tết thời tiết lạnh, ẩm, bên em tầm Tết là mùa hè, nắng nóng, nhiệt độ có ngày lên tới 44 độ. Về Tết chênh lệch nhiệt độ lớn, con em còn nhỏ sợ dễ ốm nên nhà em chỉ về Việt Nam vào cuối thu lúc thời tiết hai bên gần giống nhau. 2 năm nữa con em lớn hơn rồi cả nhà sẽ về đón Tết với bố mẹ em.
Hai năm đầu tiên em rất là nhớ nhà. Nhớ đi chợ Tết với bố mẹ, mua cành mùi già, hoa dơn, cả nhà dọn dẹp nhà cửa, trưng đào, quất, mua bánh kẹo tiếp khách, làm cơm cúng tổ tiên, sau Giao thừa đi chùa, về quê, đi chúc Tết hàng xóm, bạn bè, thầy cô, đồng nghiệp. Nhớ cái se lạnh mùa đông, nhớ không khí Tết ko lẫn đi đâu được. Nhớ bánh chưng, thịt gà luộc, xôi gấc, miến măng bố mẹ nấu.
Mấy năm sau đến giờ, em ko nhớ Tết nữa. Chỉ xem chuẩn bị Tết là ngày nào để gửi tiền về biếu bố mẹ. Xong xem 30 là ngày nào để dọn nhà và ngày hôm sau Mùng 1 ko quét nhà, ko đổ rác.
Bố mẹ em đến Tết nghĩ em xa nhà sẽ tủi thân nên năm nào cũng nhắc con gái đi mua bánh chưng, đồ ăn Việt Nam về đón Tết. Tết với em bây giờ chỉ là bố mẹ, đón Tết cũng chỉ là được về với bố mẹ.