[Funland] Cuộc đời có những lúc stress tột độ, các cụ làm gì?

kinum08

Xe tăng
{Kinh doanh chuyên nghiệp}
Biển số
OF-35495
Ngày cấp bằng
18/5/09
Số km
1,205
Động cơ
481,623 Mã lực
Ai cũng vậy , không ai thoát được những lúc stress cực độ và mỗi người có cách giải quyết khác nhau , một số ít người bị vùi cả đời trong nó...
Nguyên nhân thì nhiều lắm ( hoàn cảnh, mong cầu, nội tiết, thời tiết...) nhưng tựu chung khả năng quen dần và có điều khác tập chung sẽ dần là nguôi ngoai. E xin kể 1 vài lần stress lớn trong đời.
Lần stress lớn với e trong đời có lẽ vì thích 1 cô bé hồi cấp 3 ( cô bé ấy đội tuyển Sinh) , e đang đội tuyển Toán bỏ hẳn sang học Sinh để phấn đấu được vào đội tuyển Sinh thi quốc gia cùng cô ấy và cuối cùng e ko làm đc , dở dang cả 2 đội tuyển và được cô bé từ chối ko phải vì câu trả lời ko có tình cảm mà là đã có người khác. Hồi mới lớn lại những năm 199x tình cảm nó ngây thơ và chan chứa lắm :D. hôm hội trường là hôm cô bé đó từ chối là hôm mà e đạp con xe phượng hoàng nặng trịch đi vô định trên những con đường cũng vô định ko dự định trước, e cứ thế đi mãi lòng nặng trĩu và buồn hơn cả ánh đêm mưa phùn lúc đó ( giờ e vẫn nhớ cảm giác đó ). Đạp mãi đạp mãi khi mưa phùn dần làm ướt đẩm cả bộ quần áo sơ vin ko dây lưng ngày xưa, với đôi dép quai hậu bằng nhựa lệch 1 bên khi đặt trên bàn đạp xe , bộ quần áo ấy chuẩn bị rất kỹ rất tận tâm cho cuộc tỏ tình giờ đây nó nặng nề vì nước mưa như tâm trạng em vậy. Giờ nghĩ lại ko biết hồi đó sao mình dành tình cảm đến vậy, cả ngày và đêm học môn của crush. Bán những cuốn sách toán yêu thích của mình để mua những quyển sách sinh xa lạ, bỏ cuốn tạp chí Toán học tuổi trẻ đammê vào thứ 6 hàng tuần để có tiền thêm tài liệu sinh ra trong động cơ tình cảm. Quay lại câu chuyện 2 tiếng đạp xe đạp buồn nhất cuộc đời, thì may khi hồi đó e cũng biết đường về nhà lúc gần 12h đêm , khi đạp xe về thấy mẹ em đứng ở cổng chờ từ lúc nào , nhìn thấy e mẹ em vừa mắng nhưng toát lên vẻ lo lắng rất nhiều . Em cảm thụ được đó nhưng ko nói với mẹ lời nào mà phi ngay vào nhà tắm để thay quần áo , bé tí tuổi mà hồi ý vào nhà tắm là lúc e tự nhiên nước mắt chảy ra ko thể làm chủ, cứ nấc nấc từng nhịp chỉ biết cố gắng ko thành tiếng để không cho ai biết vì hồi đó nhà tắm gần như thông thiên , xung quanh chỉ che bằng nilon nên rất dễ nghe tiếng. Èo, viết đến đây cảm xúc lại dội về :D
E cứ thẫn thờ như vậy sau cả tháng bỏ cả ăn , không muốn đến trường...bố mẹ khuyên thế nào cũng im lặng, bố mẹ e cũng biết nguyên do tại sao. Bạn bè đến chơi , rủ rê đi chơi các kiểu cũng không , có lẽ hồi ấy nặng hơn stress nữa là trầm cảm :D nghĩ lại cũng sợ, bạn bè thầy cô nói kiểu gì cũng im lặng ko trả lời, cứ buồn thôi cũng không nghĩ đc gì :( kéo dài gần tháng thì e nhớ hôm đó buổi tối e đang ngồi bàn học chỉ để ngắm cái đèn và mấy con thiêu thân đang bay luẩn quẩn bên ánh sáng thì con chó nhà e nuôi gần chục năm nó nằm cạnh chân em, nhìn nhìn ngáp ngáp 2 cái rồi nhắm mắt, lúc đầu em tưởng nó ngủ bình thường, thói quen em đá đá trêu trên bộ lông của nó thì thấy nó vẫn nằm im, vài lần thì e vội lay nó thì nó đã ra đi từ lúc trước rồi. Gần 1 tháng ít nói thì e gào lên gọi bố mẹ ra, thì quả thật là nó đã ra đi, chú chó yêu quý nhất, con vật gần gũi nhất đã ra đi bên cạnh chân em. Lúc này thì thôi khỏi nói , khóc ào lên như đứa trẻ ko ngại gì nữa cả, mẹ e cũng mếu máo...
Ơ sau đó thế nào nỗi buồn vì crush thành nỗi buồn vì chú chó ở nhà :D gần như stress bị từ chối nó tan đi 90%, có lẽ cũng do thời gian nữa nên thần kinh cũng gần cân bằng mà mình ko biết , mang chú chó đi chôn xong ( bao nhà xin làm món nhưng nhà e ko cho mang đi chôn ) thì mất vài ngày buồn buồn rồi dần dần bắt đầu thấy niềm vui với ý thích lại bằng cái đầu băng bố e mua và bộ phim thiên long bát bộ 1994 , xem đến đâu thích đến đó . và cứ thế dần trở lại cân bằng, vẫn đến trường nhưng ko buồn nữa, gặp bạn gái kia cũng dần thành 1 thói quen quay đi. Và lúc đó hình như e đã vượt qua kiểu tình cảm quỵ lụy sến sẩm để rồi cùng với các bạn ở lớp nhận xét các bạn nữ các lớp rồi nghĩ ra đủ trò để trêu chọc, thấy phụ nữ giờ dễ hơn rất nhiều :D
Đó là lần đầu tiên stress trẻ thơ nặng nề đến vậy nhưng nghĩ lại cũng dễ thương và kỷ niệm , lẫn 1 chút trải nghiệm có lẽ ko bao giờ quay lại cảm xúc này, vì giờ đã thực tế chai sạm hơn nhiều rồi :D
Em còn 2 lần stress nặng nữa 1 lần là hoàn cảnh gia đình, 1 lần trong công việc .. có thời gian e kể lể cho vui với cccm, cũng lâu rồi e cũng ko mấy khi tán chuyện trên này
Người bar sàn, người lên núi, kẻ tìm thứ thay thế, kẻ sống trong cảm xúc ... nhưng tự chung stress rất có hại, phải thoát ra khỏi nó :)
 

matizvan2009

Xe ba gác
Biển số
OF-42690
Ngày cấp bằng
8/8/09
Số km
21,666
Động cơ
757,731 Mã lực
Giờ gặp lại em kia cụ có nghĩ 'may quá....' không
 

Honghen2008

Xe container
Biển số
OF-423435
Ngày cấp bằng
19/5/16
Số km
9,564
Động cơ
462,736 Mã lực
Em cũng bị vài lần, hỏi qua được không thì qua được, nhưng hỏi làm thế nào qua thì chịu🤦🏻‍♂️
 

DaDieuchienxu

Xe container
Biển số
OF-436459
Ngày cấp bằng
12/7/16
Số km
7,373
Động cơ
344,844 Mã lực
Ôm chầm vợ....vật xuống rồi....giật cái ví của nó lấy vài tờ tiền mệnh giá kha khá. Hú chiến hữu ra quán làm vài ve....Cuộc đời bỗng toàn màu hống! :-bd
Thấy mấy lão Kyson1 ,xukthal ,Trần Đoành ,Manhpd ,dongnat123 ....toàn làm thế.>:)
 

dongnat123

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-477830
Ngày cấp bằng
19/12/16
Số km
8,493
Động cơ
272,225 Mã lực

NNS

Xe ngựa
Biển số
OF-4688
Ngày cấp bằng
12/5/07
Số km
29,052
Động cơ
519,859 Mã lực
hồi chưa lấy vợ thì mỗi khi chán nản, thất bại thì em lại mở ảnh cô nguời yêu ra rồi tự nhắc nhở bản thân "cố gắng lên ko lại phải ..... cưới con này"
hồi có vợ rồi thì em mở ảnh con ngan già ra tồi tự nhủ "từ khi lấy con này thì trên đời éo còn gì đáng sợ với mình nữa"
=))
 
Chỉnh sửa cuối:

phuongmit

Xe ba gác
Biển số
OF-134398
Ngày cấp bằng
14/3/12
Số km
20,042
Động cơ
2,445,646 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
hồi chưa lấy vợ thì mỗi khi chán nản, thất bại thì em lại mở ảnh 1 cô bạn ra rồi tự nhắc nhở bản thân "cố gắng lên ko lại phải ..... cưới con này"
hồi có vợ rồi thì em mở ảnh con ngan già ra tồi tự nhủ "từ khi lấy con này thì trên đời éo còn gì đáng sợ với mình nữa"
=))
Kiểu vào shopping mall đàn ông nắm chặt tay vợ k phải vì yêu mà sợ la cà vào mua thì vỡ hết cả mặt đúng k cụ :))
 

namphong12

Xe lăn
Biển số
OF-196133
Ngày cấp bằng
28/5/13
Số km
11,815
Động cơ
252,357 Mã lực
Nơi ở
Vũng Tàu
Tết 2008 cãi nhau với ông già. Tối 30 Tết chạy xe máy từ TB lên HN. Ngủ ở phòng trọ đến tối mùng 2 lại về. Lúc gần giao thừa nằm phòng trọ khóc như 1 đứa trẻ. Tháng 3 năm đó chia tay mối tình đầu ( yêu nhau 5 năm). Cuối năm tai nạn tưởng tèo. Đúng 1 năm đen đủi.
 

VCHDHN

Xe container
Biển số
OF-146690
Ngày cấp bằng
22/6/12
Số km
9,414
Động cơ
468,581 Mã lực
Dân " toán " mà cũng ướt át nhể:))
 

Kyson1

Xe điện
Biển số
OF-169849
Ngày cấp bằng
4/12/12
Số km
4,754
Động cơ
453,504 Mã lực
DaDieuchienxu cứ nghĩ ae ai cũng khoẻ như huynh. V1 ở nhà nó xô cái là e ngã chỏng vó.

lúc thất vọng nhất là em nghĩ đến bộ >:D<mặt nham nhở của mấy thằng bẹn mứt.
 

namphong12

Xe lăn
Biển số
OF-196133
Ngày cấp bằng
28/5/13
Số km
11,815
Động cơ
252,357 Mã lực
Nơi ở
Vũng Tàu
Mấy năm trước cãi nhau với gấu. Em ra mua vé máy bay về HN chơi ( em đang sống ở miền Nam). Tranh thủ tạt lên Thái Nguyên thăm NYC. 2 ngày sau về TB ( Quê em). Lúc đó f1 đang ở quê với bà nội. Tuần sau gấu đặt vé bắt vào. Hết giận
 

keyon

Xe tăng
Biển số
OF-298586
Ngày cấp bằng
14/11/13
Số km
1,513
Động cơ
297,242 Mã lực
Em nhớ lần tiêu tan sự nghiệp 1 cách ức chế , trên đường về gọi vợ mua hoa quả mang ra mộ ông giá thắp hương, rồi dọn vệ sinh làm cỏ. Xong việc em thấy chẳng sợ gì nữa vì luôn nghĩ ông già sẽ bảo kê cho mình éo phải nghĩ nữa, cầm xiền đi uống bia tối về ngủ ngon sáng hôm sau thấy bình thường….giờ lúc nào khó khăn em vẫn làm vậy.
 

dzoro

Xe điện
Biển số
OF-336092
Ngày cấp bằng
24/9/14
Số km
3,853
Động cơ
352,721 Mã lực
Ai cũng vậy , không ai thoát được những lúc stress cực độ và mỗi người có cách giải quyết khác nhau , một số ít người bị vùi cả đời trong nó...
Nguyên nhân thì nhiều lắm ( hoàn cảnh, mong cầu, nội tiết, thời tiết...) nhưng tựu chung khả năng quen dần và có điều khác tập chung sẽ dần là nguôi ngoai. E xin kể 1 vài lần stress lớn trong đời.
Lần stress lớn với e trong đời có lẽ vì thích 1 cô bé hồi cấp 3 ( cô bé ấy đội tuyển Sinh) , e đang đội tuyển Toán bỏ hẳn sang học Sinh để phấn đấu được vào đội tuyển Sinh thi quốc gia cùng cô ấy và cuối cùng e ko làm đc , dở dang cả 2 đội tuyển và được cô bé từ chối ko phải vì câu trả lời ko có tình cảm mà là đã có người khác. Hồi mới lớn lại những năm 199x tình cảm nó ngây thơ và chan chứa lắm :D. hôm hội trường là hôm cô bé đó từ chối là hôm mà e đạp con xe phượng hoàng nặng trịch đi vô định trên những con đường cũng vô định ko dự định trước, e cứ thế đi mãi lòng nặng trĩu và buồn hơn cả ánh đêm mưa phùn lúc đó ( giờ e vẫn nhớ cảm giác đó ). Đạp mãi đạp mãi khi mưa phùn dần làm ướt đẩm cả bộ quần áo sơ vin ko dây lưng ngày xưa, với đôi dép quai hậu bằng nhựa lệch 1 bên khi đặt trên bàn đạp xe , bộ quần áo ấy chuẩn bị rất kỹ rất tận tâm cho cuộc tỏ tình giờ đây nó nặng nề vì nước mưa như tâm trạng em vậy. Giờ nghĩ lại ko biết hồi đó sao mình dành tình cảm đến vậy, cả ngày và đêm học môn của crush. Bán những cuốn sách toán yêu thích của mình để mua những quyển sách sinh xa lạ, bỏ cuốn tạp chí Toán học tuổi trẻ đammê vào thứ 6 hàng tuần để có tiền thêm tài liệu sinh ra trong động cơ tình cảm. Quay lại câu chuyện 2 tiếng đạp xe đạp buồn nhất cuộc đời, thì may khi hồi đó e cũng biết đường về nhà lúc gần 12h đêm , khi đạp xe về thấy mẹ em đứng ở cổng chờ từ lúc nào , nhìn thấy e mẹ em vừa mắng nhưng toát lên vẻ lo lắng rất nhiều . Em cảm thụ được đó nhưng ko nói với mẹ lời nào mà phi ngay vào nhà tắm để thay quần áo , bé tí tuổi mà hồi ý vào nhà tắm là lúc e tự nhiên nước mắt chảy ra ko thể làm chủ, cứ nấc nấc từng nhịp chỉ biết cố gắng ko thành tiếng để không cho ai biết vì hồi đó nhà tắm gần như thông thiên , xung quanh chỉ che bằng nilon nên rất dễ nghe tiếng. Èo, viết đến đây cảm xúc lại dội về :D
E cứ thẫn thờ như vậy sau cả tháng bỏ cả ăn , không muốn đến trường...bố mẹ khuyên thế nào cũng im lặng, bố mẹ e cũng biết nguyên do tại sao. Bạn bè đến chơi , rủ rê đi chơi các kiểu cũng không , có lẽ hồi ấy nặng hơn stress nữa là trầm cảm :D nghĩ lại cũng sợ, bạn bè thầy cô nói kiểu gì cũng im lặng ko trả lời, cứ buồn thôi cũng không nghĩ đc gì :( kéo dài gần tháng thì e nhớ hôm đó buổi tối e đang ngồi bàn học chỉ để ngắm cái đèn và mấy con thiêu thân đang bay luẩn quẩn bên ánh sáng thì con chó nhà e nuôi gần chục năm nó nằm cạnh chân em, nhìn nhìn ngáp ngáp 2 cái rồi nhắm mắt, lúc đầu em tưởng nó ngủ bình thường, thói quen em đá đá trêu trên bộ lông của nó thì thấy nó vẫn nằm im, vài lần thì e vội lay nó thì nó đã ra đi từ lúc trước rồi. Gần 1 tháng ít nói thì e gào lên gọi bố mẹ ra, thì quả thật là nó đã ra đi, chú chó yêu quý nhất, con vật gần gũi nhất đã ra đi bên cạnh chân em. Lúc này thì thôi khỏi nói , khóc ào lên như đứa trẻ ko ngại gì nữa cả, mẹ e cũng mếu máo...
Ơ sau đó thế nào nỗi buồn vì crush thành nỗi buồn vì chú chó ở nhà :D gần như stress bị từ chối nó tan đi 90%, có lẽ cũng do thời gian nữa nên thần kinh cũng gần cân bằng mà mình ko biết , mang chú chó đi chôn xong ( bao nhà xin làm món nhưng nhà e ko cho mang đi chôn ) thì mất vài ngày buồn buồn rồi dần dần bắt đầu thấy niềm vui với ý thích lại bằng cái đầu băng bố e mua và bộ phim thiên long bát bộ 1994 , xem đến đâu thích đến đó . và cứ thế dần trở lại cân bằng, vẫn đến trường nhưng ko buồn nữa, gặp bạn gái kia cũng dần thành 1 thói quen quay đi. Và lúc đó hình như e đã vượt qua kiểu tình cảm quỵ lụy sến sẩm để rồi cùng với các bạn ở lớp nhận xét các bạn nữ các lớp rồi nghĩ ra đủ trò để trêu chọc, thấy phụ nữ giờ dễ hơn rất nhiều :D
Đó là lần đầu tiên stress trẻ thơ nặng nề đến vậy nhưng nghĩ lại cũng dễ thương và kỷ niệm , lẫn 1 chút trải nghiệm có lẽ ko bao giờ quay lại cảm xúc này, vì giờ đã thực tế chai sạm hơn nhiều rồi :D
Em còn 2 lần stress nặng nữa 1 lần là hoàn cảnh gia đình, 1 lần trong công việc .. có thời gian e kể lể cho vui với cccm, cũng lâu rồi e cũng ko mấy khi tán chuyện trên này
Người bar sàn, người lên núi, kẻ tìm thứ thay thế, kẻ sống trong cảm xúc ... nhưng tự chung stress rất có hại, phải thoát ra khỏi nó :)
Chuyện này là stress thất tình mà. Cụ thớt may vãi, nhờ vụ này mà sau này bớt dại gái hẳn ;))
 

dattuyet_sghn

Xe điện
Biển số
OF-498204
Ngày cấp bằng
16/3/17
Số km
2,049
Động cơ
212,346 Mã lực
Tuổi
41
Em tưởng viết thư tay đưa cho bạn gái kia dọa là nếu ko đáp lại tình cảm thì sẽ nhảy sông chứ :))
 

Citronella

Xe buýt
Biển số
OF-528268
Ngày cấp bằng
23/8/17
Số km
921
Động cơ
223,488 Mã lực
Tuổi
47
Em nhớ lần tiêu tan sự nghiệp 1 cách ức chế , trên đường về gọi vợ mua hoa quả mang ra mộ ông giá thắp hương, rồi dọn vệ sinh làm cỏ. Xong việc em thấy chẳng sợ gì nữa vì luôn nghĩ ông già sẽ bảo kê cho mình éo phải nghĩ nữa, cầm xiền đi uống bia tối về ngủ ngon sáng hôm sau thấy bình thường….giờ lúc nào khó khăn em vẫn làm vậy.
Bác giống em nhưng em lại ra mộ bà nội của con trai em vì khi bốc mộ bà thì chính em cùng với chị chồng là người đếm xương và nâng xương cùng với hộp sọ của bà để "chuyển nhà" cho bà. Em cũng hoãn có bầu để hoàn thành việc âm cho bà trước. Sau này khi đời em cùng cực nhất em cũng phi xe từ Hà Nội về Vĩnh Yên thắp hương cho bà và xin cho con đủ dũng cảm, ý chí và cả may mắn để nuôi con trai chính là cháu nội của bà... Em vẫn tin thi thoảng bà vẫn dõi theo em và con em. Lắm lúc thấy gắn bó với bà còn hơn mẹ đẻ em.
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top