[Funland] Cuộc đời có những lúc stress tột độ, các cụ làm gì?

duongqua

Xe container
Biển số
OF-192732
Ngày cấp bằng
6/5/13
Số km
5,946
Động cơ
536,821 Mã lực
Em cứ stress là vùi đầu vào sách. Xưa mỗi năm em đọc độ 30-50 cuốn, năm nào đọc gấp đôi là biết năm đó bất ổn. Xong rồi giờ em thành biên tập viên cty sách, mỗi năm đọc đâu hơn trăm cuốn.😹
Cụ giỏi thật,đã stress mà vẫn tập trung đọc được sách, e thì chịu,lúc đó đầu óc loạn đao pháp rồi, chỉ muốn đập phá hoặc ra ngoài giải toả xong thì bình thường :D
 

safenoodles

Xe cút kít
Biển số
OF-15150
Ngày cấp bằng
26/4/08
Số km
16,372
Động cơ
640,504 Mã lực
Nơi ở
Phố cổ
Ôi, giờ em chỉ stress khi kinh tế bi đát. Còn lại các chuyện khác không thành vấn đề, tinh thần em vững hơn hồi trẻ nhiều lắm rồi.
 

safenoodles

Xe cút kít
Biển số
OF-15150
Ngày cấp bằng
26/4/08
Số km
16,372
Động cơ
640,504 Mã lực
Nơi ở
Phố cổ
Em cứ stress là vùi đầu vào sách. Xưa mỗi năm em đọc độ 30-50 cuốn, năm nào đọc gấp đôi là biết năm đó bất ổn. Xong rồi giờ em thành biên tập viên cty sách, mỗi năm đọc đâu hơn trăm cuốn.😹
Vậy trung bình cứ ba ngày là cụ đọc xong 1 cuốn sách ạ? 😂
 

Saltbeavn

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-801371
Ngày cấp bằng
24/12/21
Số km
1,538
Động cơ
46,048 Mã lực
Nơi ở
hà nội
Mấy nay em cũng mất ngủ ở 108 :(
cụ có ngừoi nhà nằm viện à?
trưa vừa ăn xong thì ông cụ nhà e khó thở, huyết áp cao cuống cuồng đưa vào cc.
suốt từ trưa e ngồi khoa cc. tuy ko bằng bên BM, VĐ nhưng cũng hãi.
e h chỉ khi gđ ông bà vợ con gặp chuyện về sk thì mới xì trét thôi chứ bất cứ chuyện j cũng bt
 

CuongNguyenPhuc71

Xe container
Biển số
OF-797820
Ngày cấp bằng
21/11/21
Số km
7,767
Động cơ
113,730 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Ai cũng vậy , không ai thoát được những lúc stress cực độ và mỗi người có cách giải quyết khác nhau , một số ít người bị vùi cả đời trong nó...
Nguyên nhân thì nhiều lắm ( hoàn cảnh, mong cầu, nội tiết, thời tiết...) nhưng tựu chung khả năng quen dần và có điều khác tập chung sẽ dần là nguôi ngoai. E xin kể 1 vài lần stress lớn trong đời.
Lần stress lớn với e trong đời có lẽ vì thích 1 cô bé hồi cấp 3 ( cô bé ấy đội tuyển Sinh) , e đang đội tuyển Toán bỏ hẳn sang học Sinh để phấn đấu được vào đội tuyển Sinh thi quốc gia cùng cô ấy và cuối cùng e ko làm đc , dở dang cả 2 đội tuyển và được cô bé từ chối ko phải vì câu trả lời ko có tình cảm mà là đã có người khác. Hồi mới lớn lại những năm 199x tình cảm nó ngây thơ và chan chứa lắm :D. hôm hội trường là hôm cô bé đó từ chối là hôm mà e đạp con xe phượng hoàng nặng trịch đi vô định trên những con đường cũng vô định ko dự định trước, e cứ thế đi mãi lòng nặng trĩu và buồn hơn cả ánh đêm mưa phùn lúc đó ( giờ e vẫn nhớ cảm giác đó ). Đạp mãi đạp mãi khi mưa phùn dần làm ướt đẩm cả bộ quần áo sơ vin ko dây lưng ngày xưa, với đôi dép quai hậu bằng nhựa lệch 1 bên khi đặt trên bàn đạp xe , bộ quần áo ấy chuẩn bị rất kỹ rất tận tâm cho cuộc tỏ tình giờ đây nó nặng nề vì nước mưa như tâm trạng em vậy. Giờ nghĩ lại ko biết hồi đó sao mình dành tình cảm đến vậy, cả ngày và đêm học môn của crush. Bán những cuốn sách toán yêu thích của mình để mua những quyển sách sinh xa lạ, bỏ cuốn tạp chí Toán học tuổi trẻ đammê vào thứ 6 hàng tuần để có tiền thêm tài liệu sinh ra trong động cơ tình cảm. Quay lại câu chuyện 2 tiếng đạp xe đạp buồn nhất cuộc đời, thì may khi hồi đó e cũng biết đường về nhà lúc gần 12h đêm , khi đạp xe về thấy mẹ em đứng ở cổng chờ từ lúc nào , nhìn thấy e mẹ em vừa mắng nhưng toát lên vẻ lo lắng rất nhiều . Em cảm thụ được đó nhưng ko nói với mẹ lời nào mà phi ngay vào nhà tắm để thay quần áo , bé tí tuổi mà hồi ý vào nhà tắm là lúc e tự nhiên nước mắt chảy ra ko thể làm chủ, cứ nấc nấc từng nhịp chỉ biết cố gắng ko thành tiếng để không cho ai biết vì hồi đó nhà tắm gần như thông thiên , xung quanh chỉ che bằng nilon nên rất dễ nghe tiếng. Èo, viết đến đây cảm xúc lại dội về :D
E cứ thẫn thờ như vậy sau cả tháng bỏ cả ăn , không muốn đến trường...bố mẹ khuyên thế nào cũng im lặng, bố mẹ e cũng biết nguyên do tại sao. Bạn bè đến chơi , rủ rê đi chơi các kiểu cũng không , có lẽ hồi ấy nặng hơn stress nữa là trầm cảm :D nghĩ lại cũng sợ, bạn bè thầy cô nói kiểu gì cũng im lặng ko trả lời, cứ buồn thôi cũng không nghĩ đc gì :( kéo dài gần tháng thì e nhớ hôm đó buổi tối e đang ngồi bàn học chỉ để ngắm cái đèn và mấy con thiêu thân đang bay luẩn quẩn bên ánh sáng thì con chó nhà e nuôi gần chục năm nó nằm cạnh chân em, nhìn nhìn ngáp ngáp 2 cái rồi nhắm mắt, lúc đầu em tưởng nó ngủ bình thường, thói quen em đá đá trêu trên bộ lông của nó thì thấy nó vẫn nằm im, vài lần thì e vội lay nó thì nó đã ra đi từ lúc trước rồi. Gần 1 tháng ít nói thì e gào lên gọi bố mẹ ra, thì quả thật là nó đã ra đi, chú chó yêu quý nhất, con vật gần gũi nhất đã ra đi bên cạnh chân em. Lúc này thì thôi khỏi nói , khóc ào lên như đứa trẻ ko ngại gì nữa cả, mẹ e cũng mếu máo...
Ơ sau đó thế nào nỗi buồn vì crush thành nỗi buồn vì chú chó ở nhà :D gần như stress bị từ chối nó tan đi 90%, có lẽ cũng do thời gian nữa nên thần kinh cũng gần cân bằng mà mình ko biết , mang chú chó đi chôn xong ( bao nhà xin làm món nhưng nhà e ko cho mang đi chôn ) thì mất vài ngày buồn buồn rồi dần dần bắt đầu thấy niềm vui với ý thích lại bằng cái đầu băng bố e mua và bộ phim thiên long bát bộ 1994 , xem đến đâu thích đến đó . và cứ thế dần trở lại cân bằng, vẫn đến trường nhưng ko buồn nữa, gặp bạn gái kia cũng dần thành 1 thói quen quay đi. Và lúc đó hình như e đã vượt qua kiểu tình cảm quỵ lụy sến sẩm để rồi cùng với các bạn ở lớp nhận xét các bạn nữ các lớp rồi nghĩ ra đủ trò để trêu chọc, thấy phụ nữ giờ dễ hơn rất nhiều :D
Đó là lần đầu tiên stress trẻ thơ nặng nề đến vậy nhưng nghĩ lại cũng dễ thương và kỷ niệm , lẫn 1 chút trải nghiệm có lẽ ko bao giờ quay lại cảm xúc này, vì giờ đã thực tế chai sạm hơn nhiều rồi :D
Em còn 2 lần stress nặng nữa 1 lần là hoàn cảnh gia đình, 1 lần trong công việc .. có thời gian e kể lể cho vui với cccm, cũng lâu rồi e cũng ko mấy khi tán chuyện trên này
Người bar sàn, người lên núi, kẻ tìm thứ thay thế, kẻ sống trong cảm xúc ... nhưng tự chung stress rất có hại, phải thoát ra khỏi nó :)
Kụ lại táo dồi đấy hử!
 

jazzzzz

Xe lăn
Biển số
OF-90108
Ngày cấp bằng
29/3/11
Số km
11,891
Động cơ
1,333,253 Mã lực
Để anh vợ trong ví, stress lôi ra ngắm.
 

Mưa tháng 11

Xe tăng
Biển số
OF-545767
Ngày cấp bằng
14/12/17
Số km
1,321
Động cơ
185,195 Mã lực
Hình như đấy là những kỷ niệm với trái tim tan vỡ, kiểu mất đi những gì mình yêu thương ấy. Ai mà sống nội tâm và tình cảm thì sẽ bị mắc nhiều hơn. Xưa có con chim sẻ bay qua yếu quá rơi xuống sân thoi thóp cũng làm em khóc hết nước mắt. Rồi người thân ra đi hoặc những người bạn bội bạc cũng làm trái tim tan nát. Nhưng rồi thời gian làm ta cứng cáp (người ta bảo là chai sạn). Giờ chắc khó có gì làm ta run rẩy. Thế có khi người ta lại bảo lạnh lùng vô cảm ấy cụ nhỉ.
 

Nắng nhạt

Xe điện
Biển số
OF-600931
Ngày cấp bằng
27/11/18
Số km
2,247
Động cơ
163,595 Mã lực
Hồi tiểu học và trung học cơ sở em hay stress vì làm bài kiểm tra không tốt. Chỉ ước được làm lại mình sẽ làm tốt hơn. Cứ thế lần nào cũng stress mệt mỏi. Đến trung học phổ thông rút kinh nghiệm, em chả thèm stress thêm lần nào nữa. Nhớn lên tập tành kinh doanh mất hết số tiền dành dụm bấy lâu em chỉ hơi tiếc thôi, chả stress ngày nào. Nghĩ rằng đó là tiền bỏ ra để mua sự trải nghiệm cho bản thân. Người ta vui vì đi bar thì mình vui vì đã trải qua một việc xem làm chủ nó như thế nào. Em thấy cuộc sống thật đơn giản, chả có gì phải nghĩ nhiều cho mệt vì mỗi khi làm điều gì em thường lường trước hậu quả xấu nhất và có hướng giải quyết hậu quả đó trước khi làm nên chả bao giờ bị sock. Toàn niềm vui vì hậu quả chưa bao giờ xấu nhất, xấu vừa thôi đã là thành công rồi :)
 

Mợ toét 2710

Xe ngựa
{Kinh doanh chuyên nghiệp}
Biển số
OF-163316
Ngày cấp bằng
25/10/12
Số km
29,760
Động cơ
553,802 Mã lực
Nơi ở
Alo e 24/7 nhé các cụ 0946.538.556
Website
www.gach3ddep.net
Cố lên cụ ơi! E động viên cụ cái nào
Em sắp U40 đợt này sì trét công việc và gia đình nặng, kéo dài gần 2 tháng nay mà vẫn chưa lấy lại được tinh thần...chưa bao giờ em bị tình trạng kéo dài như vậy
 

Mợ toét 2710

Xe ngựa
{Kinh doanh chuyên nghiệp}
Biển số
OF-163316
Ngày cấp bằng
25/10/12
Số km
29,760
Động cơ
553,802 Mã lực
Nơi ở
Alo e 24/7 nhé các cụ 0946.538.556
Website
www.gach3ddep.net
Cụ chủ thất tình chứ k phải stress đâu, xưa e thất tình mấy lần rồi nên cũng hiểu dc phần nào tâm trạng cụ. Còn giờ thì stress cũng nhiều, hít thở thật sâu rồi tự an ủi “rồi mọi vc cũng qua”, kệ, e làm giấc ngủ mai là quên luôn.
 

nguyenhuy2210

Xe điện
Biển số
OF-175299
Ngày cấp bằng
5/1/13
Số km
2,177
Động cơ
-339,806 Mã lực
Khi stress dẫn đến sự vô định, e thấy thông điệp của tạo hoá rằng bản thân mình rất nhỏ nhỏ so với dòng chảy cuộc sống vẫn diễn ra hằng ngày
 

thich_j

Xe tải
Biển số
OF-813807
Ngày cấp bằng
8/6/22
Số km
346
Động cơ
7,661 Mã lực
Tuổi
109
Ai cũng vậy , không ai thoát được những lúc stress cực độ và mỗi người có cách giải quyết khác nhau , một số ít người bị vùi cả đời trong nó...
Nguyên nhân thì nhiều lắm ( hoàn cảnh, mong cầu, nội tiết, thời tiết...) nhưng tựu chung khả năng quen dần và có điều khác tập chung sẽ dần là nguôi ngoai. E xin kể 1 vài lần stress lớn trong đời.
Lần stress lớn với e trong đời có lẽ vì thích 1 cô bé hồi cấp 3 ( cô bé ấy đội tuyển Sinh) , e đang đội tuyển Toán bỏ hẳn sang học Sinh để phấn đấu được vào đội tuyển Sinh thi quốc gia cùng cô ấy và cuối cùng e ko làm đc , dở dang cả 2 đội tuyển và được cô bé từ chối ko phải vì câu trả lời ko có tình cảm mà là đã có người khác. Hồi mới lớn lại những năm 199x tình cảm nó ngây thơ và chan chứa lắm :D. hôm hội trường là hôm cô bé đó từ chối là hôm mà e đạp con xe phượng hoàng nặng trịch đi vô định trên những con đường cũng vô định ko dự định trước, e cứ thế đi mãi lòng nặng trĩu và buồn hơn cả ánh đêm mưa phùn lúc đó ( giờ e vẫn nhớ cảm giác đó ). Đạp mãi đạp mãi khi mưa phùn dần làm ướt đẩm cả bộ quần áo sơ vin ko dây lưng ngày xưa, với đôi dép quai hậu bằng nhựa lệch 1 bên khi đặt trên bàn đạp xe , bộ quần áo ấy chuẩn bị rất kỹ rất tận tâm cho cuộc tỏ tình giờ đây nó nặng nề vì nước mưa như tâm trạng em vậy. Giờ nghĩ lại ko biết hồi đó sao mình dành tình cảm đến vậy, cả ngày và đêm học môn của crush. Bán những cuốn sách toán yêu thích của mình để mua những quyển sách sinh xa lạ, bỏ cuốn tạp chí Toán học tuổi trẻ đammê vào thứ 6 hàng tuần để có tiền thêm tài liệu sinh ra trong động cơ tình cảm. Quay lại câu chuyện 2 tiếng đạp xe đạp buồn nhất cuộc đời, thì may khi hồi đó e cũng biết đường về nhà lúc gần 12h đêm , khi đạp xe về thấy mẹ em đứng ở cổng chờ từ lúc nào , nhìn thấy e mẹ em vừa mắng nhưng toát lên vẻ lo lắng rất nhiều . Em cảm thụ được đó nhưng ko nói với mẹ lời nào mà phi ngay vào nhà tắm để thay quần áo , bé tí tuổi mà hồi ý vào nhà tắm là lúc e tự nhiên nước mắt chảy ra ko thể làm chủ, cứ nấc nấc từng nhịp chỉ biết cố gắng ko thành tiếng để không cho ai biết vì hồi đó nhà tắm gần như thông thiên , xung quanh chỉ che bằng nilon nên rất dễ nghe tiếng. Èo, viết đến đây cảm xúc lại dội về :D
E cứ thẫn thờ như vậy sau cả tháng bỏ cả ăn , không muốn đến trường...bố mẹ khuyên thế nào cũng im lặng, bố mẹ e cũng biết nguyên do tại sao. Bạn bè đến chơi , rủ rê đi chơi các kiểu cũng không , có lẽ hồi ấy nặng hơn stress nữa là trầm cảm :D nghĩ lại cũng sợ, bạn bè thầy cô nói kiểu gì cũng im lặng ko trả lời, cứ buồn thôi cũng không nghĩ đc gì :( kéo dài gần tháng thì e nhớ hôm đó buổi tối e đang ngồi bàn học chỉ để ngắm cái đèn và mấy con thiêu thân đang bay luẩn quẩn bên ánh sáng thì con chó nhà e nuôi gần chục năm nó nằm cạnh chân em, nhìn nhìn ngáp ngáp 2 cái rồi nhắm mắt, lúc đầu em tưởng nó ngủ bình thường, thói quen em đá đá trêu trên bộ lông của nó thì thấy nó vẫn nằm im, vài lần thì e vội lay nó thì nó đã ra đi từ lúc trước rồi. Gần 1 tháng ít nói thì e gào lên gọi bố mẹ ra, thì quả thật là nó đã ra đi, chú chó yêu quý nhất, con vật gần gũi nhất đã ra đi bên cạnh chân em. Lúc này thì thôi khỏi nói , khóc ào lên như đứa trẻ ko ngại gì nữa cả, mẹ e cũng mếu máo...
Ơ sau đó thế nào nỗi buồn vì crush thành nỗi buồn vì chú chó ở nhà :D gần như stress bị từ chối nó tan đi 90%, có lẽ cũng do thời gian nữa nên thần kinh cũng gần cân bằng mà mình ko biết , mang chú chó đi chôn xong ( bao nhà xin làm món nhưng nhà e ko cho mang đi chôn ) thì mất vài ngày buồn buồn rồi dần dần bắt đầu thấy niềm vui với ý thích lại bằng cái đầu băng bố e mua và bộ phim thiên long bát bộ 1994 , xem đến đâu thích đến đó . và cứ thế dần trở lại cân bằng, vẫn đến trường nhưng ko buồn nữa, gặp bạn gái kia cũng dần thành 1 thói quen quay đi. Và lúc đó hình như e đã vượt qua kiểu tình cảm quỵ lụy sến sẩm để rồi cùng với các bạn ở lớp nhận xét các bạn nữ các lớp rồi nghĩ ra đủ trò để trêu chọc, thấy phụ nữ giờ dễ hơn rất nhiều :D
Đó là lần đầu tiên stress trẻ thơ nặng nề đến vậy nhưng nghĩ lại cũng dễ thương và kỷ niệm , lẫn 1 chút trải nghiệm có lẽ ko bao giờ quay lại cảm xúc này, vì giờ đã thực tế chai sạm hơn nhiều rồi :D
Em còn 2 lần stress nặng nữa 1 lần là hoàn cảnh gia đình, 1 lần trong công việc .. có thời gian e kể lể cho vui với cccm, cũng lâu rồi e cũng ko mấy khi tán chuyện trên này
Người bar sàn, người lên núi, kẻ tìm thứ thay thế, kẻ sống trong cảm xúc ... nhưng tự chung stress rất có hại, phải thoát ra khỏi nó :)
Xờ troét tột độ thì em đi xả, hay mộc mạc là đi ể.

Mà cụ viết dài quá, lúc nào em stress tột độ, em sẽ đọc sau.
 

Khánh Ngọc

Xe container
Biển số
OF-16868
Ngày cấp bằng
27/9/07
Số km
6,216
Động cơ
642,498 Mã lực
Gần 60 năm cuộc đời rồi mà quả thực khái niệm về trét triếc này hoàn toàn mới mẻ xa lạ với nhà cháu.
Vào hóng trải nghiệm bị suy sụp khi thất tình dư lào. :D
He he. Em giống lão Anh. Cuộc sống này đáng yêu bỏ xừ ra. Sao phải choét làm gì ạ.
 

one

Xe điện
Biển số
OF-14032
Ngày cấp bằng
16/3/08
Số km
3,265
Động cơ
509,904 Mã lực
Vậy trung bình cứ ba ngày là cụ đọc xong 1 cuốn sách ạ? 😂
Vâng, trung bình mỗi tuần em cày xong 2 cuốn dày vừa vừa (300-350 trang) hoặc 3 cuốn mỏng (150-200 trang). Cty em có mảng giáo dục nên ngoài việc chọn lọc bản thảo để làm sách mới cho bên mình, em còn phải đọc sách thiểu nhi của các bên khác để lập danh mục sách tham khảo. Sách thiếu nhi mỏng, đa số dưới 100 trang, nên tổng thành tích của em mà tính cả loại này thì còn khủng nữa.😅
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top