Zời ạ, nói chung là do cái sự “ lẩm cẩm” của Phụ nữ mà ra
em thì ko phải nói xấu nhưng cơ bản là vậy. Chuyện thì đáng nhẽ chả có gì, tự nhiên bé xé thành to
Chả là hồi vợ chồng em chưa có thằng Bông, đợt đó vợ chồng em cv bên TQ. ngày nghỉ vợ em rủ đến hình như Hồ Nam thì phải, ở đó có cả 1 dây treo ở vực là các loại khóa t/y chồng chất lên nhau. Vợ em bảo mua 1 cái khóa, em chưa hiểu mô tê ra sao cũng ra mua, mua xong ra chỗ đó vợ em bảo 2 vc cùng bấm khóa lại. Vừa bấm khóa xong, vợ em vứt luôn cái chìa khóa xuống vực sâu gần đấy
Em chẳng hiểu gì hỏi sao thế: mua bằng đc, khóa bằng đc xong em lại vứt chìa, rốt cuộc thì là sao, anh ko hiểu
Vợ em mới giải thích cái cốt chuyện đại loại là : khóa vào rối vứt chìa đi thì thể hiện t/y bền vững gì đó, ko chia lìa dc
Lúc đó em tự nhiên buột miệng nói theo quán tính: em có tin ko, kể cả là khóa, anh vẫn mở đc mà ko cần chìa
Ôi zời ơi, lúc đó cảm tưởng Càn Khôn có sập xuống cũng còn là nhẹ
giận em đúng 2 tuần. em để đời cái vụ khóa đấy luôn. Từ dạo đấy, thỉnh thoảng mà rủ đi đâu riêng là em hỏi trc nội dung nơi đến