Cảm ơn Cụ Cụ hiểu cho em, thường thì giờ này em còn thức là đang coi thể thao, có thể là giải ngoại hạng Anh, hay bóng bầu dục kiểu Uc..Giờ này bên cụ chủ là 1h sáng. Cụ ấy đang khò khò rồi
Cảm ơn Cụ Cụ hiểu cho em, thường thì giờ này em còn thức là đang coi thể thao, có thể là giải ngoại hạng Anh, hay bóng bầu dục kiểu Uc..Giờ này bên cụ chủ là 1h sáng. Cụ ấy đang khò khò rồi
Nếu chỉ nhìn ảnh thôi thì đúng là cháu không nghĩ đây là ở nước ngoài đâu ạ, nó làm cháu liên tưởng đến Đà Lạt ở VNXin lỗi Cụ vì hôm nay mới hồi âm làm cho mất cả thời gian tính rồi. Trời Sydney mấy hôm nay có mưa nên cũng lành lạnh phải không Cụ ?
Hôm nay tình cờ em mới biết được 1 cặp vợ chồng trẻ người Việt. Họ Mua 1 căn nhà nằm trên 1 trong những con đường mắc tiền nhất thị trấn Hornsby. Giá nhà của con đường này không thể dưới $3.000.000, họ mua về nhá sập rồi xây mới
Nhìn kiểu nhà này khác hoàn toàn với các nhà khác trên con đường này
Em nhìn nhà này thấy nó giống như những ngòi nhà Pháp tại Việt Nam vào những năm 40_60 của thế kỷ trước. Luôn cả màu sơn cũng làm em cảm giác bồi hồi, các Bác có thấy vậy không?
Cụ uống nhiều vodka trên OF lắm rồi, uống thêm bia nữa thì say lắm cụ àCảm ơn Cụ cho những lời cầu chúc. Để tao thêm niềm bụi em phải đi tìm mua bia
Nhằm đếm đứt 46 loại bia, thuộc đú các nước, bia Mỹ, Pháp, Ý. Điêu đáng chú ý là có bìa Thai', bia Indonesia mà không thấy có bìa Việt Nam mình.
Trong số đó bia nặng nhất có nồng độ cồn là 5.8°
Nhẹ nhất là 3.8
Còn đây là bia cho các Cô
Các cô thì chọn loại này
Bia này là em chọn
Cảm ơn Cụ, người đồng hương. Có thể hiểu thế nào về 2 chữ " Đồng hương" đây Cụ. Nếu em còn ở trong nước thì em nghĩ em và Cụ là đồng hương, còn khi em ở nước ngoài rồi thì tất cả các Cụ đểu là đồng hương, là người anh, người em của em rồi. Vậy em thử dùng người cùng Quê có đúng không Cụ?Em vẫn đang theo dõi thớt của cụ chủ đều đặn. Vì em đã từng sống ở Úc và làm việc ở bên đó với người Úc nên em đảm bảo những gì cụ chủ viết hoàn toàn đúng sự thật và trên tinh thần chia sẻ thông tin cho ace trên diễn đàn. Em nghĩ đây là một việc làm rất đáng hoan nghênh để chúng ta biết mình đang ở đâu, nên học hỏi đc những cái tốt từ họ thế mới phát triển đc. Còn mấy thành phần vớ vẩn gửi email cho cụ chắc toàn trẻ trâu thôi, loại đấy cụ ko cần chấp, ở VN nhiều lắm. Mà cụ cũng đòng hương Nam Định với e đấy
Cháu cũng hay thức khuya lắm cụ à. Đam mê của cháu là công nghệ thông tin, cháu luôn tìm hiểu gần như mọi thứ về máy tính hay điện thoại, chỉ là tìm hiểu và học hỏi thôi ạ. Cứ hết giờ làm về nhà ăn cơm tối cùng gia đình xong, chơi với nhóc con (con trai cháu) đến khi nó lên giường đi ngủ, rồi sau đó mới đến lúc thoả mãn niềm đam mê của mình. Có khi cứ mải mê đến 2-3h sángCảm ơn Cụ Cụ hiểu cho em, thường thì giờ này em còn thức là đang coi thể thao, có thể là giải ngoại hạng Anh, hay bóng bầu dục kiểu Uc..
Đến đây thì cháu thấy cụ chủ có 1 tầm hiểu biết rất rộng. Cháu thấy vấn đề gì cụ cũng giải thích rất rõ và tường tận, thậm chí cả những số liệu chính xác nữa. Thật đáng nể đấy ạ! Cháu kính cụ 1 ly!Tivi công nghệ led, plasma hay LCD khác với công nghệ đèn hình CRT hồi trước, cụ ạ. Vắn tắt, đèn hình CRT sử dụng môi trường chân không và các ống phóng các hạt điện tử được điều khiển bởi các lưới gia tốc. Điều cơ bản ấy khiến đèn CRT bị ảnh hưởng bởi từ trường, kê gần sát các vạch ô vuông 2m x 2m là bị ảnh hưởng đến màu sắc. Rất dễ nhận ra điều ấy khi tivi CRT để gần những vật liệu có từ trường mạnh, loa có củ nam châm là ví dụ điển hình.LCD, Plasma hay led, rất hay là miễn nhiễm với căn bệnh này.
Để loa cách xa nhau không hẳn đã làm không gian mà nó tái hiện được rộng thêm. Điều ấy phụ thuộc vào nguồn phát ( CD, DVD vv) được ghi như thế nào.
Thật buồn cụ nhỉ!Vậy là em biết Cụ là nhà Giáo rồi, hỏi chuyện 2 ông bà Giáo về hưu sau nhà, thì Cụ Giáo nhớ lại, 2 Cụ sau khi ra trường rồi đi dạy được 1 năm là mua xe, chiếc HOLDEN đời 72. So sánh hơi khąp khiến một chút, người Úc làm giáo viên có xe hơi năm 72, người Việt năm 2015 giáo viên nhìn chiếc xe hơi là mơ ước !!!
To be continue...Chúc mừng topic đã trải qua 50 trang
Bất cứ thứ gì về VN đều thế mà cụ$11.79/10 chai mà về VN bán 1 tr/24 chai!
Bác nói em mới nhớ. Trc khi VN mình có Coke Zero, em mua Coke Zero nhập 28 ngàn/lonBất cứ thứ gì về VN đều thế mà cụ
Cảm ơn Cụ đã nghĩ tốt về em, nhưng có thể em tâm sự vài điều với Cụ nha. Có lần Hà Nội có trận mưa to và bị ngập, dân chúng kêu than là điều đương nhiên vì của đau, con xót đúng không Cụ? Nhưng cách người đứng đầu thành phố trả lời là đại khái người dân phải thể này, thế kia chứ đừng dựa vào nhà nước. Vậy câu trả lời này có phải là đã nói lên phần nào ý thức trách nhiệm không rõ ràng, đưa đến tình trạng mỗi người chỉ nghĩ đến cho mình phải không Cụ?Em thích cách suy nghĩ của Cụ : làm gì cũng nghĩ đến người khác, còn ở đất Mẹ bây giờ nhiều người làm gì cũng chỉ nghĩ cho mình.
Ở mềnh thì khi than vãn về thực phẩm không an toàn thì các lờ đờ bảo " hãy là người tiêu dùng thông thái" (ý là mày mua mày ăn mày chịu). Khi nói về tai nạn nhiều thì " đây là trách nhiệm của toàn dân",....Cảm ơn Cụ đã nghĩ tốt về em, nhưng có thể em tâm sự vài điều với Cụ nha. Có lần Hà Nội có trận mưa to và bị ngập, dân chúng kêu than là điều đương nhiên vì của đau, con xót đúng không Cụ? Nhưng cách người đứng đầu thành phố trả lời là đại khái người dân phải thể này, thế kia chứ đừng dựa vào nhà nước. Vậy câu trả lời này có phải là đã nói lên phần nào ý thức trách nhiệm không rõ ràng, đưa đến tình trạng mỗi người chỉ nghĩ đến cho mình phải không Cụ?
ÚC không phải là không có thiên tai, nhưng cái mà người dân chấp nhận là hậu qủa được khắc phục như thế nào sau thiên tai. Những vùng cháy rừng ở Úc có người mua bảo hiểm có người không, những người mua bảo hiểm sẽ được bồi thường đúng lại những gi mình đã mất, những người không mua rồi cũng được trợ giúp thôi, nhưng đó là những đồng tiền họ phải hồi hộp, phải lo âu. Vậy nhiệm vụ của nhà nước là gì trong thiên tai, là cứu giúp, là động viên người dân. Là làm ra những luật lệ tạo sự công bằng cho người dân lẫn doanh nghiệp.
Cách đây 4 tháng về trước, cô em gái Út xây nhà xong thì Sydney vào mùa mưa, trong nhà thấy có hiên tượng thẩm nước ở trần nhà, gọi đt cho nhà thầu, họ không gởi người xuống coi mà chỉ giải thích đó là do chủ nhà không lau chùi nhà đúng cách. Khoảng 4 ngày sau tấm trần nhà sập xuống, do sức nặng của nước đông trong đó, cô em chụp hình và gọi bảo hiểm đến, không đầy 1 tuần sau họ gởi cho giá bồi thường cho trần nhà, bộ bàn ghế, đồ trang trí và sàn gỗ là $27.400, cộng thêm $1.500 tiền giấy tờ của hăng bảo hiểm nữa. Khi cô em gọi lại cho nhà thầu thì Họ mới cho thợ đến coi, cuối cùng nhà thầu chỉ đồng ý sửa lại trần nhà thôi. Sau khi được thằng cháu là luật sư góp ý, cô em bắt đầu khởi kiện, lần đầu ra tòa bên nhà thầu vẫn nói cứng không chịu trách nhiệm những hư hỏng khác. Trước khi ra về sau lần ra tòa lần đầu thằng cháu có báo với nhà thâu, nếu đồng ý bồi thường thì việc dừng lại còn không sẽ bồi thường thêm nhiều khoảng khác nữa, nhà thầu vẫn không đồng ý.
4 tuần sau lại hầu tòa, sau khi quan tòa nghe 2 bên trình bày, tòa cho 2 bên qua một phòng khác điều đình lẫn nhau trước khi chính thức mở lại phiên tòa. Đây chính là lúc luật sư 2 bên đánh đổ lẫn nhau, nào luật này rồi luật kia em ngồi nghe mà ong hết cả đầu.Gần 1 h đồng hồ trôi qua, luật sư bên nhà thầu nhất định không xuống nước, thư ký quan tòa báo hết giờ báo hết giờ phải trở lại phòng xử chính để bắt đầu xử. Luật Sư 2 bên hăm hở thu dọn giấy tờ qua phòng xử chính, nhìn vào cứ như ai cũng nắm phần thắng vậy. Chỉ còn khoảng 2_3 tới cửa phòng xử, em thấy chủ thầu nháy mắt luật sư một cái là người luật sư đưa tay ra chặn đoàn của bên em lại và nói chấp nhận bồi thường theo yêu cầu của cô em.( về sau em mới biết là từ sáng đến giờ họ chơi trò thấu Cá ). Có 2 điều đáng nói nói là nhà thầu học có đóng bảo hiểm thì dù thẳng hay thua thì họ chỉ mất $1.500 cho hãng bảo hiểm mà thôi, thứ hai là không muốn mấy uy tín nhà thầu nên tìm đú mọi cách cho đến thời điểm cuối cùng.
Oh, vụ này mà ở nhà thì khó xử lắm đấy cụ ạ! Mà đien kiện thì chắc cũng phải ch.........ờ laaaaau lắm cụ ạCảm ơn Cụ đã nghĩ tốt về em, nhưng có thể em tâm sự vài điều với Cụ nha. Có lần Hà Nội có trận mưa to và bị ngập, dân chúng kêu than là điều đương nhiên vì của đau, con xót đúng không Cụ? Nhưng cách người đứng đầu thành phố trả lời là đại khái người dân phải thể này, thế kia chứ đừng dựa vào nhà nước. Vậy câu trả lời này có phải là đã nói lên phần nào ý thức trách nhiệm không rõ ràng, đưa đến tình trạng mỗi người chỉ nghĩ đến cho mình phải không Cụ?
ÚC không phải là không có thiên tai, nhưng cái mà người dân chấp nhận là hậu qủa được khắc phục như thế nào sau thiên tai. Những vùng cháy rừng ở Úc có người mua bảo hiểm có người không, những người mua bảo hiểm sẽ được bồi thường đúng lại những gi mình đã mất, những người không mua rồi cũng được trợ giúp thôi, nhưng đó là những đồng tiền họ phải hồi hộp, phải lo âu. Vậy nhiệm vụ của nhà nước là gì trong thiên tai, là cứu giúp, là động viên người dân. Là làm ra những luật lệ tạo sự công bằng cho người dân lẫn doanh nghiệp.
Cách đây 4 tháng về trước, cô em gái Út xây nhà xong thì Sydney vào mùa mưa, trong nhà thấy có hiên tượng thẩm nước ở trần nhà, gọi đt cho nhà thầu, họ không gởi người xuống coi mà chỉ giải thích đó là do chủ nhà không lau chùi nhà đúng cách. Khoảng 4 ngày sau tấm trần nhà sập xuống, do sức nặng của nước đông trong đó, cô em chụp hình và gọi bảo hiểm đến, không đầy 1 tuần sau họ gởi cho giá bồi thường cho trần nhà, bộ bàn ghế, đồ trang trí và sàn gỗ là $27.400, cộng thêm $1.500 tiền giấy tờ của hăng bảo hiểm nữa. Khi cô em gọi lại cho nhà thầu thì Họ mới cho thợ đến coi, cuối cùng nhà thầu chỉ đồng ý sửa lại trần nhà thôi. Sau khi được thằng cháu là luật sư góp ý, cô em bắt đầu khởi kiện, lần đầu ra tòa bên nhà thầu vẫn nói cứng không chịu trách nhiệm những hư hỏng khác. Trước khi ra về sau lần ra tòa lần đầu thằng cháu có báo với nhà thâu, nếu đồng ý bồi thường thì việc dừng lại còn không sẽ bồi thường thêm nhiều khoảng khác nữa, nhà thầu vẫn không đồng ý.
4 tuần sau lại hầu tòa, sau khi quan tòa nghe 2 bên trình bày, tòa cho 2 bên qua một phòng khác điều đình lẫn nhau trước khi chính thức mở lại phiên tòa. Đây chính là lúc luật sư 2 bên đánh đổ lẫn nhau, nào luật này rồi luật kia em ngồi nghe mà ong hết cả đầu.Gần 1 h đồng hồ trôi qua, luật sư bên nhà thầu nhất định không xuống nước, thư ký quan tòa báo hết giờ báo hết giờ phải trở lại phòng xử chính để bắt đầu xử. Luật Sư 2 bên hăm hở thu dọn giấy tờ qua phòng xử chính, nhìn vào cứ như ai cũng nắm phần thắng vậy. Chỉ còn khoảng 2_3 tới cửa phòng xử, em thấy chủ thầu nháy mắt luật sư một cái là người luật sư đưa tay ra chặn đoàn của bên em lại và nói chấp nhận bồi thường theo yêu cầu của cô em.( về sau em mới biết là từ sáng đến giờ họ chơi trò thấu Cá ). Có 2 điều đáng nói nói là nhà thầu học có đóng bảo hiểm thì dù thẳng hay thua thì họ chỉ mất $1.500 cho hãng bảo hiểm mà thôi, thứ hai là không muốn mấy uy tín nhà thầu nên tìm đú mọi cách cho đến thời điểm cuối cùng.
Nhắc đến cảnh nóng và bạo lực thì nước nào mà chẳng có, đúng không Cụ ? Nhưng mức độ và mật độ chỉ thấy tăng không thấy giảm bớt và em còn để ý một điều nữa là chuyện xấu xảy ra hàng ngày trước mắt mọi nguời ai cũng thấy, dù là người bình thường cũng nhận ra khỏi cần phải là người khoa bảng. Vậy cớ vì sao trên các hệ thống thông tin lại đưa ra toàn những cơn số màu hồng, ức chế rồi vỡ ra là có thể hiểu được.Vâng. Không như ở VN cụ ạ. Có khuyến cáo nhưng việc quản lý vẫn chưa nghiêm, đặc biệt là những chương trình nhạy cảm có cảnh nóng hoặc bạo lực.
Đúng cụ A, với cái cục trắng này mà không khi Úc Việt nó hòa quyện vào nhau. Ban ngày các cháu đi học thì em mở đài Việt, có cháu ở nhà là đài Úc. Các cháu nhà em thì phần nhiều là mở chương trình ca nhạc, nghe bố mẹ nghe nhạc Việt, 2 ông con phán " con nghĩ nhạc Việt buồn thật "Cái em màu trắng này chắc là để xem các chương trình truyền hình của VN phải không cụ?
Vâng. Có những việc người dân đều thấy nhưng "trên" không thấy. Chỉ khi dân nói nhiều quá, share nhiều quá thì mới vỡ ra và khi đó "trên" mới đưa ra những lời giải thích vô cùng.....không đúng trọng tâm. Thế mới thấy tác dụng của truyền thông và mạng xã hội cụ nhỉNhắc đến cảnh nóng và bạo lực thì nước nào mà chẳng có, đúng không Cụ ? Nhưng mức độ và mật độ chỉ thấy tăng không thấy giảm bớt và em còn để ý một điều nữa là chuyện xấu xảy ra hàng ngày trước mắt mọi nguời ai cũng thấy, dù là người bình thường cũng nhận ra khỏi cần phải là người khoa bảng. Vậy cớ vì sao trên các hệ thống thông tin lại đưa ra toàn những cơn số màu hồng, ức chế rồi vỡ ra là có thể hiểu được.
Đó là sự khác biệt giữa 2 thế hệ cụ nhỉĐúng cụ A, với cái cục trắng này mà không khi Úc Việt nó hòa quyện vào nhau. Ban ngày các cháu đi học thì em mở đài Việt, có cháu ở nhà là đài Úc. Các cháu nhà em thì phần nhiều là mở chương trình ca nhạc, nghe bố mẹ nghe nhạc Việt, 2 ông con phán " con nghĩ nhạc Việt buồn thật "