- Biển số
- OF-124494
- Ngày cấp bằng
- 16/12/11
- Số km
- 224
- Động cơ
- 381,140 Mã lực
Vậy chắc cụ K39 nhể, khoa gì thía? Ở phòng nào? Ăn cơm cô Huệ hay bà Đường?Em giai đoạn 94-98 đây!
Vậy chắc cụ K39 nhể, khoa gì thía? Ở phòng nào? Ăn cơm cô Huệ hay bà Đường?Em giai đoạn 94-98 đây!
Ngon nhất là món lòng già xào dưa cụ nhể! Gần 20 năm trôi qua mà đến giờ em vẫn thích món đó!Cụ nào những năm 9x học BK chắc khó quên khu tam giác vàng nhể; đĩa cơm tú ụ có 3k, 4k ngon bổ bẩn rẻ
Sinh viên thời nay khác xưa nhiêù lắm cụ ạ. Ñghe các cụ kể kỷ niệm sv thơì trước mà thèmSV được như thế này ư vượt khó đây
nhìn đã thấy muốn đc vượt khó cụ nhểSV được như thế này ư vượt khó đây
em mất 4 năm cơm sv, gạo hẩm, thịt 1 miếng mỏng như giấyHôm nay có tí việc vào trong trường cũ xin ít giấy tờ ghé căng tin ăn trưa và xem có gì thay đổi không, bao kỷ niệm cũ bỗng ùa về trong cái giá rét mùa đông mà thấy lòng ấm áp quá. Em có mẩu chuyện cũ chia sẻ cùng các cụ cho vui.
Lại nhớ hồi SV ăn cơm bụi, hôm ấy đi ăn muộn chỉ còn thịt luộc thái mỏng như giấy pơ luya và lạc rang, sờ túi thấy đủ tiền nên bụng bảo dạ gọi hẳn thịt luộc cho đủ chất bớt lạc rang muối lại, cùng gọi món với em có một em SV khoa "ngại nghĩ" nó gọi cả thịt cả lạc rang và ngồi chung một bàn chiếu tướng nhau. Mâm bát thịnh soạn hai đĩa thịt , hai bát canh, hai bát nước chấm, một đĩa lạc rang của em nó, và thêm đĩa cháy của em Nói thật em vô duyên quá cơ, vốn tính hay quên cứ nghĩ đĩa lạc rang kia là của mình nên cầm cả đĩa gạt vào bát ăn cho tiện và em gạt cho 2 gạt đi luôn cả đĩa ngồi vô tư lùa cơm nhai mắt đảo như rang lạc ba bề bốn bên lại thấy em nó cứ mủm mỉm cười rõ dở hơi, ngó từ trên xuống dưới thấy cửa sổ vẫn đóng chắc chắn an toàn lại càng khẳng định con này dở hơi sao mà cứ nhìn mình cười hết âu cơm với lạc rang cầm nguyên đĩa thịt gạt dàn đều vào miếng cháy vàng ươm giòn tan to như cái bánh đa bẻ đôi và tiếp tục gặm cho đến hết, bê bát canh húp cái xoạt coi như xong. Bỗng dưng con bé dở hơi nó đẩy cái đĩa thịt chưa ăn hết của nó lại phía em còn kéo đĩa nhẵn của em về phía nó như kiểu sắp mâm cho gọn gàng trước khi ăn, vốn tính hay quên lại nghĩ sao mình lại để thừa phí phạm và đôi đũa của em lại múa thêm một đường vào đĩa thịt còn lại toàn mỡ, em Sum một phát nhẹ nhàng qua bát nước mắm và kết thúc gọn gàng con bé mắt chữ O mồm chữ A không nhịn được cười, như sợ em bẩu nó hâm bèn thanh minh "hình như anh gắp nhầm của em !" lúc này em mới chợt hiêu ra vấn đề và sau đó thế nào thì các cụ chắc cũng đoán được sau này bọn em thân nhau phết đấy.
vui chứ cụem mất 4 năm cơm sv, gạo hẩm, thịt 1 miếng mỏng như giấy
nước mắm là cháy cơm pha với muối
ôi e muốn quên cái thiên đường xhcn này lắm rồi bác chủ thớt ơi
Có phải em đấy giờ là Gấu hả kụ? Mà giờ em mới phát hiện kụ viết văn hay phếtHôm nay có tí việc vào trong trường cũ xin ít giấy tờ ghé căng tin ăn trưa và xem có gì thay đổi không, bao kỷ niệm cũ bỗng ùa về trong cái giá rét mùa đông mà thấy lòng ấm áp quá. Em có mẩu chuyện cũ chia sẻ cùng các cụ cho vui.
Lại nhớ hồi SV ăn cơm bụi, hôm ấy đi ăn muộn chỉ còn thịt luộc thái mỏng như giấy pơ luya và lạc rang, sờ túi thấy đủ tiền nên bụng bảo dạ gọi hẳn thịt luộc cho đủ chất bớt lạc rang muối lại, cùng gọi món với em có một em SV khoa "ngại nghĩ" nó gọi cả thịt cả lạc rang và ngồi chung một bàn chiếu tướng nhau. Mâm bát thịnh soạn hai đĩa thịt , hai bát canh, hai bát nước chấm, một đĩa lạc rang của em nó, và thêm đĩa cháy của em Nói thật em vô duyên quá cơ, vốn tính hay quên cứ nghĩ đĩa lạc rang kia là của mình nên cầm cả đĩa gạt vào bát ăn cho tiện và em gạt cho 2 gạt đi luôn cả đĩa ngồi vô tư lùa cơm nhai mắt đảo như rang lạc ba bề bốn bên lại thấy em nó cứ mủm mỉm cười rõ dở hơi, ngó từ trên xuống dưới thấy cửa sổ vẫn đóng chắc chắn an toàn lại càng khẳng định con này dở hơi sao mà cứ nhìn mình cười hết âu cơm với lạc rang cầm nguyên đĩa thịt gạt dàn đều vào miếng cháy vàng ươm giòn tan to như cái bánh đa bẻ đôi và tiếp tục gặm cho đến hết, bê bát canh húp cái xoạt coi như xong. Bỗng dưng con bé dở hơi nó đẩy cái đĩa thịt chưa ăn hết của nó lại phía em còn kéo đĩa nhẵn của em về phía nó như kiểu sắp mâm cho gọn gàng trước khi ăn, vốn tính hay quên lại nghĩ sao mình lại để thừa phí phạm và đôi đũa của em lại múa thêm một đường vào đĩa thịt còn lại toàn mỡ, em Sum một phát nhẹ nhàng qua bát nước mắm và kết thúc gọn gàng con bé mắt chữ O mồm chữ A không nhịn được cười, như sợ em bẩu nó hâm bèn thanh minh "hình như anh gắp nhầm của em !" lúc này em mới chợt hiêu ra vấn đề và sau đó thế nào thì các cụ chắc cũng đoán được sau này bọn em thân nhau phết đấy.
Em giữ được thói quen tắm nước lạnh đến sau khi ra trường chục năm. Sau đó thì tự nhiên thấy già, tắm rét quá thế là đành bỏ. Tiếc thậtTrc sv bọnem làm gì dám đun nc nóng tắm. Ở trọ dùng giếng khoan. Cứ 12h đêm ra tắm. Ko hiểu sao nc giếng giờ đấy rất ấm
Dạ không, chỉ thân thôi nó đã là gấu của thằng bạn em ợ.Có phải em đấy giờ là Gấu hả kụ? Mà giờ em mới phát hiện kụ viết văn hay phết
Nhớ lần sang ktx bọn Tổng Hợp oánh phỏmTrc sv bọnem làm gì dám đun nc nóng tắm. Ở trọ dùng giếng khoan. Cứ 12h đêm ra tắm. Ko hiểu sao nc giếng giờ đấy rất ấm
Sao em thấy ăn mì tôm cân ngon hơn mì bây giờ nhỉ, béo béo.có đợt cuối năm hết xiền, e với mấy đứa cứ bữa trưa 2,5k bữa tối mỳ tôm cân, khổ nhưng vui
Mợ nài sang nhểCơm sv thì em ít ăn, vì nói thật, em ăn ko đủ no do.... Ko ăn đc( nếu có tí canh chua chua vào thì sẽ hết bay), em ra ngoài ăn 100% là gọi cá và rau vs 2 bát canh.
Cơ mà khốn khổ nhất mấy tháng học quân sự, chưa bao giờ phải ăn những bữa cơm ko có lựa chọn như thế ( chỉ tối thứ 6 mới đc mở cổng ra ngoài và ra khỏi trg, thứ 2 quay lại), năm ấy còn chưa xài di động, mà lại mê giai, cư mấy phút gọi đt bàn công cộng của bọn bán buôn tong đó là đi tong mất 1 lít.
Ngày xưa mì tôm bịch nó thơm chứ không khét như bây giờ thì phải.Sao em thấy ăn mì tôm cân ngon hơn mì bây giờ nhỉ, béo béo.
Sò ri cụ thời đấy em chả biết giai là rì đâu ạ, giai ở đây em gọi fun, còn đấy lạ bạn chí cốt của em( em sv đời sau chứ ko đời đầu, mà nó tính 8, 10 ngàn/ 1 thì cụ chém đc mấy phút). Mà tính em thik bao giai chứ cấm đứa nào dám bao hay tặng quà em.Mợ nài sang nhể
Chắc dai cấp xiền