He he. Nghe đến chuyện cô tư pháp Phường em lại vừa lộn tiết vừa buồn cười. Số là em đụng với ẻm đợt em đi DKKH. Vợ cũng đã hỏi kinh nghiệm đầy đủ như ai, lấy xác nhận "chưa kết hôn lần nào, nay xin đăng ký kết hôn lần đầu" của ông tổ trưởng dân phố (sai một chữ trong cụm đấy thì làm lại ngay). Cái đoạn này em đã thấy vớ vỉn, nghĩ bụng là chẳng may mình gặp ông tổ trưởng là hàng xóm vừa choảng nhau với mình xong thì có khi mình dek lấy được vợ. Hoặc giả em là cạ cứng với ổng thì có đăng ký 20 lần rồi ông ấy vẫn ký ấy chứ, ông ấy chẳng phải chịu trách nhiệm cái gì. Thế là xong bước 1.
Đến cái đoạn khai vào đơn, vợ đã xì trước rồi là khai là nội trợ hay thất nghiệp hay làm tự do kiểu xe ôm gì đấy, ặc ặc, cho nó đỡ hoạnh hoẹ. Nhưng mà em nghĩ, là về sau con cái mình nó còn ngó cái giấy đăng ký của bố mẹ nó, thấy các cụ toàn thất nghiệp với nội trợ thì biết giải thích với chúng nó thế nào, thế là có sao ghi vậy, nghề nghiệp: cán bộ kinh doanh. Lằng nhằng bắt đầu ở đây đây.
Đầu tiên em đến, nó (cô tư pháp phường) xem một hồi rồi hỏi em, cán bộ kinh doanh thì làm ở đâu, anh phải khai rõ ra là làm ở đâu chứ. Dị ứng với mấy cái kiểu vặn vẹo vớ vẩn này, em mới vặn lại, tôi làm ở đâu thì kệ tôi, tại sao lại phải viết vào. Nó cứ khăng khăng đòi em viết cái tên công ty vào. Ừ thì cũng chẳng mất cái gì, viết vào thì viết: Cán bộ kinh doanh tại công ty cổ phần... Làm lại đơn xong thì nó xem một hồi nó lại yêu cầu em lấy xác nhận của công ty. Em lộn tiết, tại sao lại phải xác nhận ở công ty? Công ty tôi là công ty kinh doanh, làm quái gì có chức năng đi xác nhận cho tôi là lấy vợ rồi hay chưa. Rồi em yêu cầu căn cớ đâu mà các anh chị yêu cầu vô lý thế. Nó tìm một hồi rồi lấy cái hướng dẫn gì gì của Bộ Tư pháp hướng dẫn đăng ký kết hôn, trong đó ghi là cán bộ, công chức của cơ quan nhà nước, các tổ chức lực lượng vũ trang thì xác nhận ở cơ quan. Ơ hay, công ty của em là cty cổ phần cơ mà, nó mới hỏi là công ty của anh có vốn của nhà nước không, em mới bảo là có như mà tí ti. Nó mới bảo là có vốn của nhà nước là công ty nhà nước rồi. Đến cái đoạn này thì cái ấu trĩ của cán bộ phường nó đi quá xa rồi. Em mới quạt cho nó một chập là nó dek hiểu cái gì cả. Nó vẫn cứ khăng khăng đòi xác nhận cơ quan, không thì nó ko cho đăng ký. Em điên quá, thế chẳng may cơ quan em nó cũng làm căng, nó không xác nhận cho em, vì nó có chức năng và nhiệm vụ đó đâu, thì em không lấy được vợ à! Em cũng quyết định là không lùi bước trước những cái kiểu thiếu hiểu biết mà lại thích hạnh hoẹ của mấy d/c phường đấy được. Em mới bảo là không cho đăng ký cũng được, chị viết giấy từ chối đi, tất nhiên là nó không dám viết, nó hẹn em mấy hôm nữa đến giải quyết tiếp. Mấy hôm sau em lại ra nữa, chuẩn bị sẵn trong đầu một mớ luật lệ, hướng dẫn cùng với bù lông, giẻ rách định quẳng cho nó thì nó lại nhận hồ sơ và hẹn ngày đến đăng ký. Vậy là tổng cộng em phải đi lại mất 4 lần.
Em không biết với cái kiểu quản lý đăng ký như thế thì sẽ có bao nhiêu đôi xe ôm + nội trợ lấy nhau nữa. Được cái em Phường ấy nhớ em lắm.