Cụ chắc kế toán trưởng hoặc trợ lý r.
E rất thông cảm với cụ, ở làng xóm ngta ngưỡng mộ những người như cụ làm. Chứ như ngoài này thì thằng hàng xón nhà e cìn chả biết tên e thì có ntn nó k qtrong4x là 1 độ tuổi mà các cụ cho rằng mình sẽ đang ở đỉnh cao của sự nghiệp.
Với em thì đúng như vậy, em đầu 4x, hiện là Trưởng phòng XXX của 1 Doanh nghiệp cũng tương đối lớn (vốn điều lệ 2000 tỷ), em có mức thu nhập bình thường so với mặt bằng chung, nhưng các khoản khác thì khá ổn, tuy nhiên phải công tác xa gia đình (200km). Đó là 1 thiệt thòi mà em phải đánh đổi, vợ con em đang ở quê cùng ông bà, ở quê em đã có nhà riêng, một tháng em mới được về quê 1 lần với vợ con.
Thực ra mọi chuyện cứ êm đềm trôi qua, cho đến 1 ngày, em cảm giác những việc em làm đang rất có vấn đề, tất nhiên, các cụ thừa biết ở vị trí em, không làm thì out ngay lập tức, nhưng làm thì ai biết trước được 1 ngày nào đó em sẽ bóc lịch. Nhiều đêm em suy nghĩ, làm sao để rút ra được đây, chẳng có cách nào cả, hồ sơ nghiệm thu, đề nghị mua sắm, đề nghị phê duyệt giá...vv...nếu không phải em ký thì ai? vì em cũng chỉ như 1 con xe, con tượng trong bàn cờ, phục vụ cho những nước đi của Tướng mà thôi, em chẳng biết em sẽ ra đi lúc nào (thực tế có 1 Trường hợp cùng cấp với em đã phải ra đi).
Tất nhiên, những khoản khác mang lại cho em 1 mức thu nhập ổn, đủ để vợ con em được hưởng những điều tốt đẹp đối với 1 gia đình ở tỉnh lẻ. Hiện tài khoản tiết kiệm của vợ chồng sau hơn chục năm cưới nhau khoảng hơn 3 tỷ.
Nhiều lúc em nghĩ, hay em xin từ chức, bỏ lại cái danh và 1 mức thu nhập mơ ước, về quê, xin vào KCN làm 1 anh chuyên viên bình thường, với khoản tiết kiệm đó, kể cả thu nhập của em có giảm, vợ con em cũng không thể chết đói được. Và cố gắng hơn chục năm nữa xin về hưu.
Nhưng về nhà, nhìn thấy vợ, con, bố mẹ rất tự hào về chồng, con mình, liệu nếu em từ chức về, những sự tôn trọng, nể phục ấy có còn không đây (các cụ nhà em là người rất coi trọng công danh, cụ ông là bộ đội về hưu, cụ bà là kỹ sư nông nghiệp), thu nhập bị giảm đáng kể, liệu hạnh phúc gia đình có còn viên mãn?
Nhưng nếu ở lại, em sợ càng ngày em sẽ càng lún sâu hơn, khi không rút ra được nữa thì sao đây?
Thực là 1 lựa chọn khó khăn.
Vk cụ là người thân thiết gắn bó nhất nên sẽ thấu hiểu những nguy hiểm mà cụ gặp phải trong công việc, người vợ nào cũng muốn có chồng bên cạnh chia sẻ hàng ngày nên em tin là sẽ vui vẻ đón nhận. Con cái nếu còn bé thì không có hạnh phúc nào bằng được ở bên bố mẹ, con không chê cha mẹ khó. Có thể cuộc sống thiếu thốn so với trước nhưng cụ sẽ cảm nhận được hạnh phúc gia đình. Những cái coi trọng công danh chỉ là hão, bây giờ đang có công danh thì coi trọng, ngộ nhỡ đến lúc sa cơ thì các cụ muối mặt thế nào.4x là 1 độ tuổi mà các cụ cho rằng mình sẽ đang ở đỉnh cao của sự nghiệp.
Với em thì đúng như vậy, em đầu 4x, hiện là Trưởng phòng XXX của 1 Doanh nghiệp cũng tương đối lớn (vốn điều lệ 2000 tỷ), em có mức thu nhập bình thường so với mặt bằng chung, nhưng các khoản khác thì khá ổn, tuy nhiên phải công tác xa gia đình (200km). Đó là 1 thiệt thòi mà em phải đánh đổi, vợ con em đang ở quê cùng ông bà, ở quê em đã có nhà riêng, một tháng em mới được về quê 1 lần với vợ con.
Thực ra mọi chuyện cứ êm đềm trôi qua, cho đến 1 ngày, em cảm giác những việc em làm đang rất có vấn đề, tất nhiên, các cụ thừa biết ở vị trí em, không làm thì out ngay lập tức, nhưng làm thì ai biết trước được 1 ngày nào đó em sẽ bóc lịch. Nhiều đêm em suy nghĩ, làm sao để rút ra được đây, chẳng có cách nào cả, hồ sơ nghiệm thu, đề nghị mua sắm, đề nghị phê duyệt giá...vv...nếu không phải em ký thì ai? vì em cũng chỉ như 1 con xe, con tượng trong bàn cờ, phục vụ cho những nước đi của Tướng mà thôi, em chẳng biết em sẽ ra đi lúc nào (thực tế có 1 Trường hợp cùng cấp với em đã phải ra đi).
Tất nhiên, những khoản khác mang lại cho em 1 mức thu nhập ổn, đủ để vợ con em được hưởng những điều tốt đẹp đối với 1 gia đình ở tỉnh lẻ. Hiện tài khoản tiết kiệm của vợ chồng sau hơn chục năm cưới nhau khoảng hơn 3 tỷ.
Nhiều lúc em nghĩ, hay em xin từ chức, bỏ lại cái danh và 1 mức thu nhập mơ ước, về quê, xin vào KCN làm 1 anh chuyên viên bình thường, với khoản tiết kiệm đó, kể cả thu nhập của em có giảm, vợ con em cũng không thể chết đói được. Và cố gắng hơn chục năm nữa xin về hưu.
Nhưng về nhà, nhìn thấy vợ, con, bố mẹ rất tự hào về chồng, con mình, liệu nếu em từ chức về, những sự tôn trọng, nể phục ấy có còn không đây (các cụ nhà em là người rất coi trọng công danh, cụ ông là bộ đội về hưu, cụ bà là kỹ sư nông nghiệp), thu nhập bị giảm đáng kể, liệu hạnh phúc gia đình có còn viên mãn?
Nhưng nếu ở lại, em sợ càng ngày em sẽ càng lún sâu hơn, khi không rút ra được nữa thì sao đây?
Thực là 1 lựa chọn khó khăn.
Khó quá cụ nhở.4x là 1 độ tuổi mà các cụ cho rằng mình sẽ đang ở đỉnh cao của sự nghiệp.
Với em thì đúng như vậy, em đầu 4x, hiện là Trưởng phòng XXX của 1 Doanh nghiệp cũng tương đối lớn (vốn điều lệ 2000 tỷ), em có mức thu nhập bình thường so với mặt bằng chung, nhưng các khoản khác thì khá ổn, tuy nhiên phải công tác xa gia đình (200km). Đó là 1 thiệt thòi mà em phải đánh đổi, vợ con em đang ở quê cùng ông bà, ở quê em đã có nhà riêng, một tháng em mới được về quê 1 lần với vợ con.
Thực ra mọi chuyện cứ êm đềm trôi qua, cho đến 1 ngày, em cảm giác những việc em làm đang rất có vấn đề, tất nhiên, các cụ thừa biết ở vị trí em, không làm thì out ngay lập tức, nhưng làm thì ai biết trước được 1 ngày nào đó em sẽ bóc lịch. Nhiều đêm em suy nghĩ, làm sao để rút ra được đây, chẳng có cách nào cả, hồ sơ nghiệm thu, đề nghị mua sắm, đề nghị phê duyệt giá...vv...nếu không phải em ký thì ai? vì em cũng chỉ như 1 con xe, con tượng trong bàn cờ, phục vụ cho những nước đi của Tướng mà thôi, em chẳng biết em sẽ ra đi lúc nào (thực tế có 1 Trường hợp cùng cấp với em đã phải ra đi).
Tất nhiên, những khoản khác mang lại cho em 1 mức thu nhập ổn, đủ để vợ con em được hưởng những điều tốt đẹp đối với 1 gia đình ở tỉnh lẻ. Hiện tài khoản tiết kiệm của vợ chồng sau hơn chục năm cưới nhau khoảng hơn 3 tỷ.
Nhiều lúc em nghĩ, hay em xin từ chức, bỏ lại cái danh và 1 mức thu nhập mơ ước, về quê, xin vào KCN làm 1 anh chuyên viên bình thường, với khoản tiết kiệm đó, kể cả thu nhập của em có giảm, vợ con em cũng không thể chết đói được. Và cố gắng hơn chục năm nữa xin về hưu.
Nhưng về nhà, nhìn thấy vợ, con, bố mẹ rất tự hào về chồng, con mình, liệu nếu em từ chức về, những sự tôn trọng, nể phục ấy có còn không đây (các cụ nhà em là người rất coi trọng công danh, cụ ông là bộ đội về hưu, cụ bà là kỹ sư nông nghiệp), thu nhập bị giảm đáng kể, liệu hạnh phúc gia đình có còn viên mãn?
Nhưng nếu ở lại, em sợ càng ngày em sẽ càng lún sâu hơn, khi không rút ra được nữa thì sao đây?
Thực là 1 lựa chọn khó khăn.
Cụ chủ vào hỏi mấy anh đang ngồi trong phòng biệt giam chờ đi tiêm vì án ma tuý4x là 1 độ tuổi mà các cụ cho rằng mình sẽ đang ở đỉnh cao của sự nghiệp.
Với em thì đúng như vậy, em đầu 4x, hiện là Trưởng phòng XXX của 1 Doanh nghiệp cũng tương đối lớn (vốn điều lệ 2000 tỷ), em có mức thu nhập bình thường so với mặt bằng chung, nhưng các khoản khác thì khá ổn, tuy nhiên phải công tác xa gia đình (200km). Đó là 1 thiệt thòi mà em phải đánh đổi, vợ con em đang ở quê cùng ông bà, ở quê em đã có nhà riêng, một tháng em mới được về quê 1 lần với vợ con.
Thực ra mọi chuyện cứ êm đềm trôi qua, cho đến 1 ngày, em cảm giác những việc em làm đang rất có vấn đề, tất nhiên, các cụ thừa biết ở vị trí em, không làm thì out ngay lập tức, nhưng làm thì ai biết trước được 1 ngày nào đó em sẽ bóc lịch. Nhiều đêm em suy nghĩ, làm sao để rút ra được đây, chẳng có cách nào cả, hồ sơ nghiệm thu, đề nghị mua sắm, đề nghị phê duyệt giá...vv...nếu không phải em ký thì ai? vì em cũng chỉ như 1 con xe, con tượng trong bàn cờ, phục vụ cho những nước đi của Tướng mà thôi, em chẳng biết em sẽ ra đi lúc nào (thực tế có 1 Trường hợp cùng cấp với em đã phải ra đi).
Tất nhiên, những khoản khác mang lại cho em 1 mức thu nhập ổn, đủ để vợ con em được hưởng những điều tốt đẹp đối với 1 gia đình ở tỉnh lẻ. Hiện tài khoản tiết kiệm của vợ chồng sau hơn chục năm cưới nhau khoảng hơn 3 tỷ.
Nhiều lúc em nghĩ, hay em xin từ chức, bỏ lại cái danh và 1 mức thu nhập mơ ước, về quê, xin vào KCN làm 1 anh chuyên viên bình thường, với khoản tiết kiệm đó, kể cả thu nhập của em có giảm, vợ con em cũng không thể chết đói được. Và cố gắng hơn chục năm nữa xin về hưu.
Nhưng về nhà, nhìn thấy vợ, con, bố mẹ rất tự hào về chồng, con mình, liệu nếu em từ chức về, những sự tôn trọng, nể phục ấy có còn không đây (các cụ nhà em là người rất coi trọng công danh, cụ ông là bộ đội về hưu, cụ bà là kỹ sư nông nghiệp), thu nhập bị giảm đáng kể, liệu hạnh phúc gia đình có còn viên mãn?
Nhưng nếu ở lại, em sợ càng ngày em sẽ càng lún sâu hơn, khi không rút ra được nữa thì sao đây?
Thực là 1 lựa chọn khó khăn.
Sao mà hoàn cảnh của em giống cụ thế nhỉ. Chứng tỏ nhiều người cũng đang đóng vai hình nhân thế mạng.Chia sẻ với cụ! Nếu là em với các điều kiện như cụ thì em sẽ về bên gia đình ngay và luôn. Em cũng đang ở hoàn cảnh như cụ nhưng về điều kiện kinh tế gia đình thì không được như cụ. Nhiều lúc em muốn buông bỏ để tìm 1 đơn vị mới với công việc " an toàn" hơn mà không được. Ở cái tuổi ngoài 40, và với trình độ của mình thì em biết mình làm tướng không tới và làm quân không đành. Nếu nghỉ và xin làm quân ở 1 đơn vị khác thì thu nhập sẽ rất thấp so với hiện tại, lấy gì nuôi sắp nhỏ ăn học...Mà điều mình luôn lo lắng, băn khoăn..thì lại không dám nói với vợ, gia đình...Nhiều đêm thức giấc...nhìn bọn trẻ ngủ ngon lành...mình lại đành cố gắng...Mong cuộc sống được bình yên....
Có khi bảo bố mẹ cho thêm nộp cho người ta ý chứ.Cụ hãy thử 1 lần kể về những nguy cơ xảy ra cho hai cụ lớn nghe xem sao?
Em cá 1 ăn 10 là 2 cụ lớn nhà cụ sẽ đề nghị cụ quay về trong phút mốt.
Không một bố mẹ nào muốn con cái mình dính tai ương. Em thật!
Em cho rằng cũng nhiều người trong hoàn cảnh như em mà, em vẫn đang cố gắng để làm đúng trách nhiệm, nhưng có những việc không thể theo ý em được cụ ạ, em không thể đi ngược đường trong khi những người khác đi theo 1 hướng khác được. Chỉ có đồng thuận cùng đi theo hoặc là xin nghỉ. Tất nhiên nói xin nghỉ thì hơi nặng nề, nhưng Sếp Tổng ko tín nhiệm nữa thì cũng khác gì đuổi khéo.Cụ chủ cứ đúng trách nhiệm mà làm, ko những đúng hết trách nhiệm mà còn làm đủ trách nhiệm. Em có ông chú (em vẫn gọi là anh) từng giữ vị trí trọng yếu bên Tập đoàn dầu khí, em ko tiện nói thêm. Nhưng khi cơ quan điều tra vào, đi tù cả nút, bản thân ông a đã từ chức rồi, vẫn liên đới gọi lên điều tra. Nhờ đúng 1 đề nghị khi nghỉ việc mà thoát đi tù đó là khi từ chức có 1 tờ đề xuất ý kiến can ngăn BGD ko mua cái thiết bị X vì nó ko thể hoạt động được cho dù là nó rẻ.
Anh giải thích với e rằng, trách nhiệm mình thì phải làm đúng và đủ hết trách nhiệm thì thôi, nghỉ thì nghỉ vì đằng nào cũng xác định nghỉ rồi.