Kụ ơi, kụ đã có lòng giả nhời e thì e cũng xin mạo muội bàn tiếp. Sinh ra và lớn lên ở cái đất ngàn năm văn vật này thì nó cũng chưa giải quyết được vấn đề j ạ. Ở HN nói chung cũng chưa giải quyết được vấn đề j ạ. Nhưng mà nếu có kụ nào may mắn (hay kém may mắn nhỉ?) lấy con gái HN gốc mà do các kụ bà HN hồi xưa dạy thì e nghĩ rằng sẽ k phải lên đây hỏi những vấn đề như thế này - e xin lỗi kụ 1 lần nữa, từ đầu e đã k định bàn vào tình huống gia đình kụ, e nói thế này có j k phải mong kụ bỏ quá, nhưng mọi vấn đề về hành xử k ổn đều liên quan đến văn hóa và giáo dục kụ ạ.
Ví dụ, khi e về nhà chồng, mẹ chồng e (cả bố và mẹ chồng e đều là ng HN gốc phố hàng luôn) là ng nổi tiếng ghê gớm (ghê gớm chứ k phải đanh đá ạ) ở cả khu phố. Mẹ chồng e mới đầu còn k muốn cho chồng e lấy e mà phải là lấy ng kụ chọn, và cơ bản thời "trai trẻ" e cũng hơi oanh liệt tí nên kụ sợ cho con giai. Nhưng e về ở, có nhiều cách cư xử biết điều, có 1 cái e thử đơn cử là k bao h cãi mẹ chồng. Hồi mới về, nhiều khi kụ mỉa hoặc nói xóc óc lắm (kiểu ng HN cổ mà các kụ), có lúc e cũng giận run ng hoặc tái mặt đi ấy, nhưng e kiềm chế). K phải vì e sợ cái j (nhà e cũng danh giá) hoặc e quá yêu chồng thành nhu nhược, mà là e được dạy, nó thành nếp rồi, về cách hành xử với ng lớn tuổi. Ý e là e luôn nghĩ, mình tôn trọng mẹ chồng, trước tiên - k phải vì bà ấy có là mẹ chồng hay k, hay vì mình yêu chồng, hay vì bất kỳ động cơ nào - mà đơn giản và tối thiểu - bà ấy là 1 ng cao tuổi mà mình là ng trẻ thì k được phép nói láo. Nên nói j e cũng bỏ qua (cái nào ức quá thì e tự nghĩ là ôi, bà già rồi lẩm cẩm, chấp làm j để tự kiềm chế mình), chỉ đạo j mà k hợp lý thì e cũng gật gù, xong rồi e lựa chiều làm theo ý mình, xong rồi e bảo, mẹ ơi vì cái này cái nọ k có nên con lấy cái này, hoặc con làm thế này...
Thật ra, việc j cũng thế, mình giải quyết ổn thỏa thì các kụ cũng biết thế là được rồi, chẳng qua cái tính ng già thích ng trẻ tôn trọng và lắng nghe mình 1 chút thì mình nên biết thế mà chiều. Thế nên mẹ chồng e đến h nhiều lần nói chuyện bảo xin lỗi e vì hồi xưa mẹ cũng có lúc k phải, nhưng mẹ cũng phải thử con, xem con có xứng đáng là con gái trong nhà này k... Bâyh thì sổ đỏ sổ điếc, tài sản này nọ, suốt ngày gửi gắm cho e, bảo con là ng quán xuyến được, giao cho con mẹ còn tin tưởng hơn thằng... (chồng e). Nhưng e cũng k vì thế mà lên mặt, kụ nói thế mình cũng chỉ cười cười thôi, tài sản mình cũng k nhận.
Kụ ạ, yêu chồng thương con là tốt, vun đắp cho gia đình mình lại càng tốt, nhưng như thế thì ng phụ nữ VN nào có phẩm chất 1 chút là cũng làm được. Nhưng như thế mới chỉ ở tính vị kỷ, bản năng con ng ai cũng có, cứ cái j mà vun đắp cho bản thân là làm tốt lắm. Thế còn yêu thương những ng thân, hành xử với những ng xung quanh như thế nào cho có lòng nhân ái và để ng thân của mình k phải khúc mắc, cái đấy cần được dạy dỗ kỹ hơn. Cho nên kụ muốn dạy vợ là phải dạy lại từ những khái niệm cơ bản đấy, chứ oánh với tát với nhịn thì ăn thua j