[Funland] Có cụ nào cùng hoàn cảnh như em không?

thecourrier

Xe hơi
Biển số
OF-721268
Ngày cấp bằng
21/3/20
Số km
163
Động cơ
79,546 Mã lực
Chia sẻ với cụ chủ. Em cũng có lúc cảm thấy mọi thứ như đều chống lại mình, có lúc ở một mình lâu suy nghĩ linh tinh lại ra nghĩ quẩn. Nhưng rồi mọi chuyện cũng qua. Cụ chủ có chuyên môn và theo em thì vẫn còn trẻ, chả biết khuyên cụ thế nào chỉ chúc cụ bình tâm và sớm vượt qua giai đoạn này.
 

hienzm

Xe tăng
Biển số
OF-127106
Ngày cấp bằng
9/1/12
Số km
1,672
Động cơ
974,263 Mã lực
Cụ xách balo lên vùng cao 1 chuyến đi, mệt đâu dừng đó, đi chừng một tuần hoặc thấy tâm lý ổn định thì về, đảm bảo cụ sẽ trút bỏ cái gánh nặng tinh thần ám ảnh cụ bấy lâu và tìm lại năng lượng cho mình.
 

Joker Tiger

Xe tăng
Biển số
OF-709566
Ngày cấp bằng
5/12/19
Số km
1,864
Động cơ
19,889 Mã lực
Chia sẻ với cụ chủ, em cùng tuổi với cụ nhưng chỉ dám ăn chơi tí ti, vẫn phải có trong TK đôi trăm phòng thân, Tiền cho con học hành để dành khoản riêng. Năm nay khó khăn chung, mong cụ tĩnh tâm tìm ra phương hướng cho mình và gia đình. Gia đình là chỗ dựa để cụ vượt qua khó khăn, tiền bạc rồi sẽ đến với cụ nếu không sớm nản chí.
 

JAMINETEA

Xe tải
Biển số
OF-719565
Ngày cấp bằng
10/3/20
Số km
280
Động cơ
81,602 Mã lực
Làm cái mới thôi cụ chủ, quan trọng là có muốn làm hay không.
 

Say24h

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-56316
Ngày cấp bằng
1/2/10
Số km
6,660
Động cơ
513,654 Mã lực
Nơi ở
ASEAN
Website
www.facebook.com
Tìm việc mới bất kể cao thấp. Ở nhà lâu người nó cùn đi cụ ạ.
PS: em kém cụ vài niên, ở nhà trông con. Chả sao. 2 nhõi 5 tuổi chả phải thể dục thể thao gì.
 

Violet2013

Xe buýt
Biển số
OF-207611
Ngày cấp bằng
26/8/13
Số km
873
Động cơ
324,955 Mã lực
Chắc cụ chủ ở nhà nhiều nên tự ti, nghĩ quẩn. Em không dám hỏi sâu, nhưng mà em tin là người nhà quay lưng chắc không có đâu, nhưng họ cũng e dè hơn, vì người ở nhà hay nhạy cảm. Những điều trước nói đến bình thường, nay người nghe lại thấy là tỉa tót này kia... Em đơn cử như tiền điện thôi, tháng này nó tăng vọt. Vợ mà chả may nói ra cụ khéo lại nghĩ nó oán thán mình cũng nên... :D
Cụ phải vui vì không có cụ kiếm, thì vợ cụ vẫn lo được cuộc sống đảm bảo mức học hành của con cái, thắt chặt chi tiêu gia đình có làm hay không thì không thấy cụ nói đến, nhưng vẫn lo được thì vậy là tương đối ổn rồi. Gia đình không bị phá vỡ ngay hoặc đảo lộn cuộc sống.
Cụ nói không tích lũy dc nhiều để khởi nghiệp, thì có thể xem xét bắt đầu từ những thứ nhỏ hơn, hoặc cùng lắm đi xin việc. Đừng đem mức ở cty cũ ra so sánh, vì vị trí khi đó cụ cao, nhưng giờ tuổi cũng lớn nên không nhiều nơi tuyển. Còn nếu cụ là quản lý rồi, thì sớm hay muộn đều có chỗ cần, cụ cứ bình tĩnh hưởng thụ quãng nghỉ ngơi này đi đã.
 

Grand 2016

Xe tăng
Biển số
OF-477871
Ngày cấp bằng
19/12/16
Số km
1,573
Động cơ
212,927 Mã lực
Tuổi
47
Cụ 46 và có nhiều kinh nghiệm chuyên môn thì sẽ tìm dc việc làm thôi.
Cố lên cụ ơi, tầm này chỉ nên ngồi với bạn thân thôi nhé. Sẽ đỡ dc 1 chút,
Không dc suy sụp, trong mọi hoàn cảnh.
 

QMintech

Xe tăng
Biển số
OF-515466
Ngày cấp bằng
12/6/17
Số km
1,826
Động cơ
203,506 Mã lực
Tuổi
25
Nơi ở
Cầu Giấy
Năm nay khó khăn em thấy nhiều người thu nhập giảm, nhưng ý chí thì không hẳn vậy. Cứ suy nghĩ tích cực lên thôi rồi mọi thứ sẽ qua.
 

Yellowtea

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-145206
Ngày cấp bằng
9/6/12
Số km
13,622
Động cơ
505,489 Mã lực
Em vừa phơi xong đống quần áo, đứng treo đồ mà nước mắt cứ ứa ra và cảm thấy trầm cảm nặng đến nơi rồi cho nên vội vào cafe chém đôi dòng với các cụ cho vợi bớt nỗi buồn đau. Em không dùng nick thật và cũng ko định dùng nick này viết đến bài thứ 2. Chuyện của em cũng từ con covid mà ra. Đời em cũng vài lần xuống chó do khủng hoảng, nhưng lần này thê thảm quá. Tưởng như tất cả sẽ sụp đổ và vỡ tan ngay khi ngủ dậy vào sáng ngày mai các cụ ạ.
Em năm nay 46 (cả mụ), trước làm quản lý cấp trung cho 1 công ty có yếu tố nước ngoài, thu nhập tàm tạm đủ sống thoải mái. Ngu cái là em cũng ko tính gì xa, nghĩ mọi thứ sẽ mãi ok. Đùng phát covid, em ra đường. Tích luỹ thì em ko có gì đáng kể về tiền bạc vì trước em quen sống theo chủ nghĩa tiêu dùng, tuy ko ăn chơi xa xỉ nhưng kiểu có tiền là tiêu kể cả giúp đỡ họ hàng, vun vén nhà cửa, làm thiện nguyện. Thế éo nào, khi trắng tay thì chỉ trong 1 tháng, các mỗi quan hệ gia đình cũng thay đổi chóng mặt (khi mà gánh nặng chi tiêu chuyển sang vợ em).
Tình hình này còn tiếp tục thì em nghĩ ngay cả gia đình em cũng tan thôi (đoạn này em ko đi sâu, các cụ cũng đừng thắc mắc là sao gia đình kiểu éo gì mà mới vừa hết tiền là đã cạn tình vậy). Quên ko nói, em còn 2 con, 1 trai lớp 11 và 1 gái lớp 5, riêng tiền học cũng hơi tốn kém, tầm trên 20củ/tháng. Ko rõ có phải giai đoạn này quá suy nghĩ và nhạy cảm, mà em thấy chúng nó cũng thay đổi khi biết bây giờ ai chi tiền cho chúng nó. Các cụ đừng chửi em ko biết dạy con, hi vọng là em nghĩ quá lên thôi.
Bây giờ em mới hiểu cảm giác trầm cảm đến mức phải tự tử là có thật và nó gần đến cỡ nào. Ở nhà 1 mình với em giờ là 1 sự khủng khiếp, người em đôi lúc tự run lên, vừa vì buồn chán vừa vì cảm giác tuyệt vọng & bất lực, phần lớn là vì cái cảm giác cả thế giới quay lưng lại. Xách xe ra đường thì chỉ tốn tiền, xăng cộ, cafe, này nọ. Đi bộ loanh quanh gần nhà còn tệ hơn. Cứ như thế này em khó mà chịu đựng nổi. Về quê thì em sợ bố mẹ ng thân nhận ra, thêm lo.
Em nhận thấy sai lầm khi bao năm chỉ tâm huyết đi làm thuê, biết rằng cái sai lớn hơn là khi có tiền ko nghĩ xa cho những lúc như này, nhưng em vẫn thấy vấn đề chính là do mình ko tự gầy dựng cái của riêng mình. Ngày trc có suy giảm cũng giảm ko quá 30% tuỳ đợt khủng hoảng, nhưng chưa bao giờ em bị đến mức về 0% như bây giờ. Trưa hôm qua em đến thăm thầy giáo đại học cũ và xin lời khuyên (cũng đếch nói hết 100% được), thầy bảo em là 46 mới tính đến chuyện làm riêng là muộn quá.
Em nói thêm chút về chuyên môn, tự bảo giỏi thì em ko dám vỗ ngực, nhưng hầu hết đồng nghiệp bạn bè đều đánh giá em là năng lực ở hàng top trên, làm việc rất trách nhiệm. Cá nhân em thấy tuy đã 46 nhưng em vẫn bắt đầu được và thực sự mấy hôm nay em đang thu xếp, chuẩn bị để làm 1 cái của riêng mình. Nhưng bắt đầu trong hoàn cảnh cá nhân và bối cảnh xã hội như này quả thực thấy trùng trùng khó khăn. Ngay cả những mối quan hệ tốt đẹp nhất về công việc trước đây, giờ thấy em bị out ra, đều đã quay lưng.
Em viết dài dòng vậy thôi, chả để làm gì, cũng không phải để mong có cụ nào cùng cảnh để góp than. Em viết chỉ để mà được nói ra thôi, kô có em đi tự tử mất, dù sao thì OF cũng là nơi em chui ra chui vào hơn chục năm nay rồi. Nếu cụ nào cho em được lời khuyên hay động viên thì em rất biết ơn. Em out nick luôn đây ạ!
46 tuổi ko phải trẻ để bắt đầu, nhưng chưa bao giờ là muộn!
Cụ có chuyên môn tốt, nhiều cty vẫn cần!
Bài học của cụ là đã ko có chuẩn bị cho rủi ro! Có lẽ cuộc đời cụ êm ả bằng phẳng quá!
Năm vừa rồi lũ bạn 7x đời đầu của em thất nghiệp nhiều, các bạn ấy cũng từng là các elite, cuộc đời rất bằng phẳng :(
Bài học cho mọi người là luôn cần dự phòng rủi ro, ko chủ quan quá!
 
Chỉnh sửa cuối:

hai.tranhr

Xe container
Biển số
OF-493906
Ngày cấp bằng
2/3/17
Số km
9,309
Động cơ
293,321 Mã lực
Tuổi
40
Nơi ở
Tp.HCM
Quản lý cấp trung, hoặc thậm chí cấp cao... đi làm thuê đều có thể gặp rủi ro như Cụ.
Cố lên Cụ ây, iem cũng đang phải siết chặt chi tiêu trong mấy tháng nay đây. Khó khăn muôn nơi.
Bản lĩnh sẽ được thể hiện trong lúc này, cố gắng chịu đòn rồi cũng sẽ qua... Cố lên, cố lên....
 

enhat4ever

Xe tăng
Biển số
OF-407514
Ngày cấp bằng
29/2/16
Số km
1,125
Động cơ
-18,907 Mã lực
Tuổi
42
Thay vì than thở và ở nhà, cụ xách 2b/4b ra đường làm vài cuốc Grab còn có ích hơn đấy :T
 

bohong88

Xe tải
Biển số
OF-524129
Ngày cấp bằng
29/7/17
Số km
255
Động cơ
175,670 Mã lực
Tuổi
55
Em vừa phơi xong đống quần áo, đứng treo đồ mà nước mắt cứ ứa ra và cảm thấy trầm cảm nặng đến nơi rồi cho nên vội vào cafe chém đôi dòng với các cụ cho vợi bớt nỗi buồn đau. Em không dùng nick thật và cũng ko định dùng nick này viết đến bài thứ 2. Chuyện của em cũng từ con covid mà ra. Đời em cũng vài lần xuống chó do khủng hoảng, nhưng lần này thê thảm quá. Tưởng như tất cả sẽ sụp đổ và vỡ tan ngay khi ngủ dậy vào sáng ngày mai các cụ ạ.
Em năm nay 46 (cả mụ), trước làm quản lý cấp trung cho 1 công ty có yếu tố nước ngoài, thu nhập tàm tạm đủ sống thoải mái. Ngu cái là em cũng ko tính gì xa, nghĩ mọi thứ sẽ mãi ok. Đùng phát covid, em ra đường. Tích luỹ thì em ko có gì đáng kể về tiền bạc vì trước em quen sống theo chủ nghĩa tiêu dùng, tuy ko ăn chơi xa xỉ nhưng kiểu có tiền là tiêu kể cả giúp đỡ họ hàng, vun vén nhà cửa, làm thiện nguyện. Thế éo nào, khi trắng tay thì chỉ trong 1 tháng, các mỗi quan hệ gia đình cũng thay đổi chóng mặt (khi mà gánh nặng chi tiêu chuyển sang vợ em).
Tình hình này còn tiếp tục thì em nghĩ ngay cả gia đình em cũng tan thôi (đoạn này em ko đi sâu, các cụ cũng đừng thắc mắc là sao gia đình kiểu éo gì mà mới vừa hết tiền là đã cạn tình vậy). Quên ko nói, em còn 2 con, 1 trai lớp 11 và 1 gái lớp 5, riêng tiền học cũng hơi tốn kém, tầm trên 20củ/tháng. Ko rõ có phải giai đoạn này quá suy nghĩ và nhạy cảm, mà em thấy chúng nó cũng thay đổi khi biết bây giờ ai chi tiền cho chúng nó. Các cụ đừng chửi em ko biết dạy con, hi vọng là em nghĩ quá lên thôi.
Bây giờ em mới hiểu cảm giác trầm cảm đến mức phải tự tử là có thật và nó gần đến cỡ nào. Ở nhà 1 mình với em giờ là 1 sự khủng khiếp, người em đôi lúc tự run lên, vừa vì buồn chán vừa vì cảm giác tuyệt vọng & bất lực, phần lớn là vì cái cảm giác cả thế giới quay lưng lại. Xách xe ra đường thì chỉ tốn tiền, xăng cộ, cafe, này nọ. Đi bộ loanh quanh gần nhà còn tệ hơn. Cứ như thế này em khó mà chịu đựng nổi. Về quê thì em sợ bố mẹ ng thân nhận ra, thêm lo.
Em nhận thấy sai lầm khi bao năm chỉ tâm huyết đi làm thuê, biết rằng cái sai lớn hơn là khi có tiền ko nghĩ xa cho những lúc như này, nhưng em vẫn thấy vấn đề chính là do mình ko tự gầy dựng cái của riêng mình. Ngày trc có suy giảm cũng giảm ko quá 30% tuỳ đợt khủng hoảng, nhưng chưa bao giờ em bị đến mức về 0% như bây giờ. Trưa hôm qua em đến thăm thầy giáo đại học cũ và xin lời khuyên (cũng đếch nói hết 100% được), thầy bảo em là 46 mới tính đến chuyện làm riêng là muộn quá.
Em nói thêm chút về chuyên môn, tự bảo giỏi thì em ko dám vỗ ngực, nhưng hầu hết đồng nghiệp bạn bè đều đánh giá em là năng lực ở hàng top trên, làm việc rất trách nhiệm. Cá nhân em thấy tuy đã 46 nhưng em vẫn bắt đầu được và thực sự mấy hôm nay em đang thu xếp, chuẩn bị để làm 1 cái của riêng mình. Nhưng bắt đầu trong hoàn cảnh cá nhân và bối cảnh xã hội như này quả thực thấy trùng trùng khó khăn. Ngay cả những mối quan hệ tốt đẹp nhất về công việc trước đây, giờ thấy em bị out ra, đều đã quay lưng.
Em viết dài dòng vậy thôi, chả để làm gì, cũng không phải để mong có cụ nào cùng cảnh để góp than. Em viết chỉ để mà được nói ra thôi, kô có em đi tự tử mất, dù sao thì OF cũng là nơi em chui ra chui vào hơn chục năm nay rồi. Nếu cụ nào cho em được lời khuyên hay động viên thì em rất biết ơn. Em out nick luôn đây ạ!
Cháu thông cảm với cụ, cháu đã từng rơi vào cảm giác như cụ nhưng may hơn cụ là lúc đó cháu 32 tuổi, và cháu chưa bao giờ nghĩ mình sẽ tự tử. Tính cháu lạc quan.
Khuyên cụ, cứ bình tĩnh, đừng suy nghĩ lúc này kẻo ốm vào thân là khổ lắm. Lúc này phải giữ tinh thần bình tĩnh và vững vàng, tập thể dục đều đặn. Giữ thói quen sh điều độ như lúc đi làm, nghĩa là sáng ra 7h dậy đi làm thì giờ đó dù Ko đi làm vẫn phải dậy. Dọn dẹp giúp vợ, đọc sách và dành vài tiếng mỗi ngày để tìm 1 vc khác phù hợp với mình.
Chịu khó gần gũi con và động viên vợ vượt qua gđ khó khăn này, nói 1 cách tích cực, thất nghiệp cũng mang lại những điều tích cực. Ta biết trân quý bản thân, cuộc sống hơn. Biết thực sự mình là ai.
Học cách tiết kiệm nữa cụ ạ. Cháu đã từng chèo lái gđ với mức sh 3 tr/ tháng giữa HN cụ ạ
 

MiTa

Xe lăn
Biển số
OF-30644
Ngày cấp bằng
5/3/09
Số km
14,356
Động cơ
678,653 Mã lực
Ai cũng muốn làm chủ thì lấy ai làm thuê. Làm chủ chưa chắc đã có tiền và thoải mái hơn làm thuê đâu cụ ah. Làm chủ mà thành công thì quá tốt. Cụ làm giỏi mà còn bị về 0 thế thì chắc chủ của cụ giờ này đang khóc thảm hơn cụ ấy chứ.
 

PCI for car

Xe tăng
Biển số
OF-80119
Ngày cấp bằng
14/12/10
Số km
1,829
Động cơ
464,931 Mã lực
Chủ thớt đang ở khu nào? Loanh quanh bigc thăng long, vin trần duy hưng thì em mời cụ ly cafe. Em cũng vừa phơi quần áo xong, ăn hết bát lạc luộc và vào of để chuẩn bị ngủ trưa thì thấy thớt của cụ. Giờ chỉ biết nhìn con nhìn gia đình mờ cố ủ mưu thôi cụ, chứ chỉ vì mình thì đơn giản quá. Em đợi mật thư của cụ tới 16h nhé. 17h em phải đi đón con.
 

botom

Xe tăng
Biển số
OF-4504
Ngày cấp bằng
2/5/07
Số km
1,302
Động cơ
64,533 Mã lực
Hình như có ông tỷ phú người Nhật gì bắt đầu sự nghiệp lúc đã 65 tuổi, mà nay thành tỷ phú đó cụ. Cụ mới 46 tuổi, trẻ lắm, vẫn kịp thành tỷ phú cụ ạ. Cố lên.
 

xecub49

Xe điện
Biển số
OF-135692
Ngày cấp bằng
23/3/12
Số km
3,174
Động cơ
506,827 Mã lực
Em vừa phơi xong đống quần áo, đứng treo đồ mà nước mắt cứ ứa ra và cảm thấy trầm cảm nặng đến nơi rồi cho nên vội vào cafe chém đôi dòng với các cụ cho vợi bớt nỗi buồn đau. Em không dùng nick thật và cũng ko định dùng nick này viết đến bài thứ 2. Chuyện của em cũng từ con covid mà ra. Đời em cũng vài lần xuống chó do khủng hoảng, nhưng lần này thê thảm quá. Tưởng như tất cả sẽ sụp đổ và vỡ tan ngay khi ngủ dậy vào sáng ngày mai các cụ ạ.
Em năm nay 46 (cả mụ), trước làm quản lý cấp trung cho 1 công ty có yếu tố nước ngoài, thu nhập tàm tạm đủ sống thoải mái. Ngu cái là em cũng ko tính gì xa, nghĩ mọi thứ sẽ mãi ok. Đùng phát covid, em ra đường. Tích luỹ thì em ko có gì đáng kể về tiền bạc vì trước em quen sống theo chủ nghĩa tiêu dùng, tuy ko ăn chơi xa xỉ nhưng kiểu có tiền là tiêu kể cả giúp đỡ họ hàng, vun vén nhà cửa, làm thiện nguyện. Thế éo nào, khi trắng tay thì chỉ trong 1 tháng, các mỗi quan hệ gia đình cũng thay đổi chóng mặt (khi mà gánh nặng chi tiêu chuyển sang vợ em).
Tình hình này còn tiếp tục thì em nghĩ ngay cả gia đình em cũng tan thôi (đoạn này em ko đi sâu, các cụ cũng đừng thắc mắc là sao gia đình kiểu éo gì mà mới vừa hết tiền là đã cạn tình vậy). Quên ko nói, em còn 2 con, 1 trai lớp 11 và 1 gái lớp 5, riêng tiền học cũng hơi tốn kém, tầm trên 20củ/tháng. Ko rõ có phải giai đoạn này quá suy nghĩ và nhạy cảm, mà em thấy chúng nó cũng thay đổi khi biết bây giờ ai chi tiền cho chúng nó. Các cụ đừng chửi em ko biết dạy con, hi vọng là em nghĩ quá lên thôi.
Bây giờ em mới hiểu cảm giác trầm cảm đến mức phải tự tử là có thật và nó gần đến cỡ nào. Ở nhà 1 mình với em giờ là 1 sự khủng khiếp, người em đôi lúc tự run lên, vừa vì buồn chán vừa vì cảm giác tuyệt vọng & bất lực, phần lớn là vì cái cảm giác cả thế giới quay lưng lại. Xách xe ra đường thì chỉ tốn tiền, xăng cộ, cafe, này nọ. Đi bộ loanh quanh gần nhà còn tệ hơn. Cứ như thế này em khó mà chịu đựng nổi. Về quê thì em sợ bố mẹ ng thân nhận ra, thêm lo.
Em nhận thấy sai lầm khi bao năm chỉ tâm huyết đi làm thuê, biết rằng cái sai lớn hơn là khi có tiền ko nghĩ xa cho những lúc như này, nhưng em vẫn thấy vấn đề chính là do mình ko tự gầy dựng cái của riêng mình. Ngày trc có suy giảm cũng giảm ko quá 30% tuỳ đợt khủng hoảng, nhưng chưa bao giờ em bị đến mức về 0% như bây giờ. Trưa hôm qua em đến thăm thầy giáo đại học cũ và xin lời khuyên (cũng đếch nói hết 100% được), thầy bảo em là 46 mới tính đến chuyện làm riêng là muộn quá.
Em nói thêm chút về chuyên môn, tự bảo giỏi thì em ko dám vỗ ngực, nhưng hầu hết đồng nghiệp bạn bè đều đánh giá em là năng lực ở hàng top trên, làm việc rất trách nhiệm. Cá nhân em thấy tuy đã 46 nhưng em vẫn bắt đầu được và thực sự mấy hôm nay em đang thu xếp, chuẩn bị để làm 1 cái của riêng mình. Nhưng bắt đầu trong hoàn cảnh cá nhân và bối cảnh xã hội như này quả thực thấy trùng trùng khó khăn. Ngay cả những mối quan hệ tốt đẹp nhất về công việc trước đây, giờ thấy em bị out ra, đều đã quay lưng.
Em viết dài dòng vậy thôi, chả để làm gì, cũng không phải để mong có cụ nào cùng cảnh để góp than. Em viết chỉ để mà được nói ra thôi, kô có em đi tự tử mất, dù sao thì OF cũng là nơi em chui ra chui vào hơn chục năm nay rồi. Nếu cụ nào cho em được lời khuyên hay động viên thì em rất biết ơn. Em out nick luôn đây ạ!
Tìm chỗ chiến tiếp thôi. 46 cũng còn trẻ chán và cuộc sống vẫn còn dài lắm. Cụ nên gặp bạn bè, khơi các mối quan hệ để bước chân vào 1 cty mới, 1 cv mới. Chúc cụ vượt qua lúc khó khăn này
 

lhduong2002

Xe tăng
Biển số
OF-75296
Ngày cấp bằng
13/10/10
Số km
1,679
Động cơ
440,399 Mã lực
Nơi ở
Định công xã, Xóm trại thôn
Đúng là ở cái xứ xở thiên đường này nói gì thì nói, làm ra 10 thì nên găm vào cạp quần 5 để phòng xa. Em may mắn hơn cụ là có gấu nhà găm thì thôi rồi, đưa bao nhiêu về thì đừng hòng lấy ra được nên qua đợt dịch vừa rồi em thấy rất yên tâm. Còn em làm thêm nếm được bao nhiêu thì đổ hết vào mấy cái thú vui vô cùng lành mạnh như: Đồng hồ, Âm thanh, Điện thoại, chăm hai con mèo béo, cho tiền ăn thêm hai F1. Được cái gấu em chẳng bao h quan tâm đến khoản ngoài của em, chỉ cần nộp vè đừng lấy ra là được😁😁😁
A58FDEAE-068B-4B34-9D2F-0BCA84DC26DB.jpeg
 
Chỉnh sửa cuối:

Ngân Hà

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-70436
Ngày cấp bằng
11/8/10
Số km
788
Động cơ
436,475 Mã lực
Em vừa phơi xong đống quần áo, đứng treo đồ mà nước mắt cứ ứa ra và cảm thấy trầm cảm nặng đến nơi rồi cho nên vội vào cafe chém đôi dòng với các cụ cho vợi bớt nỗi buồn đau. Em không dùng nick thật và cũng ko định dùng nick này viết đến bài thứ 2. Chuyện của em cũng từ con covid mà ra. Đời em cũng vài lần xuống chó do khủng hoảng, nhưng lần này thê thảm quá. Tưởng như tất cả sẽ sụp đổ và vỡ tan ngay khi ngủ dậy vào sáng ngày mai các cụ ạ.
Em năm nay 46 (cả mụ), trước làm quản lý cấp trung cho 1 công ty có yếu tố nước ngoài, thu nhập tàm tạm đủ sống thoải mái. Ngu cái là em cũng ko tính gì xa, nghĩ mọi thứ sẽ mãi ok. Đùng phát covid, em ra đường. Tích luỹ thì em ko có gì đáng kể về tiền bạc vì trước em quen sống theo chủ nghĩa tiêu dùng, tuy ko ăn chơi xa xỉ nhưng kiểu có tiền là tiêu kể cả giúp đỡ họ hàng, vun vén nhà cửa, làm thiện nguyện. Thế éo nào, khi trắng tay thì chỉ trong 1 tháng, các mỗi quan hệ gia đình cũng thay đổi chóng mặt (khi mà gánh nặng chi tiêu chuyển sang vợ em).
Tình hình này còn tiếp tục thì em nghĩ ngay cả gia đình em cũng tan thôi (đoạn này em ko đi sâu, các cụ cũng đừng thắc mắc là sao gia đình kiểu éo gì mà mới vừa hết tiền là đã cạn tình vậy). Quên ko nói, em còn 2 con, 1 trai lớp 11 và 1 gái lớp 5, riêng tiền học cũng hơi tốn kém, tầm trên 20củ/tháng. Ko rõ có phải giai đoạn này quá suy nghĩ và nhạy cảm, mà em thấy chúng nó cũng thay đổi khi biết bây giờ ai chi tiền cho chúng nó. Các cụ đừng chửi em ko biết dạy con, hi vọng là em nghĩ quá lên thôi.
Bây giờ em mới hiểu cảm giác trầm cảm đến mức phải tự tử là có thật và nó gần đến cỡ nào. Ở nhà 1 mình với em giờ là 1 sự khủng khiếp, người em đôi lúc tự run lên, vừa vì buồn chán vừa vì cảm giác tuyệt vọng & bất lực, phần lớn là vì cái cảm giác cả thế giới quay lưng lại. Xách xe ra đường thì chỉ tốn tiền, xăng cộ, cafe, này nọ. Đi bộ loanh quanh gần nhà còn tệ hơn. Cứ như thế này em khó mà chịu đựng nổi. Về quê thì em sợ bố mẹ ng thân nhận ra, thêm lo.
Em nhận thấy sai lầm khi bao năm chỉ tâm huyết đi làm thuê, biết rằng cái sai lớn hơn là khi có tiền ko nghĩ xa cho những lúc như này, nhưng em vẫn thấy vấn đề chính là do mình ko tự gầy dựng cái của riêng mình. Ngày trc có suy giảm cũng giảm ko quá 30% tuỳ đợt khủng hoảng, nhưng chưa bao giờ em bị đến mức về 0% như bây giờ. Trưa hôm qua em đến thăm thầy giáo đại học cũ và xin lời khuyên (cũng đếch nói hết 100% được), thầy bảo em là 46 mới tính đến chuyện làm riêng là muộn quá.
Em nói thêm chút về chuyên môn, tự bảo giỏi thì em ko dám vỗ ngực, nhưng hầu hết đồng nghiệp bạn bè đều đánh giá em là năng lực ở hàng top trên, làm việc rất trách nhiệm. Cá nhân em thấy tuy đã 46 nhưng em vẫn bắt đầu được và thực sự mấy hôm nay em đang thu xếp, chuẩn bị để làm 1 cái của riêng mình. Nhưng bắt đầu trong hoàn cảnh cá nhân và bối cảnh xã hội như này quả thực thấy trùng trùng khó khăn. Ngay cả những mối quan hệ tốt đẹp nhất về công việc trước đây, giờ thấy em bị out ra, đều đã quay lưng.
Em viết dài dòng vậy thôi, chả để làm gì, cũng không phải để mong có cụ nào cùng cảnh để góp than. Em viết chỉ để mà được nói ra thôi, kô có em đi tự tử mất, dù sao thì OF cũng là nơi em chui ra chui vào hơn chục năm nay rồi. Nếu cụ nào cho em được lời khuyên hay động viên thì em rất biết ơn. Em out nick luôn đây ạ!

cũng chẳng biết khuyên gì cụ
e 45t, chạy grab thấy thu nhập co kéo cũng đủ, 2vc , 1 thằng ku 7T
cụ có trình độ thì thử apply vào cty khác xem, lương thấp hơn cũng dc, cơ bản là mình phải tồn tại cái đã rồi mới nói tiếp dc
 

XPQ

Xe cút kít
Biển số
OF-25733
Ngày cấp bằng
13/12/08
Số km
16,145
Động cơ
551,836 Mã lực
Nơi ở
Trỏng
Em vừa phơi xong đống quần áo, đứng treo đồ mà nước mắt cứ ứa ra và cảm thấy trầm cảm nặng đến nơi rồi cho nên vội vào cafe chém đôi dòng với các cụ cho vợi bớt nỗi buồn đau. Em không dùng nick thật và cũng ko định dùng nick này viết đến bài thứ 2. Chuyện của em cũng từ con covid mà ra. Đời em cũng vài lần xuống chó do khủng hoảng, nhưng lần này thê thảm quá. Tưởng như tất cả sẽ sụp đổ và vỡ tan ngay khi ngủ dậy vào sáng ngày mai các cụ ạ.
Em năm nay 46 (cả mụ), trước làm quản lý cấp trung cho 1 công ty có yếu tố nước ngoài, thu nhập tàm tạm đủ sống thoải mái. Ngu cái là em cũng ko tính gì xa, nghĩ mọi thứ sẽ mãi ok. Đùng phát covid, em ra đường. Tích luỹ thì em ko có gì đáng kể về tiền bạc vì trước em quen sống theo chủ nghĩa tiêu dùng, tuy ko ăn chơi xa xỉ nhưng kiểu có tiền là tiêu kể cả giúp đỡ họ hàng, vun vén nhà cửa, làm thiện nguyện. Thế éo nào, khi trắng tay thì chỉ trong 1 tháng, các mỗi quan hệ gia đình cũng thay đổi chóng mặt (khi mà gánh nặng chi tiêu chuyển sang vợ em).
Tình hình này còn tiếp tục thì em nghĩ ngay cả gia đình em cũng tan thôi (đoạn này em ko đi sâu, các cụ cũng đừng thắc mắc là sao gia đình kiểu éo gì mà mới vừa hết tiền là đã cạn tình vậy). Quên ko nói, em còn 2 con, 1 trai lớp 11 và 1 gái lớp 5, riêng tiền học cũng hơi tốn kém, tầm trên 20củ/tháng. Ko rõ có phải giai đoạn này quá suy nghĩ và nhạy cảm, mà em thấy chúng nó cũng thay đổi khi biết bây giờ ai chi tiền cho chúng nó. Các cụ đừng chửi em ko biết dạy con, hi vọng là em nghĩ quá lên thôi.
Bây giờ em mới hiểu cảm giác trầm cảm đến mức phải tự tử là có thật và nó gần đến cỡ nào. Ở nhà 1 mình với em giờ là 1 sự khủng khiếp, người em đôi lúc tự run lên, vừa vì buồn chán vừa vì cảm giác tuyệt vọng & bất lực, phần lớn là vì cái cảm giác cả thế giới quay lưng lại. Xách xe ra đường thì chỉ tốn tiền, xăng cộ, cafe, này nọ. Đi bộ loanh quanh gần nhà còn tệ hơn. Cứ như thế này em khó mà chịu đựng nổi. Về quê thì em sợ bố mẹ ng thân nhận ra, thêm lo.
Em nhận thấy sai lầm khi bao năm chỉ tâm huyết đi làm thuê, biết rằng cái sai lớn hơn là khi có tiền ko nghĩ xa cho những lúc như này, nhưng em vẫn thấy vấn đề chính là do mình ko tự gầy dựng cái của riêng mình. Ngày trc có suy giảm cũng giảm ko quá 30% tuỳ đợt khủng hoảng, nhưng chưa bao giờ em bị đến mức về 0% như bây giờ. Trưa hôm qua em đến thăm thầy giáo đại học cũ và xin lời khuyên (cũng đếch nói hết 100% được), thầy bảo em là 46 mới tính đến chuyện làm riêng là muộn quá.
Em nói thêm chút về chuyên môn, tự bảo giỏi thì em ko dám vỗ ngực, nhưng hầu hết đồng nghiệp bạn bè đều đánh giá em là năng lực ở hàng top trên, làm việc rất trách nhiệm. Cá nhân em thấy tuy đã 46 nhưng em vẫn bắt đầu được và thực sự mấy hôm nay em đang thu xếp, chuẩn bị để làm 1 cái của riêng mình. Nhưng bắt đầu trong hoàn cảnh cá nhân và bối cảnh xã hội như này quả thực thấy trùng trùng khó khăn. Ngay cả những mối quan hệ tốt đẹp nhất về công việc trước đây, giờ thấy em bị out ra, đều đã quay lưng.
Em viết dài dòng vậy thôi, chả để làm gì, cũng không phải để mong có cụ nào cùng cảnh để góp than. Em viết chỉ để mà được nói ra thôi, kô có em đi tự tử mất, dù sao thì OF cũng là nơi em chui ra chui vào hơn chục năm nay rồi. Nếu cụ nào cho em được lời khuyên hay động viên thì em rất biết ơn. Em out nick luôn đây ạ!

Tĩnh tâm lại! Bằng cách nào đấy mà bác thấy phù hợp. Không được phép để sự chán nản thấm vào đến tận tế bào, phải duy trì các loại hoóc môn nội tiết các thứ thật mạnh mẽ để còn tiếp tục chiến đấu.
Một trong những cách để xả trét và lấy lại tự tin là đêm nào cũng bắt vợ leo núi, đêm nào cũng ném vợ lên đỉnh độ đôi phát. Thứ nhất thì nó cũng có lý do để nể mình và hăng say kiếm tiền hơn, thứ hai cũng để mình biết mình là ai còn lấy dũng khí. Các cụ xưa chả dạy một cách rất mất dạy là "Đùi to không lo chết đói" thây.
 

TraiKhongSo

Xe tăng
Biển số
OF-673166
Ngày cấp bằng
17/6/19
Số km
1,027
Động cơ
136,344 Mã lực
Tuổi
45
Nơi ở
Cõi Tạm
Chia sẻ vs cụ chủ
Cháu kém cụ vài tuội dưng sì tát vỡ bát up mấy lần nên quen cmn òi
Vk chửi miết thành quen
Cố lên cụ !
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top