- Biển số
- OF-167407
- Ngày cấp bằng
- 19/11/12
- Số km
- 10,006
- Động cơ
- 983,198 Mã lực
- Tuổi
- 43
- Nơi ở
- Hà Nội
- Website
- www.youtube.com
KLQ...nhưng thời xưa các cụ biết Hitler đã khôi phục nước Đức thế nào sau WW1 bị thua và thiệt hại nặng về kinh tế không ?
Hồi đó nước Đức gần như kiệt quệ, bị thua trận, bị Anh-Pháp-Mỹ tịch thu hết các thuộc địa, và bị hội nghị Véc-sai phạt phải đền bù chiến tranh cho Anh-Pháp với số tiền khổng lồ....mà Đức phải trả đến năm 2011 mới xong.
Tuy nhiên, Hitler khi nắm quyền nước Đức đã có tham vọng muốn Đức vượt lên trên các nước Châu Âu và phát động cuộc chiến tranh để làm bá chủ Châu âu. Nhưng muốn vậy Đức phải có nguồn lực để thúc đẩy phát triển đã. Và Hitler đã buộc phải "hy sinh" 1 cộng đồng dân cư đang thành công ở Đức (cũng như toàn Châu Âu) bằng chính sách "tịch thu hết tài sản của người Do Thái".
Bộ máy tuyên truyền của Đức quốc xã đã dựng lên các chiêu bài "bài Do Thái" để lấy cớ bắt bớ, đẩy người Do Thái vào các trại tập trung và sát hại họ....mục đích sâu xa là "tịch thu tài sản của họ" .
Nhờ cách này Hitler thu được nguồn lực cực lớn, đủ để thúc đẩy nền kinh tế Đức phát triển 2 con số, vượt lên trên các cường quốc Anh-Pháp-Nga thời đó....và sau đó thì Đức, khi đã đủ mạnh, đã đơn phương hủy Hiệp ước Véc-sai...và phát động cuộc chiến WW2 kinh hoàng cho TG.
Em hỏi GPT:Em hỏi ChatGPT về vấn đề này thì nó trả lời như sau:
Như vậy vào giai đoạn phát triển kinh tế dưới thời Hitle thì số tiền mà người DT bị tước đoạt chỉ là phần nhỏ, liệu có đủ cho Hitle phát triển KT? Phần tiền lớn là lúc chiến tranh thì ném vào chiến tranh hết.
Đức phát triển sau WW1 dựa vào đâu?
GPT nó bảo:
"Sau Thế chiến thứ nhất (WW1), Đức đối mặt với khủng hoảng kinh tế, chính trị và xã hội nghiêm trọng do Hiệp ước Versailles (1919) áp đặt các điều kiện nặng nề. Tuy nhiên, Đức vẫn có những yếu tố giúp phục hồi và phát triển trong thập niên 1920 và đầu 1930, bao gồm:
1. Hỗ trợ tài chính từ quốc tế (Kế hoạch Dawes & Young)
- Năm 1924, Mỹ và các nước đồng minh đưa ra Kế hoạch Dawes, giúp Đức tái cấu trúc các khoản bồi thường chiến tranh và được vay tiền từ Mỹ để phục hồi kinh tế.
- Năm 1929, Kế hoạch Young tiếp tục giảm nhẹ nghĩa vụ bồi thường, giúp Đức ổn định hơn.
- Dù bị thiệt hại sau WW1, Đức vẫn giữ được nền tảng công nghiệp mạnh mẽ, đặc biệt là trong các ngành thép, hóa chất, ô tô.
- Các tập đoàn lớn như Krupp, IG Farben, Siemens tiếp tục phát triển và đầu tư vào công nghệ mới.
- Năm 1923, Đức rơi vào siêu lạm phát do chính phủ in quá nhiều tiền để trả nợ.
- Sau đó, Chính phủ Weimar (dưới thời Gustav Stresemann) ban hành Đồng tiền Rentenmark, giúp ổn định nền kinh tế và khôi phục lòng tin vào tài chính.
- Chính quyền Weimar có sự cải cách và kiểm soát được tình trạng bất ổn.
- Đức gia nhập Hội Quốc Liên năm 1926, tăng vị thế quốc tế.
- Đức thu hút nhiều đầu tư từ Mỹ, Anh, Pháp, giúp hiện đại hóa công nghiệp.
- Hiệp ước Locarno (1925) đảm bảo hòa bình với Pháp và Bỉ, thúc đẩy thương mại.
Tuy nhiên, sự phát triển này bị chững lại khi Đại khủng hoảng 1929 xảy ra, khiến thất nghiệp gia tăng và mở đường cho sự trỗi dậy của Đảng Quốc Xã."
Câu hỏi: sau khủng hoảng 1930, Đức phát triển nhờ đâu?
GPT trả lời:
Sau cuộc Đại Khủng Hoảng 1929-1933, Đức rơi vào tình trạng kinh tế suy thoái trầm trọng với tỷ lệ thất nghiệp cao, sản xuất đình trệ và bất ổn chính trị. Tuy nhiên, từ khi Adolf Hitler và Đảng Quốc Xã (NSDAP) lên nắm quyền năm 1933, nền kinh tế Đức đã phục hồi và phát triển nhanh chóng nhờ các yếu tố sau:
1. Chính sách kinh tế nhà nước hóa và can thiệp mạnh mẽ
- Chính phủ Đức áp dụng chính sách chủ nghĩa kinh tế nhà nước (Statism), kiểm soát chặt chẽ nền kinh tế và thúc đẩy sản xuất.
- Nhà nước tài trợ mạnh cho các ngành công nghiệp quan trọng như thép, hóa chất, ô tô, và quân sự.
- Cấm đình công và kiểm soát tiền lương, đảm bảo sự ổn định cho doanh nghiệp.
- Chính phủ phát động các chương trình việc làm lớn, điển hình là:
- Xây dựng đường cao tốc Autobahn, giúp thúc đẩy giao thông và tạo hàng triệu việc làm.
- Đầu tư vào hệ thống đường sắt, cầu, kênh đào và các công trình công cộng.
- Các công ty tư nhân như Volkswagen được hỗ trợ để sản xuất xe hơi giá rẻ (Volkswagen Beetle).
- Hiệp ước Versailles giới hạn quân đội Đức chỉ 100.000 người, nhưng Hitler bí mật tái vũ trang và từ năm 1935, công khai vi phạm hiệp ước.
- Ngành công nghiệp quân sự được đẩy mạnh, sản xuất xe tăng, máy bay, tàu chiến, vũ khí hiện đại.
- Chế độ nghĩa vụ quân sự bắt buộc giúp giảm tỷ lệ thất nghiệp.
- Đức giảm phụ thuộc vào nhập khẩu, tập trung vào sản xuất trong nước.
- Đẩy mạnh nghiên cứu khoa học để tìm kiếm các vật liệu thay thế, như sản xuất cao su nhân tạo và xăng tổng hợp từ than đá.
- Ký kết các hiệp định thương mại với Ý, Nhật, và một số nước Đông Âu để đảm bảo nguồn tài nguyên.
- Thực hiện chính sách Lebensraum (không gian sinh tồn), mở rộng lãnh thổ để tìm kiếm tài nguyên và thị trường mới.
- Chính quyền Quốc Xã kiểm soát chặt chẽ truyền thông, tuyên truyền về sự hồi sinh kinh tế và tạo niềm tin cho dân chúng.
- Các tổ chức thanh niên (Hitler Youth) và phong trào lao động được sử dụng để định hướng tư tưởng và duy trì ổn định chính trị.
Nhờ các chính sách trên, Đức phục hồi mạnh mẽ, đạt mức tăng trưởng kinh tế cao vào cuối thập niên 1930. Tuy nhiên, sự phát triển này chủ yếu dựa vào chi tiêu quân sự và mở rộng chiến tranh, dẫn đến Thế chiến thứ hai (1939-1945).
Câu hỏi : Đức chiếm đoạt bao nhiêu tài sản của DO thái từ 1918 - 1945 ?
GPT:
Trong giai đoạn 1918-1945, đặc biệt dưới thời Đức Quốc Xã (1933-1945), tài sản của người Do Thái bị chiếm đoạt thông qua nhiều hình thức, từ tịch thu tài sản, thuế phạt, cưỡng đoạt tài sản cá nhân cho đến bóc lột lao động cưỡng bức. Dưới đây là những ước tính về quy mô của việc chiếm đoạt tài sản người Do Thái:
1. Giai đoạn trước Thế chiến II (1933-1939)
Khi Hitler lên nắm quyền năm 1933, Đức bắt đầu thực hiện các chính sách chống lại người Do Thái, trong đó có việc tước đoạt tài sản:
- Luật Aryan hóa (Aryanization) từ năm 1933: Chính quyền buộc người Do Thái bán tài sản, doanh nghiệp với giá thấp cho người Đức không phải Do Thái.
- Thuế và phạt tài chính:
- Sau sự kiện Kristallnacht (Đêm kính vỡ) năm 1938, chính phủ Đức phạt cộng đồng Do Thái 1 tỷ Reichsmark (khoảng 4 tỷ USD ngày nay).
- Các tài khoản ngân hàng, bất động sản, và các khoản đầu tư của người Do Thái bị đóng băng hoặc sung công.
- Ước tính: Đến năm 1939, tổng giá trị tài sản bị tịch thu của người Do Thái ở Đức và Áo ước tính từ 2-3 tỷ Reichsmark (~10-15 tỷ USD ngày nay).
Khi Đức chiếm đóng các nước châu Âu, việc tịch thu tài sản người Do Thái mở rộng trên quy mô lớn hơn:
- Chiếm đoạt tài sản trên toàn châu Âu: Đức Quốc Xã tịch thu tài sản của người Do Thái ở các nước bị chiếm đóng như Pháp, Ba Lan, Hà Lan, Hungary, và các nước Đông Âu khác.
- Bóc lột lao động cưỡng bức: Hàng triệu người Do Thái bị buộc phải lao động trong các nhà máy của Đức mà không được trả lương, làm lợi cho các công ty như IG Farben, Siemens, BMW, Volkswagen.
- Cướp bóc trong Holocaust:
- Khi đưa người Do Thái vào trại tập trung, Đức tịch thu toàn bộ tài sản cá nhân: tiền, vàng, trang sức, tranh nghệ thuật, bất động sản.
- Hàng tấn vàng từ răng của tù nhân bị lấy ra và nấu chảy thành vàng thỏi để đưa vào kho dự trữ của Ngân hàng Reichsbank.
- Ước tính tổng giá trị tài sản bị chiếm đoạt từ người Do Thái trong thời kỳ Đức Quốc Xã dao động từ 230 - 320 tỷ USD (theo giá trị ngày nay).
- Chỉ riêng tài sản nghệ thuật bị đánh cắp có giá trị khoảng 2,5-3 tỷ USD.
Sau chiến tranh, một số tài sản bị đánh cắp đã được trả lại trong các chương trình bồi thường, nhưng nhiều tài sản vẫn bị mất hoặc tranh chấp cho đến ngày nay.
Câu hỏi : Đức phát triển từ 1918 - 1945 nhờ cướp bóc Do Thái đúng không?
GPT
Việc Đức phát triển kinh tế từ 1918-1945 không thể chỉ quy về cướp bóc tài sản của người Do Thái, nhưng đó chắc chắn là một yếu tố quan trọng, đặc biệt trong giai đoạn Đức Quốc Xã cầm quyền (1933-1945). Tuy nhiên, sự phục hồi và tăng trưởng của Đức còn dựa vào nhiều yếu tố khác, bao gồm tái vũ trang, chính sách kinh tế can thiệp mạnh của nhà nước, và tận dụng lao động cưỡng bức.
1. Cướp bóc tài sản người Do Thái – Một yếu tố quan trọng
Dưới thời Hitler, tài sản của người Do Thái bị tịch thu một cách hệ thống, đóng góp đáng kể vào ngân sách nhà nước:
- "Aryanization" (1933-1939): Người Do Thái bị buộc phải bán rẻ doanh nghiệp, tài sản, và đất đai cho người Đức "thuần chủng".
- Thuế phạt sau Kristallnacht (1938): Chính quyền Quốc Xã phạt toàn bộ cộng đồng Do Thái 1 tỷ Reichsmark sau sự kiện này.
- Tịch thu tài sản trong chiến tranh (1939-1945): Khi Đức chiếm đóng châu Âu, tài sản người Do Thái bị cướp bóc hàng loạt, bao gồm tiền, vàng, bất động sản, tranh nghệ thuật.
- Tận dụng lao động cưỡng bức: Hàng triệu người Do Thái và tù nhân bị ép làm việc trong các nhà máy của các tập đoàn như IG Farben, Siemens, BMW, Volkswagen mà không được trả lương.
Ước tính, tổng tài sản bị cướp bóc của người Do Thái lên đến 230-320 tỷ USD (theo giá trị ngày nay). Số tiền này chắc chắn giúp Đức Quốc Xã duy trì nền kinh tế chiến tranh, nhưng không phải là nguồn duy nhất thúc đẩy tăng trưởng.
2. Các yếu tố khác giúp Đức phát triển
Ngoài việc cướp bóc tài sản người Do Thái, Đức còn dựa vào nhiều biện pháp kinh tế khác:
Giai đoạn 1918-1933: Kinh tế suy thoái và phục hồi
- 1924-1929: Nhờ Kế hoạch Dawes, Đức nhận viện trợ từ Mỹ, giúp ổn định đồng tiền và phục hồi công nghiệp.
- 1929-1933: Đại khủng hoảng kinh tế làm GDP giảm mạnh, thất nghiệp lên 30%.
- Chính sách tạo việc làm: Đầu tư vào cơ sở hạ tầng (đường Autobahn), giúp giảm thất nghiệp.
- Tái vũ trang: Đức vi phạm Hiệp ước Versailles, mở rộng quân đội, thúc đẩy công nghiệp nặng.
- Chính sách tự cung tự cấp (Autarky): Giảm nhập khẩu, tập trung sản xuất trong nước.
- Chiếm đoạt tài nguyên từ các nước bị chiếm đóng: Vàng, dầu, thép từ Pháp, Ba Lan, Liên Xô bị Đức khai thác tối đa.
- Lao động cưỡng bức: Không chỉ người Do Thái, hàng triệu lao động từ Đông Âu bị ép làm việc trong các nhà máy Đức.
3. Kết luận: Cướp bóc Do Thái có giúp Đức phát triển không?
Có, nhưng không phải là yếu tố duy nhất.
- Tài sản cướp được từ người Do Thái hỗ trợ tài chính cho Đức Quốc Xã, đặc biệt trong giai đoạn 1933-1945.
- Tuy nhiên, sự tăng trưởng kinh tế của Đức còn đến từ tái vũ trang, lao động cưỡng bức, khai thác tài nguyên từ các nước bị chiếm đóng, và chính sách can thiệp kinh tế mạnh của nhà nước.
- Việc cướp bóc tài sản chỉ mang lại nguồn vốn một lần, trong khi các yếu tố khác như sản xuất quân sự, lao động cưỡng bức mới giúp duy trì nền kinh tế chiến tranh lâu dài.
Vì vậy, Đức không thể phát triển chỉ nhờ cướp bóc người Do Thái, nhưng việc này đóng góp một phần quan trọng trong nền kinh tế của Đức Quốc Xã.