Xin phép các cụ em cho bài này lên đầu, em muốn nhiều bác trong of này đọc. Đọc đi đọc lại, in cả ra cho hàng xóm, nhân viên đọc, em vẫn mãi cái cảm giác không quên. Cụ viết bài văn này chắc trong lúc nhiều cảm xúc nhất, câu chuyện theo em đã để lại cho người đọc nhiều suy nghĩ.
1./ Cảm thông với cụ, với cuộc sống còn nhiều khó khăn của người lao động
2./ Suy nghĩ về thời thế, về cái cách mà xã hội này đang mang lại cho người dân tại một đất nước được đánh giá là "hạnh phúc nhất thế giới"
...
Ps: Cụ nên tự tin hơn với những tình huống như vậy và muốn tự tin, cụ hãy nghiên cứu kỹ những tuyến đường trước khi cụ đi xa. Đừng để bé mất gấu bông nữa nhé, tội lắm!
1./ Cảm thông với cụ, với cuộc sống còn nhiều khó khăn của người lao động
2./ Suy nghĩ về thời thế, về cái cách mà xã hội này đang mang lại cho người dân tại một đất nước được đánh giá là "hạnh phúc nhất thế giới"
...
Ps: Cụ nên tự tin hơn với những tình huống như vậy và muốn tự tin, cụ hãy nghiên cứu kỹ những tuyến đường trước khi cụ đi xa. Đừng để bé mất gấu bông nữa nhé, tội lắm!