- Biển số
- OF-102361
- Ngày cấp bằng
- 18/6/11
- Số km
- 1,789
- Động cơ
- 410,500 Mã lực
Hôm qua em ngồi ăn tối với một ông bạn già ông ấy nói về phụ nữ buồn cười nhưng mà đúng.chuyện là như thế này. hôm trước em đi công tác xa, trong đoàn có 1 em ( gọi là bạn A cho dễ) cũng bằng tuổi em nhưng đã ly di chồng rồi và đang nuôi con. Trước khi em cưới gấu thì em và A có chơi với nhau (chỉ chơi với danh nghĩa bạn bè thôi nhé! các bác đừng... em thề!!!) em cũng nói với gấu chuyện này, gấu nói không để ý rồi đó là mối quan hệ đồng nghiệp ở cơ quan nên em ko soi đâu....., em cũng thấy vui vui vì gấu hiểu em ( dù muốn dù không đây cũng là mối quan hệ đồng nghiệp mà). Vậy mà... hôm bắt đầu đi công tác thì bạn A kia bị ốm không đi được nên nhắn tin cho em là báo cáo lãnh đạo không đi được, rồi đang đêm cả 2 nhắn tin cho nhau (chỉ hỏi han xem bạn ấy ốm đau thế nào rồi, rồi bạn hỏi em là đi đến đâu? đã ăn uống chưa....) em nghĩ thế cũng ko sao. Vậy mà hôm qua gấu mở điện thoại ra đọc được rồi bù lu bù loa lên nói là em phải chọn hoặc gấu hoặc bạn bè. có gấu thì ko có bạn và ngược lại. em cú quá đang làm việc nhận được tin nhắn em phi xe về nhà nói to lên là cô thích gì? em định song phi cho phát nhưng thôi, ngại nhất là có cả mẹ vợ em ở đây nữa. nhưng em nói thật em tức quá nên không kìm chế được, quát hơi to. hic hôm nay gấu còn bảo ở cơ quan mà ăn cơm ko về nữa. em cũng ở lại luôn. từ tối tới giờ gấu cứ im ỉm, em chán quá các bác ạ. nhà cứ như nhà ma ấy. chán luôn
bác nào có kinh nghiệm gì ko? tư vấn cho em với!
Chồng đi làm về thấy vợ đang nấu cơm, quần áo còn để đó... thương vợ mang đi giặt.
Đến ngày hôm sau, sự việc lại lặp lại tương tư như thế, lại đi giặt quần áo.
Ngày thứ ba, vợ về muộn, chông về chưa thấy vợ ở nhà đi nấu cơm....
Vợ về đến nhà nhìn cơm đã nấu.... quay ra hỏi chồng, sao chưa giặt quần áo à...( việc giặt quần áo đã là đương nhiên là việc của chồng chuyên trách)
Hôm nay vợ bắt bỏ bạn cụ tuân thủ... rồi sẽ còn nhiều quy định nữa kụ cũng sẽ phải tuân thủ...Đàn bà là thế, mỗi hôm họ lấn được một tí và dần dần thì họ lên ngôi bà chủ, ta là cửu vạn lúc nào không biết....
Kính nghiệm là cây ngay không sợ chết đứng, nghiêm khắc ngay từ đâu ... Nếu kụ mà sợ cái im ỉm đó là lầm sau họ còn im ỉm lâu hơn nhiều.