em cũng dính nhiều vụ như thế rồi, chỉ uống nước hay đi ăn ốc uống rượu vớ vẩn thôi, đến lúc cuối, chả còn gì,chuyện cũng nhạt rồi, thấy ông thì đi ***, ông thì nhắn tin, ông thì game
Có tin chuẩn bị có bão từ là ngày tận thế mới, mợ ấy mới cuống cuồng về moi vàng dưới gầm giường để đi tiêu cụ ạ.Sao mà mợ Kill lại khoe có vàng dưới gậm giường với lão nhể
Bó tay bác, chịu được tới mấy năm trời thế này thì chịu nốt quãng đời còn lại đi, lăn tăn làm cái gìChuyện e kể đây là thật 100%, các cụ nào có tính như này thì cũng nên suy nghĩ một tí ạ, không phải người ta không nghĩ đâu, một vài lần còn ok chứ cả mấy năm trời cứ ròng ròng thế thì cũng phải ngẫm chứ nhỉ?
Đúng là mấy năm cụ ạ, nhưng thỉnh thoảng xong thấy tỷ lệ liên tục nên e đã tránh một thời gian rồi, gần đây thì e có liên quan đến công việc trong nội bộ cty nên thường xuyên va chạm và thành thói quen tụ tập quán nước thêm với cha này. Chứ trước em toàn đi cùng hội phụ nữ, ăn uống em trả hết, nước e cũng trả hết em chả nghĩ gì vì mình là Men thi thoảng các e cũng có tranh đứng lên trả thì e cũng ok, đến các e còn nghĩ đc như thế huống chi....Bó tay bác, chịu được tới mấy năm trời thế này thì chịu nốt quãng đời còn lại đi, lăn tăn làm cái gì
Chính vì thế bây giờ em đi cafe một mình cho nó sướng (hoặc đi với vợ con)Em cũng có ông bạn hàng xóm thế này, riêng tiền thuốc nước em đãi ông ấy hơn 20 năm rồi, ngày nào em cũng mời! Nhưng chỗ thân tình em ko care!
bỏ trà đá thôiCác cụ các mợ nhà ta chắc chắn không xa lạ gì với kiểu ăn trưa xong là ngồi lê la quán trà đá vỉa hè. Chuyện của em là thế này ạ.
Em thì chẳng nhỏ mọn gì đâu ạ nhưng mãi mãi rồi thành ra phải để ý. Bọn em cả cơ quan hay tụ tập ăn trưa cùng nhau, trước thì thằng cha đấy cũng chưa là cấp trên của em đâu, nhưng nể tình đồng nghiệp ăn xong là em hay đứng dậy trả tiền, 5-10 lần liên tục thì ok nhưng mãi như thế e lại thấy vô lý. Đến một lần măm măm xong e cứ ngồi ị thằng cụ đấy xem nó dư lào thì một lúc sau cha đó đứng dậy trả tiền, e vui vẻ đứng dậy về ôi trời ơi bị chủ quán gọi giật bắn lại bẩu là em quên trả tiền thế là e cười trừ bảo vâng, e đang nghĩ nhiều thứ nên quên mất. Từ đấy là e cứ đứng lên trả tiền em, hehe kệ.
Đến chuyện ngồi uống nước chè, cỡ khoảng 10-15 người trưa nào cũng ngồi trà đá, chủ yếu là uống xong ông nào cũng ngồi ị thằng cụ ra, ông thì alo điện thoại, ông thì mang máy ra chơi game, ông thì nhâm nhi chén nước. Tính em nó thật thà nên cứ thấy im im em ngại lại đứng lên trả tiền, thi thoảng thì có cu cậu nhân viên mới đứng lên trả. Nhiều lúc ông chủ quán ái ngại cho em đi chỉ định thẳng là thôi thằng B, thằng B trả tiền đi, nó ngày nào cũng trả rồi . Khổ nỗi toàn những ông 3 điếu thuốc, 1 cái kẹo với 2 cốc trà đá tính ra cũng 10k/ người rồi ạ mà chả bao giờ tự giác đứng lên trả tiền, trong khi đó toàn em hoặc một vài người nữa ngồi chém gió chủ yếu chứ cốc nước 2k nhiều khi còn uống chẳng hết, lại chẳng nghiệm ngập thuốc men gì.
Chuyện e kể đây là thật 100%, các cụ nào có tính như này thì cũng nên suy nghĩ một tí ạ, không phải người ta không nghĩ đâu, một vài lần còn ok chứ cả mấy năm trời cứ ròng ròng thế thì cũng phải ngẫm chứ nhỉ?
Cụ tốt quá. Cho em kết bạn vớihi hi, có ông than nghèo còn giỏi đến mức em dúi tiền cho trc khi đến nhậu, để campuchia cho đỡ ngượng vì những thằng khác nó campuchia hết, híc, cứ đi với mình là mặc định mình trả, kể cả có vợ con nó với vợ con mình mới giỏi
Em với mợ có duyên nhỉ, đi đâu cũng gặpAi ăn, người nấy trả thôi. Ngày nào cũng ăn trưa, uống nước chè như nhau thì ngại với nể làm gì ?
Em thấy các cụ OF mỗi lần ăn uống nhậu nhẹt đều đếm đầu người mà chia đều!
hi hi, bây giờ em biết ko nên như vậy nữa rùiCụ tốt quá. Cho em kết bạn với
Ca sĩ Lệ Quyên hát ở Campuchia.Cứ Campuchia cho nó vui vẻ và được lâu.