- Biển số
- OF-602809
- Ngày cấp bằng
- 11/12/18
- Số km
- 122
- Động cơ
- 125,320 Mã lực
- Tuổi
- 46
Chắc đây là câu chuyện cảnh giác, đúng là trên đời chả chuyện gì không thể không xảy ra nhỉ.
thế mới lên chuyện mà cán bộ , xã hội mà , ở đâu cũng có người này người kia
Em lại thấy ngày càng nhiều.lão ấy lại chụp ông hàng xóm lên bủ mợ, em không tin trên đời còn cái thể loại như vậy.
Có thật đấy cụ ạ, em gặp nhiều trường hợp mua 98k mà đưa tờ 100k còn chờ em đi đổi bằng được. mình cũng chẳng tham gì 2k đâu nhưng nhiều khi rất mất thời gian để đi đổi.Chắc đây là câu chuyện cảnh giác, đúng là trên đời chả chuyện gì không thể không xảy ra nhỉ.
mất có 2k mua được 1 bài học, em nghĩ cũng rẻ mà.Cụ chủ đúng là số nhọ.
Em cũng như cụ, đọc xong chỉ quan tâm đến hình cô chủ shop.Văn hay ,câu chuyện rất có hồn và chân thật, cháu đọc ko sót 1 chữ mà vẫn mong nó dài hơn nữa !( Đố cụ chủ giám shaw hình chủ cô chủ shop đới ) => vẹo hắn mà!kk
Đúng là nhân tài có ở khắp mọi nơi, văn cụ này cho đi viết truyện cho mấy NXB được đấy.Văn hay ,câu chuyện rất có hồn và chân thật, cháu đọc ko sót 1 chữ mà vẫn mong nó dài hơn nữa !( Đố cụ chủ giám shaw hình chủ cô chủ shop đới ) => vẹo hắn mà!kk
Xã hội đúng là nhiều thành phần khó tả bác nhỉ?NHận gói hàng từ tay cô chủ Shop xinh xắn kèm nhời nhắn nhủ " anh cố giao sớm hộ em nhé, nhỡ việc của họ thì phiền lắm ạ" là mình vào luôn số 1 đánh "khậc" khiến con Uây tưởng chừng muốn chồm lên người cô chủ. Với một động tác quay compa, mình làm đánh vèo một phát, rít chỉ 5s là trong mắt mỹ nhân, anh ship chỉ còn là một chấm nhỏ. Mình luôn như thế. Do sự chu đáo trong công việc. Do tận tâm với nghề và do cả cái thời gian luôn là của hiếm đối với shiper...
...Gói hàng nhẹ bẫng được kẹp ngay giá để hàng trước mặt, mình tạm bơ đi cả một thùng hàng với gần hai mươi địa chỉ mà chủ nhân của chúng cũng đang dài cổ hóng, mình ưu tiên trước hết gói hàng của cô chủ shop xinh nhất khu vực. Dẫu sao, địa chỉ cần đến của nó cũng tương đối thuận tiện cho lịch trả hàng hôm nay. Gạt chân chống trước căn biệt thự liền kề, mình bấm chuông. Phải đến gần 5 phút cái cổng mới từ từ mở ra, một cái đầu đàn ông mượt mà bóng lộn thò ra hơn nửa, kèm theo câu hỏi rất gọn gàng:
- Giao gì đấy?
Mình đọc tên shop, hắn tiếp tục ngắn gọn: đưa đây xem nào!
Hơi cáu. So tuổi, nhẽ mình hơn gã này dăm tuổi chẳng ít, thế mà hắn cứ ngôn dư đang nói chuyện với gốc cây gạo giữa cánh đồng vậy. Xé toạc cái vỏ hộp, hắn giũ ra ba bốn cái quần xì đàn ông, mồm liên tục lẩm bẩm cái gì đó mà mình nghe chẳng rõ. Rồi hắn lại trống không:
- Hết bao nhiêu đây?
- Cả ship là 98k anh ạ!
Cau có, hắn đưa mình tờ 100 ngàn. Chết mẹ, giờ mới nhớ tiền lẻ lúc sáng chè chát, thuốc lá đầu ngõ hết mẹ nó rồi. Mình đần mặt, khẽ khàng:
- Xin lỗi anh, tôi để quên mất nắm tiền lẻ ở nhà mất rồi ạ.
- Đi ship hàng mà không sẵn tiền lẻ, các ông cứ làm "chòe"!
Sôi tiết nhưng trong ví cũng chỉ còn ba tờ 100k, mình đành nhẫn nhịn:
- Phiền anh chờ cho một lát, tôi đi đổi tiền lẻ.
Rồi rảo bước. Bố khỉ, khu biệt thự liền kề này bói không ra một cửa hàng nhỏ nào. Thời may, có anh taxi gần đấy, năn nỉ một hồi thì mình cũng đổi đc. Cơ mà mệnh giá nhỏ nhất cũng là tờ 10 ngàn. Quay lại, mình im lặng đưa tờ 10k cho hắn với chút dò xét. Chẳng hề ngần ngại, hắn ngoạc mồm:
- Ông đánh đố tôi đấy à. Móc đ.éo đâu ra 8 ngàn trả ông bây giờ?
Chỉ chờ có thế, mình chốt: Khỏi. Tôi cho ông chỗ thừa!
Mình nhấn mạnh vào từ "cho" với đầy ắp niềm mong chờ sự phản kháng từ gã đàn ông. Không, khuôn mặt hắn dãn ra, thay đổi đến kỳ lạ bởi niềm hân hoan khó giấu:
- Vậy để lần sau em bù cho bác nhé. Cám ơn bác nhiều!
Đừng bao biện. Nếu chuyên nghiệp thì luôn chuẩn bị sẵn tiền lẻ, mua thuốc hay uống trà đá đều có thể trả tiền 10k - 20k để nhận lại tiền lẻ.1k đôi khi có người còn nấy cán bộ nhá , em đã gập và nhìn thấy rất nhiều rồi
vì chong mắt họ nghĩ xe ôm , taxi hay sipber chả vờ không có để lươn lẹo , lên họ củ hành nhau
nhưng nào biết xe ôm taxi hay sipber suốt ngày ngoài đường đã số có xu lẻ nào mua thuốc với uống trà đá hiết mịa rồi
Đừng lên giọng chửi người khác dễ dàng thế. Tip là theo thói quen và tập quán của từng nơi. Ở VN và nhất là miền Bắc thì tip ko phải là nghĩa vụ bắt buộc của khách hàng. Cụ tip là quyền cụ, còn việc người khác đòi được nhận đúng những gì thuộc về họ chả có gì là mạt hạng cả!Vậy em mới nói mạt hạng!
Em nhận từ ship hay taxi, grab luôn nói cảm ơn và thường kẹp thêm 10-50k tiền ship/cuốc xe theo mỗi món hàng tuỳ giá trị hay cung đường. Ăn uống ngoài tiệm cũng vậy và đó là thói quen từ khi em làm việc với Sếp NN. Xuống mồ có mang được gì đi đâu mà hành tỏi nhau.
Trả lại 2k (kể cả 1k) là trách nhiệm của cụ.Có thật đấy cụ ạ, em gặp nhiều trường hợp mua 98k mà đưa tờ 100k còn chờ em đi đổi bằng được. mình cũng chẳng tham gì 2k đâu nhưng nhiều khi rất mất thời gian để đi đổi.
Đừng bao biện. Nếu chuyên nghiệp thì luôn chuẩn bị sẵn tiền lẻ, mua thuốc hay uống trà đá đều có thể trả tiền 10k - 20k để nhận lại tiền lẻ.
Thường thì nếu shipper có thái độ tử tế thì người nhận cũng ko đòi vài nghìn tiền lẻ, còn ko thì cứ phải trả đủ!
Vấn đề này cũng giống như việc trả lại tiền lẻ ở siêu thị, đã có nhiều cuộc tranh luận rồi. Chốt lại, dù là 1 - 2k vẫn phải có nghĩa vụ trả đủ cho khách, khách ko lấy là do khách chủ động chứ ko được cố tình tìm cớ để ko trả.
Đừng lên giọng chửi người khác dễ dàng thế. Tip là theo thói quen và tập quán của từng nơi. Ở VN và nhất là miền Bắc thì tip ko phải là nghĩa vụ bắt buộc của khách hàng. Cụ tip là quyền cụ, còn việc người khác đòi được nhận đúng những gì thuộc về họ chả có gì là mạt hạng cả!
Cụ định khoe cách cư xử của mình có văn hóa, nhưng lại lên gân chửi người khác thành ra lại lộ ra cái sự kém văn hóa của bản thân!
Lần đầu tiên mới thấy mợ...văng!Nó trả tiền ship là tốt rồi. Xưa em còn bị quỵt cả tiền ship. tsb
Sao thấy em văng mà Xù lại cười toe toét thế kia?Lần đầu tiên mới thấy mợ...văng!