Chuyện này kể ra thì hơi lằng nhằng. Một cô làm cùng cơ quan mẹ em đang sống ở căn hộ tập thể cũ với gia đình con trai. Hôm vừa rồi tổ hưu cơ quan đi lễ, cô ấy tâm sự với mẹ em rồi mẹ em lại về kể với em. Chuyện nhà người ta em không tiện bép xép nhưng đại khái mẹ con bà cháu không hợp nhau. Lý do gia đình như thế, thêm nữa là Hà Nội dạo này ô nhiễm không khí quá trong khi sức khoẻ cô ấy lại yếu (đi lễ đến cuối buổi phải nhờ mẹ em dìu mới ra được ô tô) nên nhu cầu hiện tại của cô ấy là về quê ở, đỡ khó thở vì khói bụi và vì cảnh nhà 3 thế hệ ra đụng vào chạm.
Vấn đề nan giải là cô ấy quê ở HN, đất bố mẹ để lại mấy ông anh đã bán rồi chia chác xong từ hai chục năm nay. Phần của cô ấy đã biến thành tiền trong sổ tiết kiệm rồi. Quê chồng thì ở tận tỉnh Quảng gì đó mạn trong, mà chồng cũng mất nên coi như không còn gì ràng buộc. Mẹ em hỏi thì biết cô ấy chỉ có tầm 500tr.
Em nghĩ với điều kiện cả về tài chính và sức khoẻ của cô ấy thì nên thuê/mua một căn chung cư hoặc tập thể nhỏ ở các thành phố quanh HN kiểu như Nam Định, Việt Trì, Hải Dương... Nếp sinh hoạt dù sao cũng là đô thị, không bị thưa vắng thiếu an toàn hay tiện nghi quá mà không khí đỡ ô nhiễm, mức sống rẻ hơn, có vấn đề gì cũng chỉ mất khoảng 1-2 tiếng là về đến HN. Nhưng đó chỉ là cách giải quyết theo suy luận của em, một người không hiểu lắm về tâm lý người già và thị trường bđs các tỉnh. (500tr có đủ mua chung cư/tập thể cũ ở tỉnh không em cũng không rõ)
Em nghĩ trường hợp như cô này không phải hiếm trong xã hội. Nếu người thân, người quen của các cụ các mợ cũng ở vào hoàn cảnh như vậy, cccm sẽ xử lý hay tư vấn thế nào cho người trong cuộc ạ?