- Biển số
- OF-175299
- Ngày cấp bằng
- 5/1/13
- Số km
- 2,450
- Động cơ
- -339,806 Mã lực
Thớt hót và cụ chủ trong tình huống éo le quá nhường cụ dưới cao tay hơn
Thì mất bạn hoặc bạn sẽ tự rời mình, cụ chủ cũng k muốnTheo em khó giải quyết phết đấy,nhưng vẫn có phương án tối ưu,cụ thể là phương án “ghi âm cuộc gọi cụ chủ thớt với K”hoặc hẹn ở cty,ghi âm toàn bộ cuộc nc cho bạn cụ nghe,như thế công tâm,khách quan!
việc lằng nhằng thế này thì cháu nghĩ chỉ có vợ cụ mới giúp được cho cụ. Làm thế nào để đảm bảo cụ ko bao giờ phải gặp cô K kia nữa thì chắc lâu lâu cũng xuôi. còn hp của nhà ông bạn thì kemeno thôi, bạn thân nghĩa là thân ai nấy lo ạXin lỗi các cụ, em vừa đi tiếp khách bây giờ mới về.
Em xâu chuỗi và suy đoán có lẽ hôm ấy ở phòng kế toán kế bên có một bạn làm thêm giờ, chắc khi em to tiếng với K đã nghe lỏm và nói gì đó với bạn em.
Hôm nay bạn em cũng đi cùng em và em thấy rõ không khí lạnh nhạt giữa em và nó, dù không ai nói gì và em cố tỏ ra bình thường.
Mọi vấn đề đều xuất phát từ đàn bà!!!!!!!!!!Em lượn lờ cà phê cà pháo suốt trên này từ 2008, nick chính cũng hơn 2000 còm, nhưng chuyện này nó tế nhị quá, đành mượn tạm nick 2 của thằng em.
Chuyện em tâm sự là chuyện nghiêm túc và sự thật, bản thân em cũng cực kỳ hoang mang và bối rối. Cư xử không khéo sẽ mất tình bạn nối khố và còn thù hằn nhau nữa, hơn nữa lại là chỗ làm ăn chung, nên càng tế nhị. Đừng cụ nào tư vấn xoạc, chịch gì ở đây nhé. Em chỉ xin các cụ tư vấn nghiêm túc, vì các cụ ngoài sáng vẫn hơn em.
Trở lại câu chuyện, em năm nay đã 33 xuân xanh, thằng bạn có thể nói là thân nhất của em, cũng là thằng em chơi với em từ thời cấp 2 kém em 2 tuổi. Em và nó dù hơn kém 2 tuổi vẫn chơi cực thân, lúc khó khăn hoạn nạn đều có nhau. Không có gì mà bọn em giấu nhau cả, bọn em lại làm ăn chung nhiều lĩnh vực nên càng thân nhau.
Em với nó mỗi thằng mỗi tính như bù trừ cho nhau. Nó thì ít nói, thâm trầm như một ông lão và già dặn, em thì hướng ngoại và ngoại giao khéo léo nên công ty làm ăn chung của bọn em ngày càng phát triển. Em đã có vợ và 2 con gái, đứa út cũng học lớp 1. Nó mới lấy vợ và cũng đã có 1 bé con 2 tuổi. Hai gia đình như một, tuần nào cũng đi ăn đi chơi cùng nhau. Vợ chồng em yêu nhau từ thời đại học và may mắn lấy được nhau, thực lòng em vẫn yêu vợ nhưng đã lâu rồi cũng ko còn nói được lời nào yêu thương tử tế nữa... Vợ nó còn trẻ, xinh xắn và trước làm bên lĩnh vực Ngân hàng, nay bạn em thấy vất vả nên cho nghỉ ở nhà. Theo chủ quan em thấy gia đình bạn hạnh phúc, bạn em chiều vợ con hết mực.
Chuyện bắt đầu từ lúc em với nó trúng thầu một dự án về xử lý chất thải. Chủ đầu tư lại yêu cầu có một Ban riêng chuyên phụ trách tài chính để dễ liên lạc và thanh quyết toán kịp thời. Bạn em nó đề xuất để bà xã nó phụ trách cộng thêm với 2 bạn kế toán bên công ty, vì cô ấy rỗi rãi lại là người nhà nên càng yên tâm.
Bạn em phụ trách mảng thi công nhà xưởng, em phụ trách mảng nhập khẩu máy móc thiết bị, lo tài chính nên thường xuyên có mặt tại văn phòng. Bạn em thì chạy suốt ngày.
Những ngày đầu làm việc chung, cô ấy(vợ bạn em- em tạm gọi là K) tỏ thái độ hoàn toàn bình thường và em cũng ko quá để ý. Thi thoảng đi ăn chung với cả team và rỗi rãi thì buôn chuyện qua loa chút thôi. Với em, K vợ bạn, là em gái và em ko hề có chút ý niệm nào xấu. Vì tình bạn bọn em nó khăng khít quá, đối với em nó thật sự hơn cả một người bạn, mà là người thân ruột thịt.
Thế rồi qua thời gian, em thấy K có sự thay đổi, lúc đầu em ko để ý, nhưng ngày càng thấy K quan tâm đặc biệt đến mình, đặc biệt mỗi khi chỉ có mình em và cô ấy. Cô ấy mua áo sơ mi cho em, lúc đầu em chỉ nghĩ là cô ấy quan tâm như tình anh em, nên nhận luôn và nói đùa là tối nay rủ T (bạn em) đi ăn sẽ khoe luôn áo mới, nghe thấy thế cô ấy tái mặt và dặn em đừng nói gì với bạn em. Em lờ mờ thấy chuyện ko bình thường. Đến lần kế tiếp, cô ấy hỏi em về size giày để mua cho em và đặc biệt là mua tặng em cả underwear nữa là em biết có chuyện.
Em sợ có chuyện ko hay nên ngày càng ít đến văn phòng, đến cả bạn em còn ngạc nhiên. Một lần, em đến lấy công văn vào giờ chiều muộn, tưởng cô ấy đã về, ngờ đâu cô ấy vẫn ngồi ở đấy. Thấy em, cô ấy ôm choàng lấy và khóc như mưa, rồi nói lời nhớ nhung trách móc. Em hoảng hồn, đẩy vội cô ấy ra và sau một lúc bình tĩnh em đã ngồi nói chuyện nghiêm túc với K. Em đã hơi nặng lời. Từ hôm đấy K ko dám thể hiện gì với em nhưng thấy có vẻ giận em thì phải. Ko hiểu sao gần đây em thấy thái độ của bạn em với em cũng khác, ko hiểu là K có nói gì với bạn em ko nữa. Gần đây nhất, bạn em đã nói với em cho K nghỉ hẳn ở Ban với thái độ mà lần đầu tiên em thấy ở nó. Em chỉ im lặng.
Em hoang mang và thực sự bối rối vì mình ko làm gì sai. Nếu nói hết sự thật cho nó nghe, chắc gì nó đã tin mình mà biết đâu lại làm gia đình nó sóng gió.
Em thực sự quý trọng tình bạn với nó và cũng vì chuyện làm ăn chung thực sự tế nhị. Nếu đã mất niềm tin, sớm muộn cũng tan.
Nhưng để như thế em thấy ấm ức và ko cam lòng, vì có ngày K sẽ cắm sừng bạn em.
Các cụ/mợ cao nhân cho em lời khuyên thật lòng.
Em ko câu view, câu like vì chả có nhu cầu gì mà câu kéo.
Một ca gay cấn! Cái nguyên nhân làm rạn nứt tình bạn tốt đẹp đã có bao lâu nay thì khử nó đi thôi! Em K sẽ là người ra đi, đàn bà phá hoại!Em lượn lờ cà phê cà pháo suốt trên này từ 2008, nick chính cũng hơn 2000 còm, nhưng chuyện này nó tế nhị quá, đành mượn tạm nick 2 của thằng em.
Chuyện em tâm sự là chuyện nghiêm túc và sự thật, bản thân em cũng cực kỳ hoang mang và bối rối. Cư xử không khéo sẽ mất tình bạn nối khố và còn thù hằn nhau nữa, hơn nữa lại là chỗ làm ăn chung, nên càng tế nhị. Đừng cụ nào tư vấn xoạc, chịch gì ở đây nhé. Em chỉ xin các cụ tư vấn nghiêm túc, vì các cụ ngoài sáng vẫn hơn em.
Trở lại câu chuyện, em năm nay đã 33 xuân xanh, thằng bạn có thể nói là thân nhất của em, cũng là thằng em chơi với em từ thời cấp 2 kém em 2 tuổi. Em và nó dù hơn kém 2 tuổi vẫn chơi cực thân, lúc khó khăn hoạn nạn đều có nhau. Không có gì mà bọn em giấu nhau cả, bọn em lại làm ăn chung nhiều lĩnh vực nên càng thân nhau.
Em với nó mỗi thằng mỗi tính như bù trừ cho nhau. Nó thì ít nói, thâm trầm như một ông lão và già dặn, em thì hướng ngoại và ngoại giao khéo léo nên công ty làm ăn chung của bọn em ngày càng phát triển. Em đã có vợ và 2 con gái, đứa út cũng học lớp 1. Nó mới lấy vợ và cũng đã có 1 bé con 2 tuổi. Hai gia đình như một, tuần nào cũng đi ăn đi chơi cùng nhau. Vợ chồng em yêu nhau từ thời đại học và may mắn lấy được nhau, thực lòng em vẫn yêu vợ nhưng đã lâu rồi cũng ko còn nói được lời nào yêu thương tử tế nữa... Vợ nó còn trẻ, xinh xắn và trước làm bên lĩnh vực Ngân hàng, nay bạn em thấy vất vả nên cho nghỉ ở nhà. Theo chủ quan em thấy gia đình bạn hạnh phúc, bạn em chiều vợ con hết mực.
Chuyện bắt đầu từ lúc em với nó trúng thầu một dự án về xử lý chất thải. Chủ đầu tư lại yêu cầu có một Ban riêng chuyên phụ trách tài chính để dễ liên lạc và thanh quyết toán kịp thời. Bạn em nó đề xuất để bà xã nó phụ trách cộng thêm với 2 bạn kế toán bên công ty, vì cô ấy rỗi rãi lại là người nhà nên càng yên tâm.
Bạn em phụ trách mảng thi công nhà xưởng, em phụ trách mảng nhập khẩu máy móc thiết bị, lo tài chính nên thường xuyên có mặt tại văn phòng. Bạn em thì chạy suốt ngày.
Những ngày đầu làm việc chung, cô ấy(vợ bạn em- em tạm gọi là K) tỏ thái độ hoàn toàn bình thường và em cũng ko quá để ý. Thi thoảng đi ăn chung với cả team và rỗi rãi thì buôn chuyện qua loa chút thôi. Với em, K vợ bạn, là em gái và em ko hề có chút ý niệm nào xấu. Vì tình bạn bọn em nó khăng khít quá, đối với em nó thật sự hơn cả một người bạn, mà là người thân ruột thịt.
Thế rồi qua thời gian, em thấy K có sự thay đổi, lúc đầu em ko để ý, nhưng ngày càng thấy K quan tâm đặc biệt đến mình, đặc biệt mỗi khi chỉ có mình em và cô ấy. Cô ấy mua áo sơ mi cho em, lúc đầu em chỉ nghĩ là cô ấy quan tâm như tình anh em, nên nhận luôn và nói đùa là tối nay rủ T (bạn em) đi ăn sẽ khoe luôn áo mới, nghe thấy thế cô ấy tái mặt và dặn em đừng nói gì với bạn em. Em lờ mờ thấy chuyện ko bình thường. Đến lần kế tiếp, cô ấy hỏi em về size giày để mua cho em và đặc biệt là mua tặng em cả underwear nữa là em biết có chuyện.
Em sợ có chuyện ko hay nên ngày càng ít đến văn phòng, đến cả bạn em còn ngạc nhiên. Một lần, em đến lấy công văn vào giờ chiều muộn, tưởng cô ấy đã về, ngờ đâu cô ấy vẫn ngồi ở đấy. Thấy em, cô ấy ôm choàng lấy và khóc như mưa, rồi nói lời nhớ nhung trách móc. Em hoảng hồn, đẩy vội cô ấy ra và sau một lúc bình tĩnh em đã ngồi nói chuyện nghiêm túc với K. Em đã hơi nặng lời. Từ hôm đấy K ko dám thể hiện gì với em nhưng thấy có vẻ giận em thì phải. Ko hiểu sao gần đây em thấy thái độ của bạn em với em cũng khác, ko hiểu là K có nói gì với bạn em ko nữa. Gần đây nhất, bạn em đã nói với em cho K nghỉ hẳn ở Ban với thái độ mà lần đầu tiên em thấy ở nó. Em chỉ im lặng.
Em hoang mang và thực sự bối rối vì mình ko làm gì sai. Nếu nói hết sự thật cho nó nghe, chắc gì nó đã tin mình mà biết đâu lại làm gia đình nó sóng gió.
Em thực sự quý trọng tình bạn với nó và cũng vì chuyện làm ăn chung thực sự tế nhị. Nếu đã mất niềm tin, sớm muộn cũng tan.
Nhưng để như thế em thấy ấm ức và ko cam lòng, vì có ngày K sẽ cắm sừng bạn em.
Các cụ/mợ cao nhân cho em lời khuyên thật lòng.
Em ko câu view, câu like vì chả có nhu cầu gì mà câu kéo.
Mệt thật. Hận đồ bàn.Đau đầu quá