E xin tiếp tục
Sau kết thúc chương trình sản xuất cửa và rơi vào tình trạng khó khăn do tích lũy dc ít tiền thì ném hết vào đó, e đóng cửa khoảng 1 tháng để nghĩ xem nên làm gì tiếp.
Vô tình đến nhà một người quen,e thấy một bộ tủ bếp inox,nhưng nhìn rất ko ổn,do kỹ thuật gia công thấp nên các cảnh tủ nhìn rất thiếu chuyên nghiệp,e nghĩ đến việc có thể sử dụng chất liệu khác làm cánh và phần ốp ngoài,chỉ dùng khung bằng inox
E quyết định làm bằng nhựa Polyester và gia tăng chất hoạt động bề mặt để tạo ra mặt bóng gương(như bề mặt Acrylic bây h) với 5 mẫu màu trơn và mẫu vân gỗ,1 mẫu vân giả đá.
Loay hoay chế thử xong,dc sản phẩm mang đi chào hàng,nhưng thật bất ngờ,mang đi 10 cơ sở gia công tủ inox thì 8 chỗ từ chối,với lý do họ đang làm như thế này rất tốt,ko cần phải thay đổi mẫu mã làm gì. 2chỗ còn lại nhận nhưng cũng ko mặn mà lắm.
Và tiêu thụ rất chậm do họ bán giá trên trời,mình thì bị động bởi kích thước thay đổi liên tục.
Chán ko muốn hợp tác kiểu này,e tự làm lấy,tất nhiên ko phải inox,mà là tủ bếp lai gỗ nhựa dạng module,các khối dc đúc sẵn và ghép nối theo kích thước thực tế.
Hợp đồng đầu tiên trục trặc và lý do khá ngớ ngẩn,chủ đầu tư mang thước Lỗ Ban ra đo,ko đạt yêu cầu kích thước thông thủy,cái này do khi làm khuôn e tính toàn số chẵn cho dễ,bây h họ yêu cầu tất cả các cánh đều phải số lẻ(trên bản vẽ khi ký hợp đồng ko thể hiện số đo chi tiết các cánh) mà cánh thì e làm hàng loạt rồi.
Cũng ko thể cưa cắt chỉnh sửa do bề mặt đã hoàn thiện,thế là tất cả lại chất đống trong kho.
Việc này giúp e trụ thêm dc một thời gian nữa,đến h sau mười mấy năm
nhiều bộ tủ bếp e làm vẫn còn rất tốt,và chủ nhà vẫn chưa có ý định thay thế.
Khoảng năm 2005,có có một cty trung quốc giới thiệu một dây chuyền phủ uv đồng bộ,bao gồm máy cán màng,máy in roller,máy cán và sấy uv,trị giá khoảng 20k mẽo,thực ra nó giống với dàn máy làm ván sàn công nghiệp,nhưng dc chế tạo lại để xử lý trên mặt các tấm gỗ tiêu chuẩn 1.22/2.44m.
Rõ ràng là cái này ưu việt hơn rất nhiều so với phương pháp phủ Melamine đã lỗi thời.
Nhưng do giá trị khá lơn,và bên cung cấp máy cũng độc quyền luôn nguyên liệu đầu vào(hiện h chất phủ uv rất nhiều chứ ko như lúc đó)mà ko có nguyên liệu thì cỗ máy trên cũng vô dụng.
Mấy thằng bạn định góp vốn thì thằng sợ,thằng ngại đầu ra nên e cũng bỏ cái này luôn,có lẽ nếu hồi đó mà làm dc thì mọi chuyện sẽ khác.
Trở lại với việc của e,làng nghề bắt đầu lấn át thị trường,giá rẻ hơn của e nhiều,làm đầu ra khó khăn hơn,chủ hàng chiếm dụng vốn vô tội vạ,nhiều khi đi đòi tiền hàng mà cứ như đi xin,nguyên liệu đầu vào thì tăng,hàng bán chậm,ở xưởng thì công nhân cứ làm cứng một chút là nghỉ,thiếu thợ nên hàng càng ngày càng lỗi nhiều và thua lỗ là chuyện ko phải bàn.
Đến năm 2006 thì e chán nản quá,giải tán luôn,cho thợ nghỉ,hàng tồn kho vừa bán vừa cho,trả mặt bằng,máy móc còn lại thanh lý sắt vụn.
Sau mấy năm làm,dc cái nọ thì bù vào chỗ kia,e mua dc đúng cái ô tô cũ,còn lại coi như ko có gì
Nói chung,thành bại là do mình,ko thể đổ lỗi cho ai hay hoàn cảnh dc,nếu có thì chỉ cần chút máy mắn.
Mấy thằng bạn e cũng cùng khởi nghiệp và kết quả cũng thế,e sẽ tiếp tục kể và chuyện này…