- Biển số
- OF-320542
- Ngày cấp bằng
- 21/5/14
- Số km
- 233
- Động cơ
- 292,160 Mã lực
Chưa có nhà thì cứ đi thuê đã cụ ơi, cưới vợ đi rồi tính
Cô nào mà vớ được ông này làm chồng thì gặp nợ, vớ bẩn lên đây than vãnEm năm nay cũng ba chục rồi ợ, trước cũng có đặt mục tiêu là khi nào có nhà cửa công việc ổn định thì mới tính tới lập gia đình, vì học hành cũng không được tới nơi tới chốn vào đời không có tấm bằng đại học lận lưng như người ta nên em phải cố gắng rất nhiều, giờ thì cũng hoàng thành được năm chục phần trăm mục tiêu đề ra là công việc tương đối ổn định và tích lũy được một ít vốn, định cố gắng phấn đấu mua nhà trong năm nay để năm sau còn cưới vợ nhưng mà tính đi tính lại thì lực bất tòng tâm, tiền tích lũy cũng chỉ vài trăm củ không đủ mua được miếng đất ra hồn bèo gì cũng cố một căn chung cư nên cuối tuần rồi em về nhà định bàn với bm xem cho em vay ít vì nhà em cũng tương đối có điều kiện với lại nhà có hai chị em, chị em thì đi lấy chồng giờ còn mình em thôi. Em đề nghị nhà bán ít đất phần của em để em gom tiền mua căn chung cư trên này nhưng trước giờ em vơi ba em không có hợp với nhau, em cũng hay sĩ diện mà tánh của ba em thì hay nói móc rồi đem em ra so sánh với con nhà người ta kiểu như thăng A nó đi làm mấy năm giờ nó mua nhà SG rồi còn gửi tiền về cho gia đình cất nhà, con B giờ về bằng xe du lịch ...lần nào cha con ngồi nói chuyện là có cãi nhau, riết rồi em nghe qua là lãng đi chổ khác mà nói thật cùng trang lứa với em cũng đầy đứa ăn chơi banh bóng đổ nợ báo gia đình hàng tỷ bạc, rồi cả đóng đứa giờ cũng không ra gì em tự nhận thấy mình tốt hơn rất nhiều người cùng tuổi vì từ trước giờ chưa phá nhà cái gì chưa làm gì cho gia đình lo lắng buồn khổ giờ lại có công việc ổn định vốn tích lũy, em chỉ muốn nhà giúp em chút đỉnh để em ổn định cuộc sống thôi chứ đâu có gì là quá đáng. Sao người lớn cứ thích đem con cái mình ra so với con người ta mà không nghĩ là đụng chạm tới lòng tự trọng chứ, buồn quá nên lên đây chia sẻ cùng các cụ mong tìm được chút an ủi.
Cụ cũng bóng bánh lô đề cho e, khi nào các anh ấy tìm đến nhà papa cụ để đòi nợ papa cụ sẽ nhận ra ngày xưa cụ tốt chánEm năm nay cũng ba chục rồi ợ, trước cũng có đặt mục tiêu là khi nào có nhà cửa công việc ổn định thì mới tính tới lập gia đình, vì học hành cũng không được tới nơi tới chốn vào đời không có tấm bằng đại học lận lưng như người ta nên em phải cố gắng rất nhiều, giờ thì cũng hoàng thành được năm chục phần trăm mục tiêu đề ra là công việc tương đối ổn định và tích lũy được một ít vốn, định cố gắng phấn đấu mua nhà trong năm nay để năm sau còn cưới vợ nhưng mà tính đi tính lại thì lực bất tòng tâm, tiền tích lũy cũng chỉ vài trăm củ không đủ mua được miếng đất ra hồn bèo gì cũng cố một căn chung cư nên cuối tuần rồi em về nhà định bàn với bm xem cho em vay ít vì nhà em cũng tương đối có điều kiện với lại nhà có hai chị em, chị em thì đi lấy chồng giờ còn mình em thôi. Em đề nghị nhà bán ít đất phần của em để em gom tiền mua căn chung cư trên này nhưng trước giờ em vơi ba em không có hợp với nhau, em cũng hay sĩ diện mà tánh của ba em thì hay nói móc rồi đem em ra so sánh với con nhà người ta kiểu như thăng A nó đi làm mấy năm giờ nó mua nhà SG rồi còn gửi tiền về cho gia đình cất nhà, con B giờ về bằng xe du lịch ...lần nào cha con ngồi nói chuyện là có cãi nhau, riết rồi em nghe qua là lãng đi chổ khác mà nói thật cùng trang lứa với em cũng đầy đứa ăn chơi banh bóng đổ nợ báo gia đình hàng tỷ bạc, rồi cả đóng đứa giờ cũng không ra gì em tự nhận thấy mình tốt hơn rất nhiều người cùng tuổi vì từ trước giờ chưa phá nhà cái gì chưa làm gì cho gia đình lo lắng buồn khổ giờ lại có công việc ổn định vốn tích lũy, em chỉ muốn nhà giúp em chút đỉnh để em ổn định cuộc sống thôi chứ đâu có gì là quá đáng. Sao người lớn cứ thích đem con cái mình ra so với con người ta mà không nghĩ là đụng chạm tới lòng tự trọng chứ, buồn quá nên lên đây chia sẻ cùng các cụ mong tìm được chút an ủi.
Ba mươi có mấy chăm chiệu vậy là được dồi, cố làm thêm mấy chăm nữa và tự mua cái mình thích.Em năm nay cũng ba chục rồi ợ, trước cũng có đặt mục tiêu là khi nào có nhà cửa công việc ổn định thì mới tính tới lập gia đình, vì học hành cũng không được tới nơi tới chốn vào đời không có tấm bằng đại học lận lưng như người ta nên em phải cố gắng rất nhiều, giờ thì cũng hoàng thành được năm chục phần trăm mục tiêu đề ra là công việc tương đối ổn định và tích lũy được một ít vốn, định cố gắng phấn đấu mua nhà trong năm nay để năm sau còn cưới vợ nhưng mà tính đi tính lại thì lực bất tòng tâm, tiền tích lũy cũng chỉ vài trăm củ không đủ mua được miếng đất ra hồn bèo gì cũng cố một căn chung cư nên cuối tuần rồi em về nhà định bàn với bm xem cho em vay ít vì nhà em cũng tương đối có điều kiện với lại nhà có hai chị em, chị em thì đi lấy chồng giờ còn mình em thôi. Em đề nghị nhà bán ít đất phần của em để em gom tiền mua căn chung cư trên này nhưng trước giờ em vơi ba em không có hợp với nhau, em cũng hay sĩ diện mà tánh của ba em thì hay nói móc rồi đem em ra so sánh với con nhà người ta kiểu như thăng A nó đi làm mấy năm giờ nó mua nhà SG rồi còn gửi tiền về cho gia đình cất nhà, con B giờ về bằng xe du lịch ...lần nào cha con ngồi nói chuyện là có cãi nhau, riết rồi em nghe qua là lãng đi chổ khác mà nói thật cùng trang lứa với em cũng đầy đứa ăn chơi banh bóng đổ nợ báo gia đình hàng tỷ bạc, rồi cả đóng đứa giờ cũng không ra gì em tự nhận thấy mình tốt hơn rất nhiều người cùng tuổi vì từ trước giờ chưa phá nhà cái gì chưa làm gì cho gia đình lo lắng buồn khổ giờ lại có công việc ổn định vốn tích lũy, em chỉ muốn nhà giúp em chút đỉnh để em ổn định cuộc sống thôi chứ đâu có gì là quá đáng. Sao người lớn cứ thích đem con cái mình ra so với con người ta mà không nghĩ là đụng chạm tới lòng tự trọng chứ, buồn quá nên lên đây chia sẻ cùng các cụ mong tìm được chút an ủi.
e ko hiểu ý cụ lắm. e thấy thương cụ thớt chứ nhỉ. Vì cũng có chí hướng làm ăn, bán ít đất để mua nhà cũng là phương án hay mà. Để cụ thớt an cư lạc nghiệp. Nhà ck e cũng bán cả mảnh đất để cho a trai mua nhà mà.EM chỉ biết thương phụ huynh của cụ thui
Em năm nay cũng ba chục rồi ợ, trước cũng có đặt mục tiêu là khi nào có nhà cửa công việc ổn định thì mới tính tới lập gia đình, vì học hành cũng không được tới nơi tới chốn vào đời không có tấm bằng đại học lận lưng như người ta nên em phải cố gắng rất nhiều, giờ thì cũng hoàng thành được năm chục phần trăm mục tiêu đề ra là công việc tương đối ổn định và tích lũy được một ít vốn, định cố gắng phấn đấu mua nhà trong năm nay để năm sau còn cưới vợ nhưng mà tính đi tính lại thì lực bất tòng tâm, tiền tích lũy cũng chỉ vài trăm củ không đủ mua được miếng đất ra hồn bèo gì cũng cố một căn chung cư nên cuối tuần rồi em về nhà định bàn với bm xem cho em vay ít vì nhà em cũng tương đối có điều kiện với lại nhà có hai chị em, chị em thì đi lấy chồng giờ còn mình em thôi. Em đề nghị nhà bán ít đất phần của em để em gom tiền mua căn chung cư trên này nhưng trước giờ em vơi ba em không có hợp với nhau, em cũng hay sĩ diện mà tánh của ba em thì hay nói móc rồi đem em ra so sánh với con nhà người ta kiểu như thăng A nó đi làm mấy năm giờ nó mua nhà SG rồi còn gửi tiền về cho gia đình cất nhà, con B giờ về bằng xe du lịch ...lần nào cha con ngồi nói chuyện là có cãi nhau, riết rồi em nghe qua là lãng đi chổ khác mà nói thật cùng trang lứa với em cũng đầy đứa ăn chơi banh bóng đổ nợ báo gia đình hàng tỷ bạc, rồi cả đóng đứa giờ cũng không ra gì em tự nhận thấy mình tốt hơn rất nhiều người cùng tuổi vì từ trước giờ chưa phá nhà cái gì chưa làm gì cho gia đình lo lắng buồn khổ giờ lại có công việc ổn định vốn tích lũy, em chỉ muốn nhà giúp em chút đỉnh để em ổn định cuộc sống thôi chứ đâu có gì là quá đáng. Sao người lớn cứ thích đem con cái mình ra so với con người ta mà không nghĩ là đụng chạm tới lòng tự trọng chứ, buồn quá nên lên đây chia sẻ cùng các cụ mong tìm được chút an ủi.
Em cũng như cụ nên tự xác định từ đầu là tự thân vận độngEm năm nay cũng ba chục rồi ợ, trước cũng có đặt mục tiêu là khi nào có nhà cửa công việc ổn định thì mới tính tới lập gia đình, vì học hành cũng không được tới nơi tới chốn vào đời không có tấm bằng đại học lận lưng như người ta nên em phải cố gắng rất nhiều, giờ thì cũng hoàng thành được năm chục phần trăm mục tiêu đề ra là công việc tương đối ổn định và tích lũy được một ít vốn, định cố gắng phấn đấu mua nhà trong năm nay để năm sau còn cưới vợ nhưng mà tính đi tính lại thì lực bất tòng tâm, tiền tích lũy cũng chỉ vài trăm củ không đủ mua được miếng đất ra hồn bèo gì cũng cố một căn chung cư nên cuối tuần rồi em về nhà định bàn với bm xem cho em vay ít vì nhà em cũng tương đối có điều kiện với lại nhà có hai chị em, chị em thì đi lấy chồng giờ còn mình em thôi. Em đề nghị nhà bán ít đất phần của em để em gom tiền mua căn chung cư trên này nhưng trước giờ em vơi ba em không có hợp với nhau, em cũng hay sĩ diện mà tánh của ba em thì hay nói móc rồi đem em ra so sánh với con nhà người ta kiểu như thăng A nó đi làm mấy năm giờ nó mua nhà SG rồi còn gửi tiền về cho gia đình cất nhà, con B giờ về bằng xe du lịch ...lần nào cha con ngồi nói chuyện là có cãi nhau, riết rồi em nghe qua là lãng đi chổ khác mà nói thật cùng trang lứa với em cũng đầy đứa ăn chơi banh bóng đổ nợ báo gia đình hàng tỷ bạc, rồi cả đóng đứa giờ cũng không ra gì em tự nhận thấy mình tốt hơn rất nhiều người cùng tuổi vì từ trước giờ chưa phá nhà cái gì chưa làm gì cho gia đình lo lắng buồn khổ giờ lại có công việc ổn định vốn tích lũy, em chỉ muốn nhà giúp em chút đỉnh để em ổn định cuộc sống thôi chứ đâu có gì là quá đáng. Sao người lớn cứ thích đem con cái mình ra so với con người ta mà không nghĩ là đụng chạm tới lòng tự trọng chứ, buồn quá nên lên đây chia sẻ cùng các cụ mong tìm được chút an ủi.
Ở đâu thế cụCụ mua của em e bán cho 400 củ là cụ có 152m2 sử dụng roài, sổ đỏ ngon lành nhá. Đất Hà Nội nhá
Mỹ Đ. Hà Nội cụ nhỉ!Ở đâu thế cụ
Biết ngay là xe đạp hoạc đi bộ .Em năm nay cũng ba chục rồi ợ, trước cũng có đặt mục tiêu là khi nào có nhà cửa công việc ổn định thì mới tính tới lập gia đình, vì học hành cũng không được tới nơi tới chốn vào đời không có tấm bằng đại học lận lưng như người ta nên em phải cố gắng rất nhiều, giờ thì cũng hoàng thành được năm chục phần trăm mục tiêu đề ra là công việc tương đối ổn định và tích lũy được một ít vốn, định cố gắng phấn đấu mua nhà trong năm nay để năm sau còn cưới vợ nhưng mà tính đi tính lại thì lực bất tòng tâm, tiền tích lũy cũng chỉ vài trăm củ không đủ mua được miếng đất ra hồn bèo gì cũng cố một căn chung cư nên cuối tuần rồi em về nhà định bàn với bm xem cho em vay ít vì nhà em cũng tương đối có điều kiện với lại nhà có hai chị em, chị em thì đi lấy chồng giờ còn mình em thôi. Em đề nghị nhà bán ít đất phần của em để em gom tiền mua căn chung cư trên này nhưng trước giờ em vơi ba em không có hợp với nhau, em cũng hay sĩ diện mà tánh của ba em thì hay nói móc rồi đem em ra so sánh với con nhà người ta kiểu như thăng A nó đi làm mấy năm giờ nó mua nhà SG rồi còn gửi tiền về cho gia đình cất nhà, con B giờ về bằng xe du lịch ...lần nào cha con ngồi nói chuyện là có cãi nhau, riết rồi em nghe qua là lãng đi chổ khác mà nói thật cùng trang lứa với em cũng đầy đứa ăn chơi banh bóng đổ nợ báo gia đình hàng tỷ bạc, rồi cả đóng đứa giờ cũng không ra gì em tự nhận thấy mình tốt hơn rất nhiều người cùng tuổi vì từ trước giờ chưa phá nhà cái gì chưa làm gì cho gia đình lo lắng buồn khổ giờ lại có công việc ổn định vốn tích lũy, em chỉ muốn nhà giúp em chút đỉnh để em ổn định cuộc sống thôi chứ đâu có gì là quá đáng. Sao người lớn cứ thích đem con cái mình ra so với con người ta mà không nghĩ là đụng chạm tới lòng tự trọng chứ, buồn quá nên lên đây chia sẻ cùng các cụ mong tìm được chút an ủi.
Giờ có cả việc lấy mấy cái danh ảo trên mạng ra để khè nhau à? Đi xe đạp không được lên đây trình bày à, bố đời nó vừa vừa thôi.Biết ngay là xe đạp hoạc đi bộ .
Mới 30 tuổi đầu thì lo mà làm ăn tích luỹ vợ con đi, tuổi bạn còn quá trẻ để bố mẹ tin tưởng mà bán đất đưa tiền cho bạn.Dạ em cũng định liều mạng vay ngân hàng thêm, nhưng không dám vì em sợ cái cảnh mắc nợ lắm nên cũng muốn nhờ gia đình giúp vì đất cát dưới quê sau này cũng là của em thôi nhưng mà giờ lở lập nghiệp trên này rồi thì em tính vậy cũng được nhưng buồn là gia đình không hiểu cho em
Chia sẻ với anh, cố lên anh ơi, chúc anh sẽ tìm đc ng Vợ thương yêu anh thật lòng ạEm năm nay cũng ba chục rồi ợ, trước cũng có đặt mục tiêu là khi nào có nhà cửa công việc ổn định thì mới tính tới lập gia đình, vì học hành cũng không được tới nơi tới chốn vào đời không có tấm bằng đại học lận lưng như người ta nên em phải cố gắng rất nhiều, giờ thì cũng hoàng thành được năm chục phần trăm mục tiêu đề ra là công việc tương đối ổn định và tích lũy được một ít vốn, định cố gắng phấn đấu mua nhà trong năm nay để năm sau còn cưới vợ nhưng mà tính đi tính lại thì lực bất tòng tâm, tiền tích lũy cũng chỉ vài trăm củ không đủ mua được miếng đất ra hồn bèo gì cũng cố một căn chung cư nên cuối tuần rồi em về nhà định bàn với bm xem cho em vay ít vì nhà em cũng tương đối có điều kiện với lại nhà có hai chị em, chị em thì đi lấy chồng giờ còn mình em thôi. Em đề nghị nhà bán ít đất phần của em để em gom tiền mua căn chung cư trên này nhưng trước giờ em vơi ba em không có hợp với nhau, em cũng hay sĩ diện mà tánh của ba em thì hay nói móc rồi đem em ra so sánh với con nhà người ta kiểu như thăng A nó đi làm mấy năm giờ nó mua nhà SG rồi còn gửi tiền về cho gia đình cất nhà, con B giờ về bằng xe du lịch ...lần nào cha con ngồi nói chuyện là có cãi nhau, riết rồi em nghe qua là lãng đi chổ khác mà nói thật cùng trang lứa với em cũng đầy đứa ăn chơi banh bóng đổ nợ báo gia đình hàng tỷ bạc, rồi cả đóng đứa giờ cũng không ra gì em tự nhận thấy mình tốt hơn rất nhiều người cùng tuổi vì từ trước giờ chưa phá nhà cái gì chưa làm gì cho gia đình lo lắng buồn khổ giờ lại có công việc ổn định vốn tích lũy, em chỉ muốn nhà giúp em chút đỉnh để em ổn định cuộc sống thôi chứ đâu có gì là quá đáng. Sao người lớn cứ thích đem con cái mình ra so với con người ta mà không nghĩ là đụng chạm tới lòng tự trọng chứ, buồn quá nên lên đây chia sẻ cùng các cụ mong tìm được chút an ủi.
Mua nhà trước khi cưới vợ là hợp lý đấy, giờ tỷ lệ ly hôn cao, mua sau khi cưới nhỡ rủi ro thì coi như mất trắng.Chuyện lấy vợ thì cứ lấy thôi cụ, có khi cưới xong sẽ mua được nhà. Bố
mẹ ở quê thì ít khi bán đất tổ tiên để lại để làm việc khác lắm cụ ợ.