Nói chung nếu nhân viên ngành Y( nhân viên chứ không phải là bác sỹ nói riêng nhé) vẫn còn giữ tư tưởng tao chữa cho mày là tao ban ơn thì vẫn còn nhiều chuyện thối nát ở ngành này xảy ra.
Ở xứ giãy chết, đã từ lâu 2 thày là thày thuốc lẫn thày giáo đều được coi là nghề dịch vụ, nghĩa là mày trả tiền tao chữa, mày trả tiền tao dạy mày kiến thức, chả có nhớ ơn mới cả ghi công gì cả
. Cái tư tưởng Nho giáo đã làm 2 cái nghề này nó biến tướng khủng khiếp như hiện nay ở VN.
Kể các bác mấy câu chuyện của chính em mới xảy ra gần đây, bác nào tin thì tin:
1. Ông già bị nhồi máu cơ tim(NMCT) vào C4 Tim BM vào lúc 2 giờ đêm, bác sỹ khuyên đặt stent, em ok, bác sỹ đòi đặt cọc 30 củ ( có BHYT đang hoàng nhưng cứ đặt cọc đã
) lúc 2 giờ đêm. Em bảo em không thiếu tiền, nhưng để đến sáng ngân hàng hoạt động em nộp, bác sỹ để ông già em nằm đó kệ đó
. Em chạy khắp xung quanh bệnh viện BM để rút tiền qua ATM, hic, các cây hết sạch tiền nên chỉ có 6tr. Bác sỹ bảo không có tiền không mổ. Mệt mỏi, chán nản em chui vào chỗ tài vụ bảo có chấp nhận thẻ không? Họ ok( bác sỹ ở C4 không biết BM chấp nhận đặt cọc tiền qua thẻ ATM
), lúc đó họ mới cho lên bàn mổ
.
2. Bác sỹ khuyên đặt stent thì cứng như vậy, nhưng bác sỹ trực tiếp mổ cho ông già em cực nhẹ nhàng, thân thiện và dứt khoát từ chối phong bì, bảo rằng tôi biết cậu chạy vạy cả đêm để có tiền đặt cọc.
Em còn mấy chuyện tốt/xấu nữa nhưng dài quá em ngại type. Nhưng gần 3 tháng em phục vụ người thân trước Tết và sau Tết ở 4-5 viện lớn tại Hà Nội em thấy thực sự bác sỹ cũng không đến nỗi quá tệ, so với trước thì khá hơn rất nhiều. Nhưng đáng ngại là những bạn y tá/hộ lý... thì thực sự là tệ vòi vĩnh hoặc gợi ý bồi dưỡng cho bác sỹ khá nhiều. Em nghĩ chắc là do những đối tượng này( y tá, hộ lý, điều, dưỡng...) thu nhập thấp hơn hẳn bs và không có thu nhập gì thêm ngoài cách kiếm tiền từ bệnh nhân.
Đó thực sự vẫn là vấn nạn và bác nào làm bộ trưởng thay chị Lùi chắc cũng đau đầu với bài toán này.