Ngày... tháng... năm
Khách hàng
Nơi em làm việc, Ta có, Tây có, Tàu có, các... kiểu có
Em có một tính khá là " xấu", hay làm việc theo cảm tính. Có những khách hàng, em cảm giác làm việc sẽ rất tốt, mặc dù ban đầu hồ sơ của khách hàng rất rất là chông gai===> y như rằng là kết quả sau cùng rất là ưng cái bụng
Nhưng có những khách hàng, em cảm thấy ko ổn lắm, mặc dù cảm quan hồ sơ ban đầu có vẻ ổn==> trong khi thực hiện hồ sơ thì thể nào cũng phát sinh nhiều thứ, rồi nv sẽ làm rất mệt, vất vả, thậm chí còn lỗ ạ
Hôm đó, có một khách hàng, em đã cảm giác là không " thích" rồi, nhưng sếp em thì cứ cố đấm ăn xôi bảo là.. nhận đi bla bla
Khi nhận hồ sơ đó, em cũng đã nói trước với chị khách hàng đó những vấn đề " ko đẹp" trên hồ sơ đó, và cũng nói luôn hướng giải quyết
- Chị ơi, hồ sơ của chị như này, em sẽ giải quyết như này.
+ Giải quyết thế liệu có ổn không em
- Với hồ sơ này, và tình hình hiện nay, đấy là phương án tốt nhất
+ Em có đảm bảo cho chị và chắc chắn hồ sơ của chị sẽ xong không
- Chị ah, bên em là bên thứ 3, em chỉ hứa là sẽ cố gắng làm hồ sơ của chị tốt nhất trong khả năng của em thôi, chứ để đảm bảo 100 % thì đó là điều em không thể
+ Em nói thế mà nghe được ah? Nói thế thì chị tự làm cho xong, chị cũng học trường này trường kia ra, chị cũng có nhiều mối quan hệ, chị biết chú này... anh kia
- Vâng ah, chị có thể tự làm, và bên em sẽ hướng dẫn chị các bước
( Em gọi 1 em nv ra hướng dẫn cho chị ấy)==> sau đó là " tiễn" chị ấy về
3 ngày hôm sau, khoảng gần 12 giờ đêm( hôm đó thế nào mà em lại quên không tắt chuông điện thoại) đang mơ mơ màng màng thì
- Alo, chị đây
+ Chị nào thế ạ?
- Em không nhớ chị ah? Bọn em làm việc thiếu chuyên nghiệp nhỉ. Chị á, cả nghìn khách hàng, cả nghìn nhà cung cấp chị cũng nhớ được
+ Vâng ah, trí nhớ của em có hạn thôi chị ạ.
- Em phải tập thói quen nhớ khách hàng đi chứ... làm thế này thì thật là tiếc lắm em ạ
( Chả nhẽ lại bảo, xin lỗi chị đi chứ, tôi ko thừa noron để nhớ chị ha)
+ Vâng ah, chị có việc gì thế ah?
- Ừ, hồ sơ bên chị, thế này thế kia ( đến lúc này thì đã nhớ ra THỊ là ai). Chị đi nộp nhưng mà họ bảo như này ... phải bổ sung cái này cái khác
+ Chị ơi, bây giờ là 12h đêm, nếu ko gấp lắm thì xin phép chị sáng mai chị gọi cho em sau 8h sáng hoặc là em sẽ gọi lại cho chị
- Em làm việc chả có tí nhiệt tình gì cả. Làm việc thì phải 24/24 chứ. Làm thế thì chả bao giờ khá lên được
+ Dạ vâng, sức em có hạn ạ. Giờ nào làm việc đó. Giờ ngủ thì em phải ngủ để mai có SK mới LV tốt được ạ. Tất nhiên có những ngoại lệ, cái gì khẩn cấp thì sẽ ưu tiên thực hiện trước. Còn không gấp không khẩn, thì cứ bình tĩnh mà giải quyết, cắm đầu cắm cổ làm trong cái giờ đi ngủ này thì quả là siêu phàm và" thông minh quá".
- Mai chị sẽ phản ánh với sếp em về thái độ lv của em
+ Dạ, chị cứ thoải mái ạ, chị nhớ gọi sau 8 am chị nhé
Sáng hôm sau, sếp em đến cty bảo" Sáng ra đã gặp" bệnh nhân trốn trại" ở đâu mới về
Em mới bảo " Đấy, khách hàng yêu quý mà sếp cứ thích vơ vào đấy". May mà "t iễn sớm" chứ ko chắc lv xong đứt dây TK mà tẻo
Vừa nói xong thì lại thấy đt của chị ấy
- Sao em bảo gọi lại cho chị mà không gọi
+ Chị gọi cho sếp em rồi thì em nghĩ ko có lý do gì mà em phải gọi cho chị nữa
- Bên em không cần khách ah? Chê tiền ah
+ Dạ chị ơi, khách hàng thì đương nhiên là bên em cần, nhưng khách hàng như chị thì em xin lỗi là em không phục vụ được ạ.
Giờ em có việc bận, cảm ơn chị đã gọi điện đến bên em. Chào chị