Đêm khuya e có chuyện muốn trình bày với các cụ ạ?
Trước tết e có cho vay 1 khoản tiền, kiếm đồng mua sữa cho f1 thứ 2.
Lúc đầu còn kiếm được nên e tham và có đi vay mượn bạn bè thêm (nói là bạn bè nhưng cũng toàn vay lãi), sau đó con nợ mất tích, e tìm mọi cách nhưng ko tìm được người chứ đừng nói đến chuyện trả nợ.
Vậy là e từ chủ nợ --> con nợ.
Tiếp theo, do hết tiền nên e quay ra 1 số việc khác làm và kết quả lại ôm thêm 1 đống nợ nữa.
Thế là từ tết đến giờ, vì nhiều lý do, e ko xoay sở được nguồn tiền, chán nản, e để chế độ yên lặng 24/24. Đến cơ quan làm việc chỉ là hình thức, sau đó lại về nhà, ko nghe máy, liên lạc với mọi cuộc nhậu của bạn bè. Đến cơ quan, xong về nhà. Chúng nó nói e tự kỷ.
Nhưng thời gian ở nhà, e cũng chẳng giúp được gì cho vợ con. Toàn ngủ.
Có lẽ do tâm lý quá chán nản, nên e ngủ có lẽ phải đến 80% thời gian ở nhà ban ngày, dậy chỉ có ăn, xong lại ngủ.
Đêm thì gần 1 tuần nay thức trắng rồi.
Gấu nhà e cũng không nói gì, đưa đón con đi học, về nhà cơm nước cho chồng. Có việc đi đâu Gấu lại đưa vài trăm k,...
E làm thớt này, 1 phần vì e thấy thương Gấu, 1 phần thấy mình bất tài quá...
Chắc chắn e phải tìm cửa kiếm tiền, nhưng hiện giờ chưa thấy tý ánh sáng nào.
f1 thứ nhất nhà e 4 tuổi, cũng bắt đầu để ý và nói: "Ba suốt ngày ngủ"
Chị giúp việc nhà e ko nói gì, chỉ nhìn e = con mắt ái ngại.
Gấu vẫn cười nói vô tư, vừa rủ e sang tuần đi chùa,...
Còn e.... haizzz!