Ck mợ cháu nghĩ là có nghĩ tới nhưng vì làm ít tiền hơn nên tự ti chăng, mợ thử khơi mào câu chuyện xem lão phản ứng ntn?
Đến còm này là em bắt đầu yêu cái suy nghĩ của mợ rồi đấyChồng mà như thế thì cho nó nghỉ hưu luôn chức làm chồng chứ cụ ơi, ôm của nợ ấy làm gì cho mệt ạ. Chồng em mà thế em làm mẹ đơn thân cho nhẹ nợ, lúc ý đầu óc thảnh thơi ko phải lên hỏi các cụ tư vấn thế này
Cụ này đại diện cho cánh đàn ông đấy mợ ạ.không có người chồng nào muốn vợ con mình vất vả đâu mợ ạ.sông có lúc người có lúc mà.
Hoặc là mợ có thu nhập tốt hơn chồng, vì cộng sơ sơ thì đóng góp của chồng ko đến 1/2 chi hàng tháng,Tối nay buồn quá chả biết tâm sự với ai, em lên đây chuyện với các cụ 1 tí.
Em là phận nữ mà giờ cáng đáng việc nhà quá nhiều, em thấy mệt mỏi. Chồng em đi làm ngày đủ 12 tiếng,6 ngày 1 tuần, cuối tháng đưa về cho vợ 5 củ ko hơn ko kém. Nhà bố mẹ ở HN nhưng chúng em vẫn phải đi thuê, tháng 6 củ, thêm bà giúp việc tháng 3 củ nữa, con nhỏ nhiều chi tiêu ko tính đến. Chưa 1 lần suốt 2.5 năm lấy nhau chồng em hỏi xem có thừa hay thiếu, co giật cấu véo thế nào cho đủ chi tiêu. Cũng chưa lần nào chồng em tính đổi việc, tìm cơ hội mới kiếm tiền cho gia đình, kể cả trước và giờ có con nhỏ. Đi làm về đến nhà chồng sẵn cơm ăn, bát đĩa ko phải rửa, nhà ko phải quét, quần áo ko phải giặt,những việc trong nhà cần tay đàn ông nói thì làm ko nói thì để đó ko hề quan tâm để ý, mà có làm thì cũng ẩu ko đúng tay đàn ông động vào. Em cũng bóng gió đôi lần gợi ý anh đi tìm việc mới đi, hoặc nếu công việc hiện tại có cống hiến thì tiền cũng ko có thêm, chức cũng ko với tới thì làm đúng giờ về nhà chăm vợ con, nhưng vẫn đều như vắt chanh 7h sáng đi 7h tối về. Việc lớn trong gia đình như kế hoạch nuôi con, mua nhà, tậu xe chưa bao giờ chồng đả động hay bàn bạc, cứ như thể cuộc sống như bây giờ là đủ đầy lắm và ko cần biết đến ngày mai.
Như thế nhưng em chưa bao giờ 1 lần chê chồng nghèo, ko kiếm được tiền, ko làm được việc bởi chồng được cái yêu vợ con. Việc nặng có phải làm thì ko nề hà như thiên lôi chỉ đâu đánh đấy, vợ ốm chăm sóc chu đáo, chơi với con, chăm sóc con, ko chơi bời rượu chè bạn bè đàn đúm. Nhưng mỗi lần nghĩ đến tương lai mịt mù mà em phải cáng đáng là em thấy quá mệt, từ con cái mình phải tự nghiên cứu cách nuôi dạy, phải kiếm tiền đủ trang trải chi tiêu, rồi nghĩ đến 1-2 năm nữa như thế nào? Kế hoạch dài hạn ra sao chứ như bây giờ thu đủ chi, ko tiết kiệm j, tiền nhà đi thuê đổ sông đổ bể ko giữ lại đc gì trong tay, lúc ốm lúc đau em ko đi làm thì mồm em mồm con ai nuôi nổi.
Dẫu biết chồng mình áo rách mình thương, nhưng mỗi lần nghĩ xa em lại thấy chán nản, ko biết làm cách nào để chia sẻ với chồng những chuyện này mà ko chạm tự ái của những ông đàn ông đề cao sĩ diện.
Các cụ giúp em!!!
Em đây tháng 5 củ nuôi 1 vợ 2 con đây này.Em lên đây hổng có than nghèo, em đưa ra con số để cho các cụ thấy thu nhập chồng em và chi tiêu gia đình là khập khiễng, nhưng là 1 người chồng mà chồng em ko hề đả động đến việc bớt chi, tăng thu, hay làm thế nào để duy trì mức sống. Em cần 1 phương án để chia sẻ với chồng chuyện tế nhị này ạ.
Em đang ko biết khơi thế nào cho khéo cụ ơi.Ck mợ cháu nghĩ là có nghĩ tới nhưng vì làm ít tiền hơn nên tự ti chăng, mợ thử khơi mào câu chuyện xem lão phản ứng ntn?
Em lên đây hổng có than nghèo, em đưa ra con số để cho các cụ thấy thu nhập chồng em và chi tiêu gia đình là khập khiễng, nhưng là 1 người chồng mà chồng em ko hề đả động đến việc bớt chi, tăng thu, hay làm thế nào để duy trì mức sống. Em cần 1 phương án để chia sẻ với chồng chuyện tế nhị này ạ.
Chồng em ko phải công nhân, có bằng đại học, có học thức, chỉ là như các cụ có nói là an phận, ko có ý chí, nên bao năm rồi vẫn cứ dậm chân tại chỗ. Em ko biết nên khuyên thế nào để chồng phấn đấu, còn vì vợ vì con, lỡ chẳng may em mất việc, số tiền ấy có đủ nuôi gia đình ko ạ? Có 2 vợ chồng thì em ko lo, giờ có đứa con ko thể sống vất vưởng, tội nó lắm
Thế chắc chồng mợ chán mợ vì già quá nên nó thế đấy !Em ko có ý định làm lại từ đầu nhé các cụ, em còn yêu chồng em lắm , em cũng sợ chồng khăn gói về với mẹ nên chỉ xin tư vấn cách nói chuyện tâm hự với các đấng ông chồng cho chuẩn thôi. Vợ chồng em bằng tuổi ạ
Kể ra thì dài dòng cũng vì sức khỏe và con cái nên em phải chi quá tay như vậy. Nhưng em không than nghèo mà cụ, em hỏi vụ tâm lý cánh đàn ông, đặc biệt là các đấng làm chồng.Hoặc là mợ có thu nhập tốt hơn chồng, vì cộng sơ sơ thì đóng góp của chồng ko đến 1/2 chi hàng tháng,
hoặc là mợ thích yên vị, lo thì lo nhưng vẫn thích hưởng, khi thuê cái nhà giá thế kia (trừ khi thuê để kinh doanh thì ko bàn!), và kéo theo là các khoản chi khác.
Nếu ko phải đại gia thì chi thuê nhà ko nên vượt quá 20-25% thu nhập thường xuyên thì may ra còn có tí tích lũy.
Rất cảm ơn cụ đi đúng chủ đề câu chuyện. Em cũng suy nghĩ nhiều nhưng chưa ra phương hướng, hôm nay có chuyện nên đâm ra lại nghĩ thêm, ko biết chia sẻ với ai nên lên hỏi các cụ 1 nhời.Xin phép quote bài của mợ.
1. Mợ rất yêu chồng nhưng bắt đầu oải rồi. Suy nghĩ thật kỹ cho thời gian tiếp theo.
2. Hãy kiên định yêu chồng như đã yêu. Khi yêu hãy biết khích lệ để có cùng chia sẻ trong mọi cái. Sau đó mới là kết quả.
Chồng của mợ đang làm được việc quan trọng nhất, đó là có Mợ. Mợ đừng làm mất nhé.