Gặp rất nhều Cụ ah. Nhưng em vẫn làm là vì lấy thất bại của họ làm kinh nghiệm cho mình ...
- Những đại gia làm nhà máy chế biến hoặc sơ chế ... họ giàu lên là vì thủy sản nhưng họ chết là vì khi có tiền lại mún có thêm nên đầu tư dàn trải nhiều thứ khác như bất động sản, chứng khoán, ngân hàng ... cuối cùng không kiểm soát được lãi lổ ... chứ nếu ko thì họ vẫn giàu "nứt đố đổ vách" ạ.
- Còn những người nuôi trồng thủy sản VN hiện nay thì họ chỉ phó mặt cho giời thôi ạ, họ phụ thuộc rất nhiều thứ vào điều kiện tự nhiên, thời tiết, nguồn nước, nguồn thức ăn, và cả vào sức khỏe của vật nuôi thôi ợ. Nên họ chỉ nuôi ở những nơi mà địa hình tương đối phù hợp thôi, Một năm ... hên thì trúng 1 vụ là gọi là thắng lớn rùi. chẳng có ai dám bỏ tiền tỷ để đầu tư hạn chế rủi ro đâu ah. Họ cứ làm nữa vời ... sác xuất thành công 50/50 như "cá độ" thôi cụ ợ.
Ở đây là phải làm chủ được hết Cụ ah ... Cho nên vốn đầu tư hơi lớn. Hệ thống quản lý bằng camera, và thiết bị quan sát theo dõi tự động nằm hết cả dưới ao Cụ ợ. Ngoài tra cỏn nhiều thiết bị tạo môi trường thích hợp: xử lý nước, chất thảy, tạo dòng chảy, đối lưu, kiểm soát triệu chứng bệnh, kiểm soát vi sinh, thức ăn, khả năng phản ứng hóa học, PH, nhiệt độ ... nữa. Anh em kỹ thuật trực chỉ ở trung tâm điều khiển 24/24 quan sát trên màn hình gần giống như trung tâm đều khiển "ra da" cụ ợ. Đấy là công việc em đang làm ... ko khéo Cụ lại bảo em "nổ" nữa thì khổ em.
Quan điểm của em là làm bất kể việc gì ... thì phải hiểu nó là cái gì, phải quản lý cho được và phải đầu tư cho "tận răng" ...
thì khả năng thất bại zero Cụ ợ.
Cách kím tiền nhanh nhất là làm những việc chưa ai làm hoặc những việc khó mà nhiều người không làm được ...và đừng để thất bại thảm hại.